…
Khăn đuôi cáo quấn quanh cổ, nữ nhân duy nhất của cả đoàn tựa lấy đầu vào gốc tùng lá phủ đầy tuyết trắng, ánh mắt biểu lộ đăm chiêu giây lát, mới phì phà thở dốc nói rằng:
“Được rồi, đã cùng nhau tới đây, xem như tin tưởng tín nhiệm các ngươi, ta sẽ nói sâm cúc kỳ liên rốt cuộc là gì, đổi lại ta muốn các người dù gì đi nữa, sau hôm nay vẫn không nói chuyện này ra ngoài, có được hay không?” Lão đại nói rằng.
Những người khác trong đoàn nghe được lời lẽ như vậy, tự nhiên cảm thấy kích thích tò mò lên rất nhiều, nhất định phải thuộc về rất lớn lao bí mật.
“Như vậy không khó, là người làm ăn, bọn ta có thể tuyên thề!" Nhóm thợ săn đồng thanh nói rằng.
Lão đại gật đầu một cái, rồi từ từ cất lời, mà những lời lẽ của nàng sau đó, rất dễ dàng nhận ra ánh mắt căm phẫn đến tột độ, như là muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy:
“Ta bị trúng hàn bách trong người rất nhiều năm về trước do bị một kẻ tà ác nữ nhân hãm hại…”
Hàn bách là một chủng loại tựa như với lực ăn mòn của hàn độc, không cách nào dùng ma pháp chữa trị được, người trúng hàn bách trên căn bản nhiệt độ rất khó duy trì bình thường, bất luận tại địa phương nóng bức cỡ nào đều sẽ toàn thân lạnh lẽo, thống khổ không chịu nổi.
“Sâm cúc kỳ liên trên Kỳ Liên sơn chính như thần dược, có thể sử dụng hòa tan băng khiết, để cơ thể ta có thể tổn nguyên phục hồi, miễn trừ hàn bách".
“Chỉ như vậy?” Lão nhị nghe xong, trên ánh mắt có phần thất vọng đi.
Tưởng thế nào bí mật, hóa ra là tiểu thảo liệu dược. Cho dù hàn bách thật sự ghê gớm, nhưng hàn bách lại là như thế nào hiếm thấy tồn tại đây? Bọn chúng thủy chung trước sau như một, không ai nghĩ rằng mình sẽ có một ngày bị trúng hàn bách cả, xác suất đụng phải nữ nhân đáng sợ mà lão đại nói ra coi như bằng không đi.
Vì vậy, tự nhiên cả đoàn thợ săn đối với câu chuyện sâm cúc kỳ liên liền vẩn vơ quay mặt đi, không thèm nghe tiếp.
“Hừ, các ngươi đúng là tham lam, ta còn chưa nói hết!” Lão đại bộ mặt đăm chiêu quát.
“Vẫn còn công dụng?”
“Sâm cúc kỳ liên ngoại phụ công hiệu, năng lượng bên trong có thể thiêu đốt hàn bách thì các ngươi nghĩ xem, nó phải cường đại cỡ nào? Chính như muốn đột phá đến cảnh giới mãn tu hiện tại là chuyện phi thường đơn giản, thậm chí nếu kỳ ngộ tốt hơn, nửa bước tiến vào bán cấm chú cũng coi như miễn cưỡng có khả năng xảy ra". Lão đại nói rằng.
Phá tầng đến siêu giai mãn tu?
Như vậy là đạo lý gì đây?
Bọn họ nhưng tu vi cao nhất ở đây chỉ là siêu giai nhập môn, cao nhất cũng chỉ người đạt cấp thứ hai, phải nói đối với rất nhiều gia tộc, thế tộc lớn nhỏ, thăng một tầng tiếp nữa đã coi như khó lòng miễn cưỡng cung cầu rồi, nói chi nhảy vọt mãn tu thuộc tính!?
Lại còn có thể kỳ ngộ tiến vào bán cấm chú, ả này đây xem chúng ta là con nít sao?
“Ngươi… ngươi bịa chuyện vặt này ra để lừa chúng ta!” Lão tam giận giữ quát.
“Hừ, ta vốn dĩ tin tưởng kể ra bí mật, còn kĩ càng nói cho các ngươi biết không nên truyền ra ngoài, lại cớ gì lừa gạt đây, đằng nào các ngươi cũng không có phần, như tính toán, toàn bộ chỗ sâm cúc kỳ liên ở kia là của ta!!” Lão đại lạnh lùng đáp lại.
Nàng biểu lộ cái cau mày nhăn nhó, phút chốc cũng làm cho bầu không khí trở về nguyên trạng bình tĩnh, mọi người không ai nói gì tiếp theo, cũng là chuẩn bị chút tiểu việc vặt lụm tụm cá nhân rồi nhanh chóng đi ngủ.
