Diệp Trần cũng không có lập tức tiến về bí cảnh Côn Luân mà về Vân Châu trước một chuyến.
Đường Thanh Nhã còn có chút chuyện phải xử lý, hơn nữa Thẩm Thanh Sơn bây giờ ngã, toàn bộ tỉnh Thiên Nam như rắn mất đầu, lấy thực lực của Tào Văn hôm nay chỉ sợ cũng rất khó để trấn trụ cục diện.
Hơn nữa tình huống cụ thể của Hoa Hạ bây giờ là gì, Diệp Trần cũng không rõ lắm, tự nhiên không yên lòng cứ như vậy rời đi.
Tở lại biệt thự số một tiểu khu Tử Kim sơn, trận pháp xung quanh biệt thự sớm đã bị người phá hỏng, linh khí hoàn toàn khô kiệt, phòng ốc cũng cũ nát không chịu nổi, cỏ dại rậm rạp, thậm chí toàn bộ tiểu khu đều nghiễm nhiên trở thành một vùng phế tích, lúc nào cũng có thể bị dỡ bỏ.
Sau khi Tào Văn đạt được tin nhắn của Diệp Trần, cũng đã chạy tới, nhìn thấy phế tích trước mắt này thì trên khuôn mặt của hắn đầy vẻ xấu hổ.
Sau khi Cuồng Tiên môn suy bại biến mất, gia nghiệp của Tào gia cũng bị Thẩm Thanh Sơn chiếm đoạt, khôi biệt thự này của Diệp Trần bị một số người tu luyện ngấp nghé, chẳng nhưng đánh cắp toàn bộ linh thủy trong biệt thư mà ngay cả những cây cối bình thường được linh khí uẩn dưỡng kia cũng bị người rút sạch sành sanh, cho nên mới trở thành bộ dáng như bây giờ ở trước mắt:
"Diệp tiên sinh, đều là ta quá vô năng, không trông coi được nơi ở của ngài, bị người chà đạp thành ra như vậy, không bằng ta ta lại đi tìm cho ngài một cái..."
Tào Văn còn chưa nói xong, Diệp Trần tùy ý khoát tay áo, cười nhạt một tiếng:
"Không cần!"
Nói xong, tay áo dài Diệp Trần vung lên:
Hô!
Một đạo lực lượng Tạo Hóa quy tắc, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ ngôi biệt thự vào trong đó.
Xì xì xì ~~
Linh khí bốn phương tám hướng lập tức giống như thủy triều hướng phương hướng biệt thự tuân trào mà đến, ở không trung trên biệt thự vậy mà tạo thành một cái vòng xoáy!
Mà sau khi linh khí trên không trung ngưng tụ lại càng ngày càng nhiều, cuối cùng vậy mà hóa thành hình sương mù, rồi mới hóa thành một giọt sương, thành nước mưa nhỏ xuống dưới.
Tí tách ~ tí tách ~
Sau khi những hạt mưa chứa đầy linh khí kia rơi vào phía trên ngôi biệt thự đổ nát trước mắt này lập tức giống như thi triển ma pháp, đảo mắt thì đã rực rỡ hẳn lên.
Chẳng mấy chốc:
Linh thủy đã rót đầy vào trong hồ nước của biệt thự và những cây đã bị héo và khô vàng trước đó đột nhiên trở nên tươi tốt, quét sạch giai đoạn đổ nát tàn phá trước đó, thậm chí còn tốt hơn trước!
Tào Văn, Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch ở một bên tất cả lập tức đều bị tất cả bị mọi thứ đang diễn ra trước mắt làm cho ngây người:
"Diệp đại ca, ngài làm được như thế nào? Vì sao ta từ trên người của ngươi không có cảm nhận được bất luận chân nguyên ba động nào?"
Chúc Tiểu Bạch có tu vi cao nhất ở trong ba người, trong nháy mắt thì nhìn ra thủ đoạn mà Diệp Trần thi triển ra cực kỳ không tầm thường, nhịn không được mở miệng nói.
Diệp Trần mỉm cười, cũng không có giấu diễm:
"Đây là lực lượng pháp tắc!"
Chúc Tiểu Bạch lập tức ngẩn ngơ:
"Pháp tắc là như thế nào?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút, giải thích nói:
"Pháp tắc chính là quy luật vận chuyển của cái thế giới này, cũng chính là đạo trong sách cổ nói tới!"
Chúc Tiểu Bạch một mặt mờ mịt, hiển nhiên không có hiểu được ý tứ trong lời nói của Diệp Trần.
