*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau chuyện đó ông ấy mới biết, thì ra Lâm Nhất đồng ý với Hân Nghiên của Lạc Già Sơn là sẽ giết chết Diệp Lưu Vân, cho nên mới kiên trì như thế.
Việc này khiến ông ấy rất xúc động, thiên phú hơn người, lại trọng tình giữ lời, là kiểu người mà ông ấy rất thích.
Trưởng lão thủ các cười nói: “Tạm thời ta sẽ giữ cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ này giúp ngươi, sau khi ngươi tu luyện đến viên mãn đỉnh phong thì có thể đến Huyền Võ điện tìm ta bất cứ lúc nào”.
“Đa tạ”.
Trong mắt Lâm Nhất loé lên vẻ vui mừng, muốn lấy được cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ cũng không phải chuyện dễ dàng. Nghe nói chỉ khi trở thành trưởng lão của tông môn hoặc dùng số điểm Công Đức tựa như một con số thiên văn mới đổi được.
“Ngươi đi lên đi, Mai hộ pháp đã đánh tiếng với ta rồi, ngươi có thể chọn một bộ kiếm pháp Linh cấp”.
Bịch bịch bịch!
Sau khi hành lễ, Lâm Nhất lập tức đi lên, đi thẳng tới tầng bảy của Huyền Võ điện mới dừng lại.
Với Tiêu Vân lệnh lục phẩm của hắn chỉ có thể dừng lại ở tầng sáu, nơi đó đều là công pháp và kiếm pháp Linh cấp thượng phẩm.
Đặc quyền Mai hộ pháp cho hắn chắc chắn phải dùng ở tầng bảy, lựa chọn kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm mới được.
Nhìn bóng lưng đi xa của hắn, đám đệ tử Kiếm Các trong đại điện hâm mộ không thôi.
“Lâm Nhất lợi hại quá, thậm chí cả võ học của cuốn Tử Phủ mà trưởng lão thủ các cũng sẵn lòng tặng cho hắn”.
“Nghe nói võ học trong Huyền Võ điện này không có cuốn Tử Phủ. Võ học của cảnh giới Tử Phủ vô cùng quý hiếm, dù là trưởng lão cũng rất khó có được, đệ tử càng khó hơn”.
“Còn nữa, Mai hộ pháp cho hắn tuỳ ý chọn một bộ kiếm pháp Linh cấp, chắc chắn hắn sẽ đi lên tầng bảy chọn kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm!”
“Chỉ có kẻ ngốc mới không đi lên tầng bảy thôi, e rằng cả đời này ta cũng khó bước lên được tầng bảy…”
“Đừng than thở nữa, Lâm Nhất cũng phải gắng gượng trong cuộc chiến đồng minh lắm mới được như hôm nay, nghĩ lại tình huống lúc đó xem, cửu tử nhất sinh, bây giờ được thưởng cũng là chuyện bình thường”.
Nói tới biểu hiện của Lâm Nhất trong cuộc chiến đồng minh, mọi người đều tỏ vẻ hưng phấn.
Bây giờ nhớ lại tình cảnh đại chiến ngày đó, mọi người vẫn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, kết quả thật sự khiến người ta bất ngờ.
Sở Hạo Vũ tu luyện Kinh Vân Vô Cực đến viên mãn đỉnh phong cũng không thể giành được hạng nhất, mạo hiểm tế võ hồn mà vẫn thua dưới một chưởng của Lâm Nhất.
Tình cảnh ngày đó có thể nói là vô cùng oanh liệt.
Không chỉ Sở Hạo Vũ và Thường Hạo, tình huống thê thảm khi Lâm Nhất bị trúng hai kiếm, áo xanh nhuốm máu cũng khiến người ta phải thổn thức.
Huyền Võ điện có tổng cộng chín tầng, tầng càng cao, số người càng ít.
Dù sao phẩm cấp của Tiêu Vân lệnh cũng đâu dễ tăng lên như thế, dù là đệ tử nội môn thì đa số cũng chỉ có ngũ phẩm. Trên ngũ phẩm, muốn nâng cấp thì cần phải có rất nhiều điểm Công Đức.
Dưới tình huống bình thường thì chỉ có thể tích luỹ theo thời gian, không ngừng hoàn thành nhiệm vụ của tông môn.
Nói thẳng ra là cống hiến cho tông môn, dù sao công pháp võ kỹ của tông môn cũng không thể cho không ngươi được.
Khi Lâm Nhất đi tới tầng năm thì chỉ còn lại khoảng mười người đang chọn bí tịch, đa số đều đang nghiêm túc chọn lựa. Thấy Lâm Nhất đi lên cũng chỉ thoáng ngạc nhiên, lễ phép gật đầu một cái.