Lửa trại tắt đi, mọi người chọn cách tin tưởng kết giới hơn là đốt lửa để đánh động yêu ma, vốn dĩ theo như kinh nghiệm nghiên cứu trước, kỳ liên sơn về đêm, tuyệt đại đa số sinh vật đều có một thói quen tập tính chung, đó là hấp thụ nguyệt khí để tăng trưởng. Điều này xem mang ý nghĩa, đêm cũng chính là thời điểm an toàn nhất rồi.
Tội tình gì phải đốt lửa lên canh gác để cho bọn chúng giận dỗi, tức tối mà tấn công đây?
Canh ba đã điểm, hôm nay nhưng có chút khác mọi ngày, ngoại trừ lão đại ngủ say ra, bốn người còn lại không biết tự lúc nào đã đơn lẻ rời khỏi gác chăn, lần lượt trong bóng tối rón rén đi vòng qua sau rặng hải tú tím lịm.
Thạch đá hình vòm giống như quả trứng long cỡ nhỏ, rặng hải tú bao phủ, tạo ra loại đom đóm chàm quang về đêm, nó ủ mị nhưng cực kỳ đẹp đẽ, không bài xích đối với hệ thống thực vật xung quanh.
Mà sâu trong hốc mỗi rặng hải tú, đơn giản là địa phương dồi dào nhiệt hỏa dưỡng chất nhất quả núi này rồi, cũng tuyệt đối là địa phương Sâm cúc kỳ liên sinh trưởng.
Phải rồi, chính là sâm cúc kỳ liên !!!
Bốn người còn lại trong đoàn thợ săn trừ lão đại ra, bọn họ nhưng kể từ khi biết được chính thức lợi ích thánh thảo mang lại, liền bản thân mỗi người đều mang nhiều tia ý nghĩ khác nhau xâm lấn, đại khái nổi lên trong lòng bản tính tham lam chiếm hữu vô cùng cao.
Họ không có tuyệt đối tin tưởng lão đại sự tình, nhưng cả đêm trằn trọc như vậy ám ảnh, thế nào cũng không nhìn ra được lão đại lừa gạt có quan hệ gì, mà ở chiều ngược lại, trước mắt cứ hái sạch tiêu thủ, gọi là thảo dược vì đơn giản nó không thể quá liều mà ngộ độc chết được.
Tâm ma nổi lên, từng người từng người một nửa canh bật dậy tìm đến sâm cúc kỳ liên, bọn họ như thế nào là không biết người khác đây, kẻ khôn núp lùm chờ đợi, kẻ dại tiến đến trước hái ra.
Lão tứ không hổ là dại nhất, lão không ý tứ được rằng chính mình đang bị theo dõi, trực tiếp tiến về rặng hải tú, khom khom lấy ra con dao phay ma cụ cỡ nhỏ cắt đi một nhánh sâm cúc kỳ liên.
Đối với người chuyên nghiệp lành nghề, thực vật có độc chắc chắn sẽ phản ứng với dao phay ma cụ, hoặc là lưỡi dao sẽ bị gỉ sét, hoặc là nhuốm màu lục diệp.
Nhưng đối với dao phay của lão tứ, tự nhiên sau khi cắt xuống nhánh thảo liên đầu tiên, liền như vậy chỉ dính một ít màu hạt dẻ.
“Không có độc, không có độc, ha ha như vậy lão đại coi như không có lừa ta!” Lão tứ kích động cười lên có phần to tiếng.
Hắn cầm trên tay là nhánh Sâm cúc kỳ liên màu có màu hạt gạch của đất nung, xấu xí bất đồng với hầu hết thực vật cùng tuyến, nhưng quang khí tỏa ra vì vậy cũng dễ dàng nhận biết, nhanh chóng đập vào ánh mắt ba người còn lại.
“Đông !! Đông !! Đông !!”
Chuyện gì đến cũng đến, lão nhị là người thứ hai xông thẳng ra địa phương kia, vốn là một lôi hệ siêu giai pháp sư, đối với triệu hoán sư cùng cấp bậc tu vi như lão tứ đang trong giây phút hân hoan thế kia, bản thân trời đất đều không có gì trong mắt hắn đáng quan tâm nữa rồi. Mà đối với cái nhởn nhơ như vậy, khẳng định một đạo Yên hình minh lôi sáng rực như sao chổi quét ngang qua giữa bụng, lập tức là chí mạng một kích miễu sát.
Đồng thời lúc này, lão ngũ, trong nhóm linh hoạt khôn ngoan nhất, hắn biết chắc chắn không chỉ có lão tứ và lão nhị theo cái này đi ra đây, nhất định còn có một gã đang chờ đợi thời cơ, cũng là kẻ tu vi cao nhất trong số bọn, lão tam.
