Sau khi Diệp Trần đã dần dần thích ứng được hoàn cảnh trọng lực gấp năm vạn lần này, tốc độ leo lên cũng càng lúc càng nhanh.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần leo đến độ cao khoảng hơn hai vạn mét, cơn gió thổi từ trên núi bỗng nhiên ngừng lại, áp lực dành cho Diệp Trần lập tức giảm đi nhiều, chớp mắt một cái leo lên được hơn ngàn mét.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một cái biển lửa!
"Ta biết mà, khẳng định không có đơn giản như vậy!"
Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một tiếng, đành phải điều tức một lúc, vận khởi hộ thể chân nguyên, dứt khoát bước vào bên trong biển lửa.
"Thật nóng!"
Diệp Trần vưuà mới tiến vào biển lửa thì lập tức cảm giác được rất nóng, những hỏa diễm ở xung quanh này gần như đều đã có thể so với uy lực của Tam Muội chân hỏa!
Cũng may, Diệp Trần đã tu luyện tới cấp độ Ngũ Muội chân hỏa, lại thêm Cửu Thiên Phần Thân quyết, sức chống cự đối với hỏa diễm của bản thân vẫn là tương đối mạnh, cho nên đạo hỏa kiếp này tuy rằng uy lực so với Phong kiếp trước đó lớn hơn, nhưng thật ra đối với Diệp Trần mà nói, ngược lại còn nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng dù là như thế, Diệp Trần cũng cần phải có tới tận thời gian hai ngày mới lại leo lên bên trên được hơn một vạn mét, cuối cùng từ trong biển lửa vô cùng cực nóng này đi ra.
Đến tận đây, khoảng cách giữa Diệp Trần với đỉnh núi chỉ còn lại có khoảng bảy, tám ngàn mét nữa.
"Cửa ải cuối cùng này không biết lại là cái gì?"
Sau khi chịu hành hạ dài đến mấy ngày, Diệp Trần lúc này mặc dù vẫn như cũ không cách nào bay lên nhưng đã có thể làm được tới tình trạng bước chân đi như bay.
Hơn nữa trải qua phân tích, hắn cơ bản có thể đoán được, chặng thứ nhất trước đó là Phong kiếp, chặng thứ hai là Hỏa kiếp, tiếp xuống chắc là còn có một chặng khó khăn đang chờ hắn.
Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới từ trong biển lửa đi ra được không lâu, trên bầu trời bắt đầu có lôi vân cuồn cuộn, sau một lát:
Răng rắc!
Một con Lôi Long màu tím có đường kính hơn mười mét từ trên trời cao bổ xuống phía dưới với tốc độ nhanh vô cùng, Diệp Trần căn bản không kịp phản ứng, đạo lôi điện kinh khủng kia liền bổ vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần!
Mặc dù nhục thân của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường hãn, lại có Thiên Tằm thánh ý đạt được trong tay của Nhạc Vô Kỵ và Hạo Thiên kinh pháp bảo phòng ngự tinh thần, cũng ngay lập tức bất bị một tia chớp bất thình lình xuất hiện đánh cho thất điên bát đảo, cảm giác đầu của mình giống như sắp bị bổ ra!
"Hóa ra, cửa thứ ba là Lôi kiếp! Hơn nữa cường độ lôi kiếp này chỉ sợ đã không hề kém một chút gì so với cường độ lôi kiếp mà lúc Phản Hư chân quân đột phá đến Hợp Đạo tiên quân đi?"
Diệp Trần nhịn không được lại cảm khái một lần nữa, lập tức điều động chân nguyên bắt đầu chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
Cũng may ở lúc Diệp Trần ngừng chân chữa trị thương thế, thần lôi trên bầu trời cũng không có tiếp tục giáng xuống.
Trọn vẹn điều tức một lúc lâu, sau khi miễn cưỡng chữa trị được thương thế bên trong cơ thể thì lúc này Diệp Trần mới tiếp tục leo đi lên.
Vừa mới leo lên được khoảng trăm mét:
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi kinh thiên lần nữa đánh xuống trên người Diệp Trần.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần sớm đã có đề phòng, thương thế ngược lại cũng không có nghiêm trọng bằng lần trước, chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ như vậy, Diệp Trần mỗi lần leo lên được khoảng trăm mét thì sẽ có một đạo thần lôi rơi xuống mà uy lực của thần lôi cũng càng ngày càng mạnh!
Sau khi đến cuối cùng trải qua mấy chục lần bị thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn đốt cháy khét, khắp toàn thân từu trên xuống dưới đã không còn một nơi nào hoàn chỉnh, gần như hoàn toàn biến thành một cây than củi biết di chuyển!
Hơn nữa, bởi vì không có Trúc Cơ đan bổ sung thể lực, trải qua gần mười ngày bị hành hạ, Diệp Trần đã vừa mệt vừa khát, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Thậm chí còn có tới vài lần, Diệp Trần cũng không nhịn được mà muốn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian, nhanh chóng rời khỏi nơi giống như địa ngục trần gian này.
Cũng may hắn làm người hai đời, ý chí đã đầy đủ kiên định, mỗi một lần suy nghĩ từ bỏ chỉ lóe lên ở trong đầu hắn thì ngay lập tức bị cứng rắn áp chế xuống.
Bảy tám ngàn mét cuối cùng này, Diệp Trần lại dùng tới khoảng thời gian năm ngày, trải qua trọn vẹn bảy mươi mốt lần lôi kiếp!
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi, sau khi đánh xuống trên người Diệp Trần thì lôi vân trên bầu trời cuối cùng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà đợi đến khi lôi vân tan hết, đỉnh núi cũng đã thấy ở xa xa bây giờ gần ngay trước mắt.
"Cuối cùng là sống qua tới!"
Diệp Trần mừng rỡ không thôi, nếu lại tiếp tục bị hành hạ tiếp như thế, hắn thật không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Ngay vào lúc Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm:
Ầm ầm!
Trọng lực gia trì gấp năm vạn lần kia vào thời điểm này đột nhiên biến mất.
Diệp Trần bước ra một bước, thu lực không kịp cả người nhất thời giống như đạn pháo, trực tiếp bắn ra ngoài!
Trọn vẹn bắn bay đến vài trăm mét trên không trung, trong nháy mắt thì đã đi tới không trung trên đỉnh núi, sau đó thì nặng nề rơi xuống.
"Phù phù!"
Trên đỉnh núi lại là một mảnh hồ nước:
Trong hồ nước, óng ánh trong suốt, thậm chí tản ra ánh sáng rạng rỡ, hiển nhiên đây không phải là hồ nước bình thường.
Cả người Diệp Trần rơi vào bên trong hồ nước, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu cuối cùng mới phản ứng lại, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại choáng váng, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh:
"Lại là Cửu Thiên Tiên lộ! Hơn nữa cả một cái hồ a! Thủ bút này không khỏi cũng quá lớn đi!"
Phải biết, Cửu Thiên Tiên lộ này chính là thần vật chữa thương mà thiên hạ hiếm có, dù chỉ là một giọt cũng có công hiệu khởi tử hồi sinh!
Cho dù là nhóm cự phách đứng đầu nhất toàn bộ Tu Chân giới kia, nội tinh phong phú như bát đại tiên môn kia chỉ sợ cũng sẽ không có quá nhiều hàng tồn.
Mà bây giờ, ở chỗ này lại có trọn vẹn nguyên cả một cái hồ nước Cửu Thiên Tiên lộ a!
Dù là Diệp Trần ở kiếp trước là một đời Cuồng Đế, có cái cảnh tượng gì mà chưa từng gặp qua mà cũng cảm thấy vô cùng rung động.
"Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế khi còn sống này lại dùng Cửu Thiên Tiên lộ tới tắm rửa hay sao? Cũng quá trâu bò chút đi a!"