Người có thể lên tầng năm cũng là cao thủ trong nội môn, đương nhiên thái độ cũng
Sau chuyện đó ông ấy mới biết, thì ra Lâm Nhất đồng ý với Hân Nghiên của Lạc Già Sơn là sẽ giết chết Diệp Lưu Vân, cho nên mới kiên trì như thế.
Việc này khiến ông ấy rất xúc động, thiên phú hơn người, lại trọng tình giữ lời, là kiểu người mà ông ấy rất thích.
Trưởng lão thủ các cười nói: “Tạm thời ta sẽ giữ cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ này giúp ngươi, sau khi ngươi tu luyện đến viên mãn đỉnh phong thì có thể đến Huyền Võ điện tìm ta bất cứ lúc nào”.
“Đa tạ”.
Trong mắt Lâm Nhất loé lên vẻ vui mừng, muốn lấy được cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ cũng không phải chuyện dễ dàng. Nghe nói chỉ khi trở thành trưởng lão của tông môn hoặc dùng số điểm Công Đức tựa như một con số thiên văn mới đổi được.
“Ngươi đi lên đi, Mai hộ pháp đã đánh tiếng với ta rồi, ngươi có thể chọn một bộ kiếm pháp Linh cấp”.
Bịch bịch bịch!
Sau khi hành lễ, Lâm Nhất lập tức đi lên, đi thẳng tới tầng bảy của Huyền Võ điện mới dừng lại.
Với Tiêu Vân lệnh lục phẩm của hắn chỉ có thể dừng lại ở tầng sáu, nơi đó đều là công pháp và kiếm pháp Linh cấp thượng phẩm.
Đặc quyền Mai hộ pháp cho hắn chắc chắn phải dùng ở tầng bảy, lựa chọn kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm mới được.
Nhìn bóng lưng đi xa của hắn, đám đệ tử Kiếm Các trong đại điện hâm mộ không thôi.
“Lâm Nhất lợi hại quá, thậm chí cả võ học của cuốn Tử Phủ mà trưởng lão thủ các cũng sẵn lòng tặng cho hắn”.
“Nghe nói võ học trong Huyền Võ điện này không có cuốn Tử Phủ. Võ học của cảnh giới Tử Phủ vô cùng quý hiếm, dù là trưởng lão cũng rất khó có được, đệ tử càng khó hơn”.
“Còn nữa, Mai hộ pháp cho hắn tuỳ ý chọn một bộ kiếm pháp Linh cấp, chắc chắn hắn sẽ đi lên tầng bảy chọn kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm!”
“Chỉ có kẻ ngốc mới không đi lên tầng bảy thôi, e rằng cả đời này ta cũng khó bước lên được tầng bảy…”
“Đừng than thở nữa, Lâm Nhất cũng phải gắng gượng trong cuộc chiến đồng minh lắm mới được như hôm nay, nghĩ lại tình huống lúc đó xem, cửu tử nhất sinh, bây giờ được thưởng cũng là chuyện bình thường”.
Nói tới biểu hiện của Lâm Nhất trong cuộc chiến đồng minh, mọi người đều tỏ vẻ hưng phấn.
Bây giờ nhớ lại tình cảnh đại chiến ngày đó, mọi người vẫn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, kết quả thật sự khiến người ta bất ngờ.
Sở Hạo Vũ tu luyện Kinh Vân Vô Cực đến viên mãn đỉnh phong cũng không thể giành được hạng nhất, mạo hiểm tế võ hồn mà vẫn thua dưới một chưởng của Lâm Nhất.
Tình cảnh ngày đó có thể nói là vô cùng oanh liệt.
Không chỉ Sở Hạo Vũ và Thường Hạo, tình huống thê thảm khi Lâm Nhất bị trúng hai kiếm, áo xanh nhuốm máu cũng khiến người ta phải thổn thức.
Huyền Võ điện có tổng cộng chín tầng, tầng càng cao, số người càng ít.
Dù sao phẩm cấp của Tiêu Vân lệnh cũng đâu dễ tăng lên như thế, dù là đệ tử nội môn thì đa số cũng chỉ có ngũ phẩm. Trên ngũ phẩm, muốn nâng cấp thì cần phải có rất nhiều điểm Công Đức.
Dưới tình huống bình thường thì chỉ có thể tích luỹ theo thời gian, không ngừng hoàn thành nhiệm vụ của tông môn.
Nói thẳng ra là cống hiến cho tông môn, dù sao công pháp võ kỹ của tông môn cũng không thể cho không ngươi được.
Khi Lâm Nhất đi tới tầng năm thì chỉ còn lại khoảng mười người đang chọn bí tịch, đa số đều đang nghiêm túc chọn lựa. Thấy Lâm Nhất đi lên cũng chỉ thoáng ngạc nhiên, lễ phép gật đầu một cái.
Người có thể lên tầng năm cũng là cao thủ trong nội môn, đương nhiên thái độ cũng