Lúc này, Tào Văn ở một bên bỗng nhiên kinh hô lên:
"Ta, ta cảm thấy...ta giống như trẻ ra?"
Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch thi nhau quay đầu nhìn lại, cả hai cũng đều hiện ra vẻ kinh ngạc.
Tào Văn trước đó chưa già đã yếu, rõ ràng mới bốn mươi tuổi còn chưa tới thế mà ngay cả tóc cũng bạc đi.
Mà bây giờ dường như là nhận được tẩm bổ của linh khí xung quanh, chẳng những toàn bộ tốc biến thành màu đen, làn da cũng trẻ lại hơn rất nhiều, giống như lập tức trẻ ra hơn mười tuổi!
Diệp Trần mỉm cười:
"Ngươi đây chỉ là tế bào trong cơ thể nhận được sự tẩm bổ của linh khí, khôi phục sức sống vốn có mà thôi, vẫn còn không tính là cải lão hoàn đồng!"
Nói xong lời này, Diệp Trần chậm rãi giơ bàn tay lên trực tiếp rơi vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu của Tào Văn.
Hô hô hô!
Một cỗ chân nguyên cường đại xen lẫn lực lượng Tạo Hóa quy tắc, trong nháy mắt rót vào trong cơ thể của Tào Văn.
Xì xì xì ~~
Chớp mắt một cái, dung mạo của Tào Văn không chỉ càng trẻ hơn, khí tức vậy mà cũng đang nhanh chóng tăng vọt, chớp mắt một cái đã từ cảnh giới Luyện Khí tăng lên tới cảnh giới Trúc Cơ rồi mới bức thẳng tới cảnh giới Kim Đan!
"Diệp tiên sinh, ngài đây là..."
Tào Văn cũng đã nhận ra sự biến hóa của tu vi mình, lập tức một mặt vẻ kinh ngạc.
Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch ở một bên, cả hai cũng đều thay đổi sắc mặt, Đường Thanh Nhã nhịn không được nói:
"Diệp Trần, anh làm sao lại lấy chân nguyên của chính mình trực tiếp truyền cho Tào tiên sinh? Như vậy sẽ cực kỳ ảnh hưởng tới tiến độ tu vi của anh!"
Tào Văn cũng cuống lên:
"Diệp tiên sinh, cái này..."
Diệp Trần mỉm cười:
"Chân nguyên đối với ta mà nói đã không có quá nhiều tác dụng! Tào Văn huynh, tu chất tu luyện của ngươi không được, ta bây giờ cưỡng ép tăng cao tu vi giúp ngươi, sau này ngươi cũng có thể có sức tự vệ!"
Đối với Diệp Trần mà nói, hắn bây giờ chủ tu chính là lực lượng pháp tắc, chân nguyên ngược lại cũng không quá quan trọng, mất đi một chút chân nguyên, lúc nào cũng có thể lấy trở về cũng không phải là việc gì quá khó.
Tào gia coi như cũng bởi vì hắn mà phải chịu liên lụy, đây cũng là một cái bồi thường nho nhỏ đi!
Dù là như thế, Tào Văn nghe được lời này của Diệp Trần, lập tức cũng cảm động tới lệ nóng doanh tròng, thật lâu nói không nên lời.
Cuối cùng, dưới sự cưỡng ép quán đỉnh của Diệp Trần, tu vi của Tào Văn từ Luyện Khí sơ kỳ một lần hành động tăng lên tới Trúc Cơ đỉnh phong đạt đến vô cùng gần với cảnh giới Kim Đan.
Thậm chí, nếu như nói riêng về chân nguyên thì cảnh giới của Tào Văn bây giờ còn muốn hơn Đường Thanh Nhã một bậc!
Chỉ có điều, loại phương thức quán đỉnh này của Diệp Trần hoàn toàn đang đốt cháy giai đoạn, cảnh giới Tào Văn tuy rằng đi lên, nhưng là kinh nghiệm chiến đấu không đủ, căn cơ cũng không vững chắc, tự nhiên còn lâu mới là đối thủ của Đường Thanh Nhã.
...
Diệp Trần tạm thời ở lại trong biệt thự số một.
Chớp mắt một cái, hai ngày đã trôi qua.
Do Diệp Trần tọa trấn cộng thêm Đương Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch giuos một tay, Tào Văn lại một lần nữa thống nhất toàn bộ giới võ đạo tỉnh Thiên Nam.
Mặt khác:
Dưới sự dẫn đầu của Yến chân nhân và Ngư Dao Dao ở trong giới võ lâm hai miền Nam Bắc đã tích cực quét dọn thế lực còn sót lại của Bồng Lai tiên giới, toàn bộ giới võ đạo của Hoa Hạ lập tức quét sạch rất nhiều, toàn bộ giới võ đạo Họa Hạ lập tức bị xóa sổ rất nhiều.
Mà ở trong thời gian hai ngày này thế lực khắp nơi ở Hoa Hạ đạt được tin tức này thì các đại gia độc thi nhau phái người đến Vân Châu, muốn thấy một mặt Diệp Trần đáng tiếc lại không một ai thành công.
Thẳng đến ngày thứ ba lại có một vị khách nhân đến, cửa biệt thự số một mới vì đó mà mở ra.
Dịch Sơn Hà đến rồi!
"Ha ha! Diệp tiên nhân, hơn mười năm không gặp thật đúng là muốn giết lão phu!"
Người Dịch Sơn Hà còn chưa bước vào trong viện, giọng nói phóng khoáng đã quanh quẩn ở bên trong toàn bộ ngôi biệt thự.
Diệp Trần sớm đã cảm ứng được khí tức của Dịch Sơn Hà, đã bố trí xong nước trà ở trong viện:
"Dịch lão, đã lâu không gặp rồi!"
Diệp Trần đứng dậy, khẽ vuốt cằm.
Phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ bây giờ, người có thể để cho Diệp Trần tự mình tiếp đón thì không nhiều, mà Dịch Sợ Hà tuyệt đối là một nằm trog số đó.
Đương nhiên, Diệp Trần sở dĩ kính trọng hắn cũng không phải bởi vì quyền vị của hắn, Diệp Trần đã tới cảnh giới như bây giờ, quyền lực thế tức ở trong mắt hắn chẳng qua chỉ là như mây khói, chỗ nào đáng nhắc tới?
Dịch Sơn Hà làm người phóng khoáng, hơn nữa một lòng vì nước vì dân, theo như suy nghĩ của Diệp Trần thì đây là một người anh hùng khó có được:
Hai người sau khi nói chuyện với nhau, trên mặt của Dịch Sơn Hà bỗng nhiên hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, nói:
"Diệp tiên sinh có thể để cho lão phu hỏi một câu được hay không, ngài hiện tại có phải là dã bước vào cảnh giới Hóa Thần?"
P/S: Ta thích nào...chương 4
Đường Thanh Nhã còn có chút chuyện phải xử lý, hơn nữa Thẩm Thanh Sơn bây giờ ngã, toàn bộ tỉnh Thiên Nam như rắn mất đầu, lấy thực lực của Tào Văn hôm nay chỉ sợ cũng rất khó để trấn trụ cục diện.
Hơn nữa tình huống cụ thể của Hoa Hạ bây giờ là gì, Diệp Trần cũng không rõ lắm, tự nhiên không yên lòng cứ như vậy rời đi.
Tở lại biệt thự số một tiểu khu Tử Kim sơn, trận pháp xung quanh biệt thự sớm đã bị người phá hỏng, linh khí hoàn toàn khô kiệt, phòng ốc cũng cũ nát không chịu nổi, cỏ dại rậm rạp, thậm chí toàn bộ tiểu khu đều nghiễm nhiên trở thành một vùng phế tích, lúc nào cũng có thể bị dỡ bỏ.
Sau khi Tào Văn đạt được tin nhắn của Diệp Trần, cũng đã chạy tới, nhìn thấy phế tích trước mắt này thì trên khuôn mặt của hắn đầy vẻ xấu hổ.
Sau khi Cuồng Tiên môn suy bại biến mất, gia nghiệp của Tào gia cũng bị Thẩm Thanh Sơn chiếm đoạt, khôi biệt thự này của Diệp Trần bị một số người tu luyện ngấp nghé, chẳng nhưng đánh cắp toàn bộ linh thủy trong biệt thư mà ngay cả những cây cối bình thường được linh khí uẩn dưỡng kia cũng bị người rút sạch sành sanh, cho nên mới trở thành bộ dáng như bây giờ ở trước mắt:
"Diệp tiên sinh, đều là ta quá vô năng, không trông coi được nơi ở của ngài, bị người chà đạp thành ra như vậy, không bằng ta ta lại đi tìm cho ngài một cái..."
Tào Văn còn chưa nói xong, Diệp Trần tùy ý khoát tay áo, cười nhạt một tiếng:
"Không cần!"
Nói xong, tay áo dài Diệp Trần vung lên:
Hô!
Một đạo lực lượng Tạo Hóa quy tắc, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ ngôi biệt thự vào trong đó.
