Cả hai đều đã trưởng thành, ai cũng có sự nghiệp riêng và gặp những khó khăn bởi đặc thù của ngành nghề. Dù trước đây cô mong muốn có một cuộc tình bình yên bên cạnh người mình yêu, nhưng khi gặp anh, cô phải chứng kiến bạn trai đối mặt với nhiều nguy hiểm, cũng từ đó mà có cảm giác thiếu sự an toàn. Dẫu vậy cô vẫn rất yêu anh và chưa từng có suy nghĩ buông bỏ đối phương.
Nếu đó là sự nghiệp mà anh lựa chọn thì cô sẽ cố gắng thay đổi cách nghĩ của bản thân mình để dần chấp nhận và làm quen với những thứ xung quanh Tần Lãng, cũng như bước vào cuộc sống của anh, cùng nhau cố gắng vì hai chữ tình yêu. 9
- Em luôn ủng hộ công việc và mọi quyết định của anh, chỉ cần anh cố gắng đảm bảo an toàn cho bản thân.
Tần Lãng cảm thấy có được người yêu như Ninh Mịch là một điều vô cùng may mắn trong cuộc đời anh. Cô xinh đẹp, giỏi giang, tốt bụng lại vô cùng hiểu chuyện.
Chính vì tính cách đáng yêu ấy mà anh ngày càng yêu cô.
- Anh hứa sẽ không để chuyện tương tự như vậy xảy ra nữa. Thật ra từ trước đến nay ngoài hai lần bị thương vừa rồi thì anh chưa từng rơi vào trường hợp nguy hiểm khác trong sự nghiệp.
Cô mỉm cười nhìn anh, dù tương lai ra sao thì Ninh Mịch cũng muốn cùng anh vượt qua tất cả. Bây giờ chỉ còn chờ mỗi việc anh ra mắt gia đình cô thì cả hai sẽ lập tức nghĩ đến chuyện kết hôn.
Ở lại nhà anh đến gần khuya, cô có chút đắn đo vì đã lỡ nói với chị hai hôm nay tăng ca, nếu bây giờ cô về thì lại thành ra quá sớm, chắc chẵn chị hai sẽ nghi ngờ.
- Anh thấy cũng sắp khuya rồi, hay là đêm nay em ngủ lại đầy cho tiện. (4)
Tần Lãng bắt đầu giở trò dụ thỏ vào hang, cô thừa biết ý đồ của anh, nhưng chuyện thế này cũng đâu phải lần đầu xảy ra với cô. Ninh Mịch giả vờ không đồng ý đề xem phản ứng của anh:
- Em phải về với chị hai, anh đưa em về đi.
Cô đã bước vào hang sói thì nào có thể dễ dàng rời đi như vậy. Mấy ngày qua Ninh Mịch phải ở bệnh viện chăm sóc chị hai nên buổi tối cả hai không có nhiều thời gian gặp nhau. Hôm nay là cơ hội thích hợp để có thể ở cạnh nhau, bù đắp cho những ngày vừa qua.
- Chưa gì em đã đòi về, sợ anh ăn thịt em sao?
Anh vòng tay ôm lấy eo cô, ánh mắt lẫn lời nói của Tần Lãng đều tỏa ra sự nguy hiểm khó lường.
- Anh có dám khẳng định là anh không có suy nghĩ đó không?
Tần Lãng nở nụ cười, anh đưa tay vén tóc cô, lời nói nhẹ nhàng, êm tai:
- Tất nhiên là không, bởi vì anh không phải quân tử, mà anh là sói. 8)
Cô hơi ngạc nhiên vì anh ngày càng chẳng ngại thể hiện sự vô sỉ, đã vậy còn dày mặt tỏ rõ ý định muốn thịt thỏ.
- Thảo nào mỗi khi ở cạnh anh, em luôn cảm thấy nguy hiểm.
Tần Lãng đã cất công sắp xếp một buổi hẹn hò lãng mạn, chắc chắn không chỉ đơn thuần cùng nhau ăn uống rồi để cô về nhà.
- Sao lại nói là nguy hiểm? Bởi gì rõ ràng hai chúng ta cùng hưởng lợi mà.