Xì xì xì ~~
Ngay vào lúc Diệp Trần khiếp sợ không gì sánh nổi, thần lực của Cửu Thiên Tiên lộ đã bắt đầu tự động tẩm bổ thân thể.
Gần như chủ dùng một lát công phu, cỗ thân thể tả tơi này của Diệp Trần đã lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại!
Không đến mười phút, vốn Diệp Trần đã trở thành một cây than cốc hình người đã khôi phục lại diện mạo như cũ, chẳng những tóc mọc ra một lần nữa, làn da so với trước đó càng thêm trắng nõn, quả thực giống như mỹ ngọc!
Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, thương thế của mình chẳng những đã khỏi hoàn toàn mà ngay cả cường độ nhục thân cũng tiến bộ hơn rất nhiều so với trước đó!
Thậm chí không biết lúc nào, phong ấn trong đan điền cũng được giải trừ đi mấy phần.
Diệp Trần lúc này tu vi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh.
"Không hổ là Cửu Thiên Tiên lộ! Đáng tiếc ở chỗ này không thể sử dụng pháp bảo, bằng không ta nhất định phải mang đi toàn bộ những tiên lộ này!"
Diệp Trần âm thầm tiếc hận:
Ông ~~
Một đạo lực lượng quy tắc quen thuộc, xuất hiện lần nữa ở xung quanh Diệp Trần, bao khỏa hắn vào trong đó, sau đó thì mang hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ sáu.
Rầm rầm!
Sau khi không gian dao động một trận:
Sau một khắc, Diệp Trần đã đi tới một nơi xa lạ mới:
"Đây chính là tầng tinh vực thứ bảy sao? Không biết cửa ải ở đây là khảo nghiệm cái gì?"
P/S: Ta thích nào....chương 5 nha....ủng hộ kim phiếu...TLT nha....:D
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần leo đến độ cao khoảng hơn hai vạn mét, cơn gió thổi từ trên núi bỗng nhiên ngừng lại, áp lực dành cho Diệp Trần lập tức giảm đi nhiều, chớp mắt một cái leo lên được hơn ngàn mét.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một cái biển lửa!
"Ta biết mà, khẳng định không có đơn giản như vậy!"
Sau khi Diệp Trần âm thầm cảm khái một tiếng, đành phải điều tức một lúc, vận khởi hộ thể chân nguyên, dứt khoát bước vào bên trong biển lửa.
"Thật nóng!"
Diệp Trần vưuà mới tiến vào biển lửa thì lập tức cảm giác được rất nóng, những hỏa diễm ở xung quanh này gần như đều đã có thể so với uy lực của Tam Muội chân hỏa!
Cũng may, Diệp Trần đã tu luyện tới cấp độ Ngũ Muội chân hỏa, lại thêm Cửu Thiên Phần Thân quyết, sức chống cự đối với hỏa diễm của bản thân vẫn là tương đối mạnh, cho nên đạo hỏa kiếp này tuy rằng uy lực so với Phong kiếp trước đó lớn hơn, nhưng thật ra đối với Diệp Trần mà nói, ngược lại còn nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng dù là như thế, Diệp Trần cũng cần phải có tới tận thời gian hai ngày mới lại leo lên bên trên được hơn một vạn mét, cuối cùng từ trong biển lửa vô cùng cực nóng này đi ra.
Đến tận đây, khoảng cách giữa Diệp Trần với đỉnh núi chỉ còn lại có khoảng bảy, tám ngàn mét nữa.
"Cửa ải cuối cùng này không biết lại là cái gì?"
Sau khi chịu hành hạ dài đến mấy ngày, Diệp Trần lúc này mặc dù vẫn như cũ không cách nào bay lên nhưng đã có thể làm được tới tình trạng bước chân đi như bay.
Hơn nữa trải qua phân tích, hắn cơ bản có thể đoán được, chặng thứ nhất trước đó là Phong kiếp, chặng thứ hai là Hỏa kiếp, tiếp xuống chắc là còn có một chặng khó khăn đang chờ hắn.