Xì xì xì ~~
Linh khí bốn phương tám hướng lập tức giống như thủy triều hướng phương hướng biệt thự tuân trào mà đến, ở không trung trên biệt thự vậy mà tạo thành một cái vòng xoáy!
Mà sau khi linh khí trên không trung ngưng tụ lại càng ngày càng nhiều, cuối cùng vậy mà hóa thành hình sương mù, rồi mới hóa thành một giọt sương, thành nước mưa nhỏ xuống dưới.
Tí tách ~ tí tách ~
Sau khi những hạt mưa chứa đầy linh khí kia rơi vào phía trên ngôi biệt thự đổ nát trước mắt này lập tức giống như thi triển ma pháp, đảo mắt thì đã rực rỡ hẳn lên.
Chẳng mấy chốc:
Linh thủy đã rót đầy vào trong hồ nước của biệt thự và những cây đã bị héo và khô vàng trước đó đột nhiên trở nên tươi tốt, quét sạch giai đoạn đổ nát tàn phá trước đó, thậm chí còn tốt hơn trước!
Tào Văn, Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch ở một bên tất cả lập tức đều bị tất cả bị mọi thứ đang diễn ra trước mắt làm cho ngây người:
"Diệp đại ca, ngài làm được như thế nào? Vì sao ta từ trên người của ngươi không có cảm nhận được bất luận chân nguyên ba động nào?"
Chúc Tiểu Bạch có tu vi cao nhất ở trong ba người, trong nháy mắt thì nhìn ra thủ đoạn mà Diệp Trần thi triển ra cực kỳ không tầm thường, nhịn không được mở miệng nói.
Diệp Trần mỉm cười, cũng không có giấu diễm:
"Đây là lực lượng pháp tắc!"
Chúc Tiểu Bạch lập tức ngẩn ngơ:
"Pháp tắc là như thế nào?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút, giải thích nói:
"Pháp tắc chính là quy luật vận chuyển của cái thế giới này, cũng chính là đạo trong sách cổ nói tới!"
Chúc Tiểu Bạch một mặt mờ mịt, hiển nhiên không có hiểu được ý tứ trong lời nói của Diệp Trần.
Lúc này, Tào Văn ở một bên bỗng nhiên kinh hô lên:
"Ta, ta cảm thấy...ta giống như trẻ ra?"
Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch thi nhau quay đầu nhìn lại, cả hai cũng đều hiện ra vẻ kinh ngạc.
Tào Văn trước đó chưa già đã yếu, rõ ràng mới bốn mươi tuổi còn chưa tới thế mà ngay cả tóc cũng bạc đi.
Mà bây giờ dường như là nhận được tẩm bổ của linh khí xung quanh, chẳng những toàn bộ tốc biến thành màu đen, làn da cũng trẻ lại hơn rất nhiều, giống như lập tức trẻ ra hơn mười tuổi!
Diệp Trần mỉm cười:
"Ngươi đây chỉ là tế bào trong cơ thể nhận được sự tẩm bổ của linh khí, khôi phục sức sống vốn có mà thôi, vẫn còn không tính là cải lão hoàn đồng!"
Nói xong lời này, Diệp Trần chậm rãi giơ bàn tay lên trực tiếp rơi vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu của Tào Văn.
Hô hô hô!
Một cỗ chân nguyên cường đại xen lẫn lực lượng Tạo Hóa quy tắc, trong nháy mắt rót vào trong cơ thể của Tào Văn.
Xì xì xì ~~
Chớp mắt một cái, dung mạo của Tào Văn không chỉ càng trẻ hơn, khí tức vậy mà cũng đang nhanh chóng tăng vọt, chớp mắt một cái đã từ cảnh giới Luyện Khí tăng lên tới cảnh giới Trúc Cơ rồi mới bức thẳng tới cảnh giới Kim Đan!
"Diệp tiên sinh, ngài đây là..."
Tào Văn cũng đã nhận ra sự biến hóa của tu vi mình, lập tức một mặt vẻ kinh ngạc.
Đường Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch ở một bên, cả hai cũng đều thay đổi sắc mặt, Đường Thanh Nhã nhịn không được nói:
"Diệp Trần, anh làm sao lại lấy chân nguyên của chính mình trực tiếp truyền cho Tào tiên sinh? Như vậy sẽ cực kỳ ảnh hưởng tới tiến độ tu vi của anh!"
Tào Văn cũng cuống lên:
"Diệp tiên sinh, cái này..."
Diệp Trần mỉm cười:
"Chân nguyên đối với ta mà nói đã không có quá nhiều tác dụng! Tào Văn huynh, tu chất tu luyện của ngươi không được, ta bây giờ cưỡng ép tăng cao tu vi giúp ngươi, sau này ngươi cũng có thể có sức tự vệ!"
Đối với Diệp Trần mà nói, hắn bây giờ chủ tu chính là lực lượng pháp tắc, chân nguyên ngược lại cũng không quá quan trọng, mất đi một chút chân nguyên, lúc nào cũng có thể lấy trở về cũng không phải là việc gì quá khó.
Tào gia coi như cũng bởi vì hắn mà phải chịu liên lụy, đây cũng là một cái bồi thường nho nhỏ đi!
Dù là như thế, Tào Văn nghe được lời này của Diệp Trần, lập tức cũng cảm động tới lệ nóng doanh tròng, thật lâu nói không nên lời.
Cuối cùng, dưới sự cưỡng ép quán đỉnh của Diệp Trần, tu vi của Tào Văn từ Luyện Khí sơ kỳ một lần hành động tăng lên tới Trúc Cơ đỉnh phong đạt đến vô cùng gần với cảnh giới Kim Đan.
Thậm chí, nếu như nói riêng về chân nguyên thì cảnh giới của Tào Văn bây giờ còn muốn hơn Đường Thanh Nhã một bậc!
Chỉ có điều, loại phương thức quán đỉnh này của Diệp Trần hoàn toàn đang đốt cháy giai đoạn, cảnh giới Tào Văn tuy rằng đi lên, nhưng là kinh nghiệm chiến đấu không đủ, căn cơ cũng không vững chắc, tự nhiên còn lâu mới là đối thủ của Đường Thanh Nhã.
...
Diệp Trần tạm thời ở lại trong biệt thự số một.
Chớp mắt một cái, hai ngày đã trôi qua.
Do Diệp Trần tọa trấn cộng thêm Đương Thanh Nhã và Chúc Tiểu Bạch giuos một tay, Tào Văn lại một lần nữa thống nhất toàn bộ giới võ đạo tỉnh Thiên Nam.
Mặt khác:
Dưới sự dẫn đầu của Yến chân nhân và Ngư Dao Dao ở trong giới võ lâm hai miền Nam Bắc đã tích cực quét dọn thế lực còn sót lại của Bồng Lai tiên giới, toàn bộ giới võ đạo của Hoa Hạ lập tức quét sạch rất nhiều, toàn bộ giới võ đạo Họa Hạ lập tức bị xóa sổ rất nhiều.
Mà ở trong thời gian hai ngày này thế lực khắp nơi ở Hoa Hạ đạt được tin tức này thì các đại gia độc thi nhau phái người đến Vân Châu, muốn thấy một mặt Diệp Trần đáng tiếc lại không một ai thành công.
Thẳng đến ngày thứ ba lại có một vị khách nhân đến, cửa biệt thự số một mới vì đó mà mở ra.
Dịch Sơn Hà đến rồi!
"Ha ha! Diệp tiên nhân, hơn mười năm không gặp thật đúng là muốn giết lão phu!"
Người Dịch Sơn Hà còn chưa bước vào trong viện, giọng nói phóng khoáng đã quanh quẩn ở bên trong toàn bộ ngôi biệt thự.
Diệp Trần sớm đã cảm ứng được khí tức của Dịch Sơn Hà, đã bố trí xong nước trà ở trong viện:
"Dịch lão, đã lâu không gặp rồi!"
Diệp Trần đứng dậy, khẽ vuốt cằm.
Phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ bây giờ, người có thể để cho Diệp Trần tự mình tiếp đón thì không nhiều, mà Dịch Sợ Hà tuyệt đối là một nằm trog số đó.
Đương nhiên, Diệp Trần sở dĩ kính trọng hắn cũng không phải bởi vì quyền vị của hắn, Diệp Trần đã tới cảnh giới như bây giờ, quyền lực thế tức ở trong mắt hắn chẳng qua chỉ là như mây khói, chỗ nào đáng nhắc tới?
Dịch Sơn Hà làm người phóng khoáng, hơn nữa một lòng vì nước vì dân, theo như suy nghĩ của Diệp Trần thì đây là một người anh hùng khó có được:
Hai người sau khi nói chuyện với nhau, trên mặt của Dịch Sơn Hà bỗng nhiên hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, nói:
"Diệp tiên sinh có thể để cho lão phu hỏi một câu được hay không, ngài hiện tại có phải là dã bước vào cảnh giới Hóa Thần?"
P/S: Ta thích nào...chương 4