Cô còn chưa kịp ngẫm kỹ lời anh nói thì Tần Lãng đã cưỡng hôn cô. Câu nói "cùng hưởng lợi" của anh thật thâm sâu khó lường. Trong lúc hai đôi môi vẫn đang quấn lấy nhau, anh bế thốc cô trên tay rồi thằng bước đi vào phòng, món ăn tráng miệng sau buổi tối chỉ vừa mới bắt đầu.
Chẳng rõ cả hai đã lăn lộn trên giường thế nào, chỉ thấy trang phục đang mặc người cô đang dần ít đi, những mảnh vải nằm ngồn ngang trên sàn.
Đôi môi anh hôn lên chiếc cổ trắng ngần, vật to lớn bên dưới cứ hừng hực khí thế xung trận. Bàn tay nam tính vừa vặn bao phủ hai ngọn đồi nhấp nhô rồi siết lấy chúng, thỏa sức nhào nặn thành đủ thứ hình dạng méo mó. Hang nhỏ chịu sự kích thích bên ngoài đã trở nên ẩm ướt, phản ứng của cơ thể trước sự va chạm xác thịt.
Chiếc chày to lớn nhanh chóng được giải phóng khỏi lớp trang phục gò bó. Đoàn tàu bắt đầu tiếp cận vùng tam giác nhạy cảm, cứ thế lả lướt bên ngoài cửa hang.
Không thể kiềm chế thêm được nữa, anh đưa cây gậy chọc vào hang nhỏ, chạm đến nơi sâu thẳm nhất rồi lại kéo chày thụt lùi về sau và tiếp tục thúc vào, hành động lặp lại vô số lần khiến đầu óc cô trở nên mụ mị.
Anh mút lấy hai viên trân châu trên đỉnh đổi, điểm kích bị nắm giữ, cơ thể cô như đang dần mất kiểm soát khi khoái cảm cứ bủa vây lấy tâm trí. Bên dưới vẫn cực lực vào ra liên hồi, từng cú thúc đều vô cùng mạnh mẽ.
Hai đôi môi đan vào nhau, anh đưa lưỡi vào khoang miệng đối phương, nhiệt tình khuấy đảo một vòng rồi lại lần lượt nút lấy từng cánh môi căng mọng, nụ hôn đê mề khó cưỡng, mang lại cảm giác thần mật chẳng muốn tách rời.
Anh đưa đoàn tàu ra khỏi hang, nhưng cuộc chiến chỉ vừa mới khởi đầu, nào có thể dễ dàng dừng lại tại đây…..
Nếu đó là sự nghiệp mà anh lựa chọn thì cô sẽ cố gắng thay đổi cách nghĩ của bản thân mình để dần chấp nhận và làm quen với những thứ xung quanh Tần Lãng, cũng như bước vào cuộc sống của anh, cùng nhau cố gắng vì hai chữ tình yêu. 9
- Em luôn ủng hộ công việc và mọi quyết định của anh, chỉ cần anh cố gắng đảm bảo an toàn cho bản thân.
Tần Lãng cảm thấy có được người yêu như Ninh Mịch là một điều vô cùng may mắn trong cuộc đời anh. Cô xinh đẹp, giỏi giang, tốt bụng lại vô cùng hiểu chuyện.
Chính vì tính cách đáng yêu ấy mà anh ngày càng yêu cô.
- Anh hứa sẽ không để chuyện tương tự như vậy xảy ra nữa. Thật ra từ trước đến nay ngoài hai lần bị thương vừa rồi thì anh chưa từng rơi vào trường hợp nguy hiểm khác trong sự nghiệp.
Cô mỉm cười nhìn anh, dù tương lai ra sao thì Ninh Mịch cũng muốn cùng anh vượt qua tất cả. Bây giờ chỉ còn chờ mỗi việc anh ra mắt gia đình cô thì cả hai sẽ lập tức nghĩ đến chuyện kết hôn.
Ở lại nhà anh đến gần khuya, cô có chút đắn đo vì đã lỡ nói với chị hai hôm nay tăng ca, nếu bây giờ cô về thì lại thành ra quá sớm, chắc chẵn chị hai sẽ nghi ngờ.
- Anh thấy cũng sắp khuya rồi, hay là đêm nay em ngủ lại đầy cho tiện. (4)
Tần Lãng bắt đầu giở trò dụ thỏ vào hang, cô thừa biết ý đồ của anh, nhưng chuyện thế này cũng đâu phải lần đầu xảy ra với cô. Ninh Mịch giả vờ không đồng ý đề xem phản ứng của anh:
- Em phải về với chị hai, anh đưa em về đi.
Cô đã bước vào hang sói thì nào có thể dễ dàng rời đi như vậy. Mấy ngày qua Ninh Mịch phải ở bệnh viện chăm sóc chị hai nên buổi tối cả hai không có nhiều thời gian gặp nhau. Hôm nay là cơ hội thích hợp để có thể ở cạnh nhau, bù đắp cho những ngày vừa qua.
- Chưa gì em đã đòi về, sợ anh ăn thịt em sao?
Anh vòng tay ôm lấy eo cô, ánh mắt lẫn lời nói của Tần Lãng đều tỏa ra sự nguy hiểm khó lường.
- Anh có dám khẳng định là anh không có suy nghĩ đó không?
Tần Lãng nở nụ cười, anh đưa tay vén tóc cô, lời nói nhẹ nhàng, êm tai:
- Tất nhiên là không, bởi vì anh không phải quân tử, mà anh là sói. 8)
Cô hơi ngạc nhiên vì anh ngày càng chẳng ngại thể hiện sự vô sỉ, đã vậy còn dày mặt tỏ rõ ý định muốn thịt thỏ.
- Thảo nào mỗi khi ở cạnh anh, em luôn cảm thấy nguy hiểm.
Tần Lãng đã cất công sắp xếp một buổi hẹn hò lãng mạn, chắc chắn không chỉ đơn thuần cùng nhau ăn uống rồi để cô về nhà.
- Sao lại nói là nguy hiểm? Bởi gì rõ ràng hai chúng ta cùng hưởng lợi mà.
Cô còn chưa kịp ngẫm kỹ lời anh nói thì Tần Lãng đã cưỡng hôn cô. Câu nói "cùng hưởng lợi" của anh thật thâm sâu khó lường. Trong lúc hai đôi môi vẫn đang quấn lấy nhau, anh bế thốc cô trên tay rồi thằng bước đi vào phòng, món ăn tráng miệng sau buổi tối chỉ vừa mới bắt đầu.
Chẳng rõ cả hai đã lăn lộn trên giường thế nào, chỉ thấy trang phục đang mặc người cô đang dần ít đi, những mảnh vải nằm ngồn ngang trên sàn.
Đôi môi anh hôn lên chiếc cổ trắng ngần, vật to lớn bên dưới cứ hừng hực khí thế xung trận. Bàn tay nam tính vừa vặn bao phủ hai ngọn đồi nhấp nhô rồi siết lấy chúng, thỏa sức nhào nặn thành đủ thứ hình dạng méo mó. Hang nhỏ chịu sự kích thích bên ngoài đã trở nên ẩm ướt, phản ứng của cơ thể trước sự va chạm xác thịt.
Chiếc chày to lớn nhanh chóng được giải phóng khỏi lớp trang phục gò bó. Đoàn tàu bắt đầu tiếp cận vùng tam giác nhạy cảm, cứ thế lả lướt bên ngoài cửa hang.
Không thể kiềm chế thêm được nữa, anh đưa cây gậy chọc vào hang nhỏ, chạm đến nơi sâu thẳm nhất rồi lại kéo chày thụt lùi về sau và tiếp tục thúc vào, hành động lặp lại vô số lần khiến đầu óc cô trở nên mụ mị.
Anh mút lấy hai viên trân châu trên đỉnh đổi, điểm kích bị nắm giữ, cơ thể cô như đang dần mất kiểm soát khi khoái cảm cứ bủa vây lấy tâm trí. Bên dưới vẫn cực lực vào ra liên hồi, từng cú thúc đều vô cùng mạnh mẽ.
Hai đôi môi đan vào nhau, anh đưa lưỡi vào khoang miệng đối phương, nhiệt tình khuấy đảo một vòng rồi lại lần lượt nút lấy từng cánh môi căng mọng, nụ hôn đê mề khó cưỡng, mang lại cảm giác thần mật chẳng muốn tách rời.
Anh đưa đoàn tàu ra khỏi hang, nhưng cuộc chiến chỉ vừa mới khởi đầu, nào có thể dễ dàng dừng lại tại đây…..