Quả nhiên, Diệp Trần vừa mới từ trong biển lửa đi ra được không lâu, trên bầu trời bắt đầu có lôi vân cuồn cuộn, sau một lát:
Răng rắc!
Một con Lôi Long màu tím có đường kính hơn mười mét từ trên trời cao bổ xuống phía dưới với tốc độ nhanh vô cùng, Diệp Trần căn bản không kịp phản ứng, đạo lôi điện kinh khủng kia liền bổ vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần!
Mặc dù nhục thân của Diệp Trần bây giờ đã vô cùng cường hãn, lại có Thiên Tằm thánh ý đạt được trong tay của Nhạc Vô Kỵ và Hạo Thiên kinh pháp bảo phòng ngự tinh thần, cũng ngay lập tức bất bị một tia chớp bất thình lình xuất hiện đánh cho thất điên bát đảo, cảm giác đầu của mình giống như sắp bị bổ ra!
"Hóa ra, cửa thứ ba là Lôi kiếp! Hơn nữa cường độ lôi kiếp này chỉ sợ đã không hề kém một chút gì so với cường độ lôi kiếp mà lúc Phản Hư chân quân đột phá đến Hợp Đạo tiên quân đi?"
Diệp Trần nhịn không được lại cảm khái một lần nữa, lập tức điều động chân nguyên bắt đầu chữa trị thương thế bên trong cơ thể.
Cũng may ở lúc Diệp Trần ngừng chân chữa trị thương thế, thần lôi trên bầu trời cũng không có tiếp tục giáng xuống.
Trọn vẹn điều tức một lúc lâu, sau khi miễn cưỡng chữa trị được thương thế bên trong cơ thể thì lúc này Diệp Trần mới tiếp tục leo đi lên.
Vừa mới leo lên được khoảng trăm mét:
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi kinh thiên lần nữa đánh xuống trên người Diệp Trần.
Tuy nhiên lần này, Diệp Trần sớm đã có đề phòng, thương thế ngược lại cũng không có nghiêm trọng bằng lần trước, chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại tiếp tục leo lên.
Cứ như vậy, Diệp Trần mỗi lần leo lên được khoảng trăm mét thì sẽ có một đạo thần lôi rơi xuống mà uy lực của thần lôi cũng càng ngày càng mạnh!
Sau khi đến cuối cùng trải qua mấy chục lần bị thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần đã hoàn toàn đốt cháy khét, khắp toàn thân từu trên xuống dưới đã không còn một nơi nào hoàn chỉnh, gần như hoàn toàn biến thành một cây than củi biết di chuyển!
Hơn nữa, bởi vì không có Trúc Cơ đan bổ sung thể lực, trải qua gần mười ngày bị hành hạ, Diệp Trần đã vừa mệt vừa khát, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Thậm chí còn có tới vài lần, Diệp Trần cũng không nhịn được mà muốn bóp nát ngọc giản truyền tống không gian, nhanh chóng rời khỏi nơi giống như địa ngục trần gian này.
Cũng may hắn làm người hai đời, ý chí đã đầy đủ kiên định, mỗi một lần suy nghĩ từ bỏ chỉ lóe lên ở trong đầu hắn thì ngay lập tức bị cứng rắn áp chế xuống.
Bảy tám ngàn mét cuối cùng này, Diệp Trần lại dùng tới khoảng thời gian năm ngày, trải qua trọn vẹn bảy mươi mốt lần lôi kiếp!
Răng rắc!
Lại là một đạo thần lôi, sau khi đánh xuống trên người Diệp Trần thì lôi vân trên bầu trời cuối cùng bắt đầu dần dần tán đi.
Mà đợi đến khi lôi vân tan hết, đỉnh núi cũng đã thấy ở xa xa bây giờ gần ngay trước mắt.
"Cuối cùng là sống qua tới!"
Diệp Trần mừng rỡ không thôi, nếu lại tiếp tục bị hành hạ tiếp như thế, hắn thật không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu.