Lão tam chính là song tu thổ hệ, thực vật hệ đều đã siêu giai cấp bậc, đối với đoàn đội hoạt động tại Kỳ Liên sơn, hắn thậm chí trách nhiệm gánh vác còn muốn nhiều hơn lão đại. Lão ngũ nếu trực tiếp xông ra, hoặc đợi đến cuối cùng bước ra liền chẳng khác nào đi nộp mạng.
Nhưng hắn ý tứ được bản thân mình lực lượng… chính là ám ảnh hệ cường giả.
Ám ảnh hệ ở cái màn đêm này lại là ý nghĩa gì đây?
Ám sát!!
Lão ngũ hiểu được, lão tam theo dõi sự tình bên ngoài cẩn thận, nhất định đến khi ra tay, hắn sẽ cực kỳ đề phòng. Nhưng nếu hiện tại vẫn còn đang theo dõi tình hình, đồng nghĩa hắn cũng không sẽ vì chờ đợi mà buông lỏng bản thân. Có trong mơ ắt hẳn hắn cũng không nghĩ đến sau lưng mình lại bị kẻ khác thích sát thay vào lão nhị phía trước.
“Trước lão tam, sau lão nhị!!” Lão ngũ nở một nụ cười tin tưởng chính mình bản thân, phút chốc sau đó hẳn trở thành một tàn ảnh màu đen, len lỏi cực nhanh bên trong hắc ám sâm lâm lạnh lẽo này.
“Roẹt ~~~”
“Roẹt ~~~”
…
Lão đại hai mắt mở ra, mà trên miệng nàng từ lâu đã toát lên vẻ cười vô cùng đắc ý, nàng là làm sao đây không hiểu được sự tình, không hiểu được lòng tham của bọn thợ săn này.
Thảo dược?
Hừ, cho dù thần dược hoa đào tái thế cũng không có khả năng kích phát năng lượng cho các ngươi từ loại tép riu siêu giai như vậy lên mãn tu đâu.
Bất quá trong lòng nàng hiểu rõ, sâm cúc kỳ liên không có độc không phải tương đương với an toàn sử dụng. Cực nhiệt bên trong thiêu hủy băng tan sinh mệnh, kể cả là hàn bách cũng khó lòng trung hòa được loại khiếp đảm lực lượng này.
Nhưng nếu có kẻ khác nhai vào tiêu thụ sẽ khác.
Hạch tâm tiêu hóa trong dạ dày sẽ đốt cháy tên kia trước, nàng chỉ việc moi bụng hắn ra, bóc bỏ vào miệng chính mình, chậm rãi tiêu thụ lớp thứ hai này, phi thường sẽ an toàn mà còn hiệu nghiệm loại bỏ được hàn bách rồi.
“Loại sự tình này, ngoại trừ đại thế gia tộc ta ra, các loại chó vịt rác rưởi thợ săn các ngươi, biết được hay sao?” Lão đại từ từ di chuyển ra địa phương phía sau, trong lòng không hỏi hớn hở buông lời nhạo báng.
Chỉ là giây phút thoải mái của nó không có tồn tại quá lâu đi !!
“Á á á ….” Lão đại đột nhiên hoảng sợ hét toáng lên.
Tự nhiên rặng hải tú địa phận, tự nhiên cái màu tím thủy chung thảm thực vật, tại sao lúc này lại đóng phải nhiều mạng nhện tơ băng thế này?
Còn có, lão nhị, lão tam, lão tứ, lão ngũ…toàn bộ đều bị treo lên mấy lớp như vậy băng tơ với tư thế vặn vẹo như bạch cốt thi ma vậy, liền xương quai, xương cổ, xương sườn không có lành lặn mà vặn vẹo với nhau, hai con mắt còn chảy ra một loại vật chất màu đen tuyền đang trôi ngược xuống trông vô cùng đáng sợ.
Kinh hoàng!!!
Lão đại kinh hoàng đến nỗi mặt mày đều tái nhợt, như tổn thọ nửa cuộc đời trôi qua vậy!!
“Ta trước giờ thủy chung quan điểm không thường đánh giết nữ nhân, nhưng là lòng dạ của ngươi như vậy liền không cách nào đáng sống ở địa phận của ta!!” Một tông giọng đĩnh đạc lan ra rộng khắp địa phương.
Trên ngọn tùng la cao cao phía trên, lộ ra một cái thân ảnh nam nhân lực lưỡng đang khoác lên mình bộ áo lông ám sư, làn da của hắn đặc biệt ngâm đen cùng cơ bắp rắn chắc, còn có sở hữu đôi mắt tím lịm như tà chu chuyển kiếp vậy.
“Vậy cho nên, ngươi muốn tự mình kết liễu, hay để ta giúp ngươi?" Ám sư nam nhân ánh mắt lạnh lùng nói rằng.
Nhưng kể cả có chút khác lạ thần sắc như vậy, nhất định vẫn không khó để lão đại nhận ra được người này diện mạo.
“Đội… đội trưởng !!!” Mục Đình Dĩnh sợ hãi khụy gối xuống.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK