- Ba, mẹ.
- Anna dậy rồi sao con? Qua đây ba xem nào.
- Anna của mẹ dậy rồi à, đợi mẹ một chút sắp xong rồi.
Băng đi đến ôm hai người vào lòng. Cô thật sự được nhận rất nhiều sự ngọt ngào trong mấy ngày hôm nay.
- Ba mẹ về sớm vậy ạ.
- Tại ta nhớ công chúa của ta quá đó. Con ở nhà có gặp chuyện gì rắc rối không?
- Dạ không có ạ. Con rất nhớ ba mẹ.
Băng vừa nói xong thì một chiếc xe Rolls-Royce Sweptail phiên bản màu đen đi thẳng vào sân. Thiên Vũ mặc sơ mi màu đen xắn tay lên, còn cả quần âu màu xanh than đi vào. Anh soái khí ngời ngời bước vào bên trong, còn chả cần người hầu mời vào. Thiên Vũ ban đầu tính đi thẳng lên phòng Băng nhưng đi đến cầu thang ngoảnh sang bên phải thì thấy cả ba cặp mắt đang nhìn vào mình. Thiên Vũ nhếch mép đi đến.
- Là nó. Ai cho cậu vào đây? Nhà tôi không tiếp đón cậu.
Alex vừa nhìn thấy Thiên Vũ là bắt đầu nổi cáu. Anh là định tới đây bắt con gái ông đi sao?
- Ba...bình tĩnh đi ạ. Không sao đâu.- Băng lo lắng vỗ lưng cho Alex.
- Tại sao cậu lại đến đây?- Glenda có vẻ bình tĩnh hơn chồng mình.
- Băng...à nhầm Anna Zuckerberg Wang không nói gì với hai người nhỉ? Cháu đến đưa Bạn Gái mình đi chơi không được sao?
Thiên Vũ nhấn mạnh từ bạn gái cho hai người nghe. Anh đi đến ôm eo Băng. Cô vừa ngại ngùng vừa lo sợ nhìn Thiên Vũ rồi lại nhìn sắc mặt ba mẹ mình.
- Cái thằng này mày cút ra khỏi nhà tao ngay. Lập tức buông con gái của tao ra.1
Alex tức giận tính xông lên đánh Thiên Vũ thì Glenda kịp thời ôm lấy ông.
- Anh bình tĩnh đi, nghe Anna nói gì đã. Anna con có gì muốn nói với chúng ta không?
Băng mím môi nhìn ba mẹ mình. Cô biết giải thích sao với họ bây giờ. Không lẽ nói tối hôm trước cô và Thiên Vũ đã quan hệ với nhau rồi bây giờ quay lại từ đầu?
- Con...con...
- Cô ấy bây giờ là bạn gái của cháu. Còn gì cần hỏi thì hỏi cháu được rồi.
- Hỏi cái con khỉ. Bỏ tay mày ra khỏi người con gái tao.
Alex vẫn tức giận nhìn Thiên Vũ. Anh nhếch mép cười đưa tay giữ lấy mặt Băng cúi xuống hôn cô. Cả Alex và Glenda không tin nổi vào mắt mình, trước mặt họ mà cậu vẫn dám làm vậy. Băng sợ hãi luống cuống đẩy Thiên Vũ ra. Cô liếm môi mắt chớp chớp nhìn ba mẹ mình.
- Em bỏ anh ra, hôm nay anh phải đánh chết cái thằng này.
Alex gạt tay Glenda định xông lên nhưng Glenda cố giữ lại. Băng cũng sợ hãi đứng chắn cho Thiên Vũ. Mặc dù người cô còn chả che nổi nhưng cô vẫn ra sức che chắn cho anh. Thiên Vũ thấy vậy bật cười. Đúng là thỏ con ngay thơ của anh. Làm gì có ai đánh nổi anh, chỉ là anh muốn cho Alex đánh mình coi như chuộc lại lỗi làm với ba vợ tương lai mà thôi.
- Hình như tôi đến đúng lúc thật đấy, lại đây ngồi đi.