Ngay vào lúc Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm:
Ầm ầm!
Trọng lực gia trì gấp năm vạn lần kia vào thời điểm này đột nhiên biến mất.
Diệp Trần bước ra một bước, thu lực không kịp cả người nhất thời giống như đạn pháo, trực tiếp bắn ra ngoài!
Trọn vẹn bắn bay đến vài trăm mét trên không trung, trong nháy mắt thì đã đi tới không trung trên đỉnh núi, sau đó thì nặng nề rơi xuống.
"Phù phù!"
Trên đỉnh núi lại là một mảnh hồ nước:
Trong hồ nước, óng ánh trong suốt, thậm chí tản ra ánh sáng rạng rỡ, hiển nhiên đây không phải là hồ nước bình thường.
Cả người Diệp Trần rơi vào bên trong hồ nước, trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu cuối cùng mới phản ứng lại, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại choáng váng, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh:
"Lại là Cửu Thiên Tiên lộ! Hơn nữa cả một cái hồ a! Thủ bút này không khỏi cũng quá lớn đi!"
Phải biết, Cửu Thiên Tiên lộ này chính là thần vật chữa thương mà thiên hạ hiếm có, dù chỉ là một giọt cũng có công hiệu khởi tử hồi sinh!
Cho dù là nhóm cự phách đứng đầu nhất toàn bộ Tu Chân giới kia, nội tinh phong phú như bát đại tiên môn kia chỉ sợ cũng sẽ không có quá nhiều hàng tồn.
Mà bây giờ, ở chỗ này lại có trọn vẹn nguyên cả một cái hồ nước Cửu Thiên Tiên lộ a!
Dù là Diệp Trần ở kiếp trước là một đời Cuồng Đế, có cái cảnh tượng gì mà chưa từng gặp qua mà cũng cảm thấy vô cùng rung động.
"Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế khi còn sống này lại dùng Cửu Thiên Tiên lộ tới tắm rửa hay sao? Cũng quá trâu bò chút đi a!"
Xì xì xì ~~
Ngay vào lúc Diệp Trần khiếp sợ không gì sánh nổi, thần lực của Cửu Thiên Tiên lộ đã bắt đầu tự động tẩm bổ thân thể.
Gần như chủ dùng một lát công phu, cỗ thân thể tả tơi này của Diệp Trần đã lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại!
Không đến mười phút, vốn Diệp Trần đã trở thành một cây than cốc hình người đã khôi phục lại diện mạo như cũ, chẳng những tóc mọc ra một lần nữa, làn da so với trước đó càng thêm trắng nõn, quả thực giống như mỹ ngọc!
Hơn nữa, Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, thương thế của mình chẳng những đã khỏi hoàn toàn mà ngay cả cường độ nhục thân cũng tiến bộ hơn rất nhiều so với trước đó!
Thậm chí không biết lúc nào, phong ấn trong đan điền cũng được giải trừ đi mấy phần.
Diệp Trần lúc này tu vi cũng đã khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh.
"Không hổ là Cửu Thiên Tiên lộ! Đáng tiếc ở chỗ này không thể sử dụng pháp bảo, bằng không ta nhất định phải mang đi toàn bộ những tiên lộ này!"
Diệp Trần âm thầm tiếc hận:
Ông ~~
Một đạo lực lượng quy tắc quen thuộc, xuất hiện lần nữa ở xung quanh Diệp Trần, bao khỏa hắn vào trong đó, sau đó thì mang hắn rời khỏi tầng tinh vực thứ sáu.
Rầm rầm!
Sau khi không gian dao động một trận:
Sau một khắc, Diệp Trần đã đi tới một nơi xa lạ mới:
"Đây chính là tầng tinh vực thứ bảy sao? Không biết cửa ải ở đây là khảo nghiệm cái gì?"
P/S: Ta thích nào....chương 5 nha....ủng hộ kim phiếu...TLT nha....:D