Thiên Vũ nắm tay Băng ra bàn ăn ngồi. Anh thậm chí còn chả ngại ai, cứ như đây là nhà anh vậy. Alex tức muốn nổ đom đóm mắt. Glenda phải kéo ông ra chỗ khác khuyên nhủ mãi ông mới chịu ăn. Đi vào bàn ngồi Alex luôn lườm nguýt Thiên Vũ. Nhưng anh nào có quan tâm. Công tâm mà nói mặt Thiên Vũ quả thực rất dày, còn dày hơn cả đường cái bê tông cốt thép nữa. Có ai đến nhà bạn gái mình mà tự nhiên như ở nhà vậy không? Còn chiếm luôn chỗ ngồi chính trong bàn mà không kiêng nể chủ nhà. Trong bữa ăn không ai nói gì Băng thì xấu hổ không biết nói sao với ba mẹ mình. Bữa sáng có vẻ rất khó khăn, mãi mới xong.1
- Nói xem hôm nay em muốn đi đây?
Thiên Vũ cúi sát mặt Băng nói. . Truyện chính ở { TгЦм tгuуeЛ.V N }
- Anna hôm nay con ở nhà. Ta cấm con không được đi đâu hết.
- Cũng tốt, tôi đưa em lên phòng.
Thiên Vũ bế Băng lên nhếch mép nhìn Alex. Băng giãy giụa đòi xuống nhưng anh không cho.
- Đây là nhà của tôi hay của cậu?
- Nếu chú không thích cháu sẽ mua nó ngay bây giờ.
- Chết tiệt, cút.
- Ok, đưa con gái chú đi luôn nhé.1
Thiên Vũ bế Băng ra ngoài sảnh. Alex và Glenda phải chạy theo ra ngoài.
- Anh bỏ...bỏ em xuống đi.
- Yên nào.
- Bỏ con bé xuống ngay.
- Thiên Vũ chúng ta ngồi xuống nói chuyện đã không nhất thiết phải động tay động chân làm gì.
- Được thôi.
Thiên Vũ gật đầu đặt Băng ngồi xuống sofa, cô thấy vậy chạy tót về chỗ ba mẹ mình. Glenda lo lắng ôm lấy cô.1
- Anna con có thể nói cho chúng ta biết chuyện gì không?
- Nó bắt nạt con có đúng không?
- Con...anh ấy....con và anh ấy là đang quen nhau ạ.
Băng nhắm mắt nói. Cô không dám nghĩ đến biểu cảm trên khuân mặt ba mẹ mình.
- Sao...sao có thể...
- Nó bắt con làm như vậy?
- Không...không phải như ba mẹ nghĩ đâu. Là...là con tự nguyện ạ.
Thiên Vũ đắc ý nhếch mép nhìn Alex.
- Làm sao có thể? Nó đã làm hại con bao nhiêu lần sao con... Có bao nhiêu đàn ông ở ngoài kia vậy mà con lại cắm đầu vào yêu nó.
Alex tức giận quát Băng. Con gái ông là quá ngốc nghếch rồi, cắm đầu vào yêu một kẻ lúc nào cũng làm cô đau. Băng không biết nói gì chỉ cúi đầu im lặng. Tuy vậy Thiên Vũ biết rõ cô đang khóc, chỉ cần nhìn hành động của cô thì anh cũng biết cô ra sao. Thiên Vũ đi đến kéo Băng ôm vào lòng. Anh nhíu mày nhìn Alex.
- Vì ông là ba của Băng nên tôi sẽ không ra tay. Hơn nữa muốn nói để cho hai người biết rõ Băng chỉ có thể yêu một mình tôi. Một mình Âu Dương Thiên Vũ này.
Anh quả thực quá bá đạo rồi, còn dám nói với ba mẹ Băng như vậy. Không hề sợ hình ảnh xấu trước mặt của họ. Mà cũng đúng thôi. anh có bao giờ tạo được ấn tượng tốt trước mặt họ đâu mà đòi xấu với đẹp ở đây.1
- Anna con qua đây ngay cho ta, con là hồ đồ quá rồi.
- Anh bình tĩnh đi đã, con nó sợ.
- Sợ gì chứ? Yêu thằng ôn con này mà nó còn chả sợ còn sợ gì nữa?1
Alex đúng là giận quá mất khôn rồi. Ông nói năng chả để ý cảm xúc của con gái mình gì hết. Băng lắc đầu muốn nói nhưng toàn bị Alex chặn họng. Thiên Vũ khó chịu bế Băng lên lau nước mắt giúp cô.
- Cô nói chuyện với chú đi, cháu đưa Băng đi chơi đây.
Thiên Vũ nói xong liền bế Băng đi. Glenda tính nói nhưng lại thôi, bà hiểu con gái mình. Chắc chắn con bé là yêu Thiên Vũ từ lâu nếu không thì bây giờ Thiên Vũ đã chả có cơ hội để nhìn mặt Băng. Alex tức giận đuổi theo nhưng xe Thiên Vũ đã rời khỏi cổng biệt thư. Glenda phải kéo ông vào nhà giải thích đủ thứ thì Alex mới im lặng. Suốt cả một buổi ông ngồi im trong phòng cho đến khi ăn tối xong.
Băng im lặng đi lên phòng sau bữa ăn tối. Ba cô có vẻ vẫn còn rất giận cô, còn mẹ cô thì có vẻ không tức giận lắm bà chỉ trách móc Băng vì sao không nói với bà mà thôi. Cô gục đầu xuống đầu gối khóc. Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Băng vội quyệt nước mắt đi chạy ra mở.
- B-ba?
- Ba vào được không?
- Dạ...ba vào đi ạ.
Băng hơi bất ngờ vì Alex lại đến nói chuyện với cô. Lúc ở bàn ăn ông đã không nói một lời nào làm cô nghĩ ông thực sự giận cô.
- Ba xin lỗi, hôm nay ba đã nói nặng lời với con rồi.1
Alex đi đến ôm con gái mình vào lòng, ông xoa đầu cô mà đột nhiên sống mũi cay cay. Băng nghe được ba mình nói thì òa khóc như một đứa trẻ, cô ôm chặt lấy cổ ông.
- Không sao...ạ...Là con sai trước. Con xin lỗi...
- Anna của ba đừng khóc, ba là lo cho con. Thằng đó xứng đáng để con yêu nó sao?
- Tình yêu thật sự rất khó định nghĩa được ba à.
- Được rồi, chỉ cần Anna của ba hạnh phúc dù là ai cũng được. Nhưng nếu như thằng nhóc đó dám làm gì con thì phải nhớ nói với ta, ta nhất định không để nó được yên đâu.
- Vâng ạ. Ba đừng lo, anh ấy rất tốt chỉ là không hay nói nhưng lời đường mật thôi. Ba đừng để bụng, anh ấy thực chất không có xấu như ba nghĩ đâu.
- Ta còn phải xem xét lại thằng nhóc đó đã. Được rồi cũng muộn rồi con ngủ sớm đi. À lấy đá trườm vào mắt nghe chưa không sáng mai mắt lại sưng lên.
- Dạ, ba ngủ ngon.
Băng hôn lên má Alex rồi gật đầu nói. Alex xoa đầu Băng rồi đi ra đóng cửa phòng giúp cô. Cuối cùng hai cha con nhà này cũng đã làm lành.
___________
Góc những comment cần phải trả lời.
Có một bạn comment hỏi mình là giấy cứa được tay hả thì mình xin thưa là CÓ nhé. Ban đầu mình cũng đâu tin đâu, nhưng mà hồi năm lớp 9 á mình đang ngồi học trong tiết Văn. Còn nhớ rõ lúc ý vào tầm trưa trưa. Chán quá giở sánh ra thì đột nhiên tay nó quyệt qua tờ giấy cái. Xong nó không chảy máu nhiều mà chỉ có một tí máu thôi không đáng kể. Nhưng mà vẫn đau nhé. Mình có lên Google search thì nó cũng ra, nếu không hiểu bạn có thể lên Google search mà. Nó có nhiều lắm nhé, cám ơn💚
Một bạn thì hỏi đường có làm bằng bê tông hả thì mình cũng xin thưa là CÓ nhé. Chỉ có đại đa số đường to thì người ta làm từ nhựa còn đâu toàn là bê tông là chính mà bạn. Cám ơn đã comment.