• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thanh lái xe đến cửa hàng thời trang của Tô Uyển Ninh. Vừa bước vào cửa ông lại gặp phải cô gái của hôm qua. Nhìn thấy anh, Tiêu lệ liền cố ý quay mặt sang chỗ khác. Cô thật sự là không đủ dũng cảm để đối diện với anh đâu.

Diệp Thanh dừng lại nhìn cô một lúc rồi vội vã đi lên tầng. Cánh cửa mở ra, bên trong phòng làm việc của Tô Uyển Ninh, ba anh em nhà họ tô đều đang ở bên trong.

Đi vào trong phòng, Diệp Thanh không mặn không nhạt hỏi.

“Xảy ra chuyện gì?”

Tô Dĩ Đông nhỏ giọng trả lời.

“Hải Minh bị bắt cóc rồi.”

“Gì chứ? Tên khốn đó lại dám bắt cóc nó?”

Lúc nói xong câu đó, Diệp Thanh liền nhận được một ánh nhìn lạnh lẽo của Tô Dĩ Đông. Lúc này anh mới nhận ra là bản thân đã lỡ lời. Tô Uyển Ninh vẫn còn biết chuyện của Lý Minh Thành. Tô Dĩ Thiên và Tô Dĩ Đông lại càng không muốn cô ấy biết. Nếu không thì Uyển Ninh chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.


Tô Uyển Ninh ngồi trên chiếc ghế sofa, đôi mắt đẫm lệ hiện rõ sự lo lắng bên trong. Tô Dĩ Đông thở dài rồi nhẹ nhàng an ủi em gái của mình.

“Đừng lo! Anh sẽ lập tức đi tìm nó. Tuyệt đối sẽ không để cho nó xảy ra chuyện gì đâu.”

Điện thoại trong túi reo lên. Tô Dĩ Đông nhìn dãy số gọi đến thì liền nhấc máy.

“Ba nghe đây!”

“Ba à! Ba có đang ở cùng với cậu không?”


“Có! Con có chuyện gì sao?”

“Ba à! Lúc nãy vừa có người gọi cho con. Hắn ta nói muốn con hủy bỏ bữa tiệc tối nay nếu không thì hắn sẽ gϊếŧ bạn của con và có thể là…cả Hải Minh nữa.”

Gương mặt điềm tĩnh bỗng nhiên trở nên vô cùng tức giận. Ông nhỏ giọng hỏi lại con gái của mình.

Bạn của con… tại sao lại dính dáng đến chuyện này?"

“Bởi vì cậu ấy cũng biết chuyện của con. Chắc là bọn chúng sợ cậu ấy sẽ làm lộ chuyện cho nên mới bắt cóc cậu ấy.”

“Con ở đâu? Ba sẽ lập tức đến chỗ con.,”

“Con đợi ba ở ngôi nhà nhỏ của con.”

Tắt máy Tô Dĩ Đông nhìn Uyển Ninh một lúc rồi nói.

“Em cứ bình tĩnh trước đã. Bây giờ, anh sẽ lập tức đi điều tra tin tức và đưa Hải Minh về đây cho em.”

“Anh hai… bọn chúng sẽ không làm hại nó chứ?”

“Em yên tâm đi, bọn bắt cóc chỉ cần tiền tuyệt đối sẽ không làm hại con tin đâu.”

“Anh à! Anh nhất định phải đưa nó về cho em.”

“Được! Anh hứa.”

Tô Dĩ Đông nháy mắt ra hiệu cho hai người kia cùng nhau rời đi.

Ba người đi đến căn nhà nhỏ của Tâm Di. Cô và Tống An Hạo còn có cả Lương Khải Phong đều đã chờ sẵn ở đó. Đám người Tô Dĩ Đông vừa tới liền vội vã đi vào bên trong. Tâm Di nhìn thấy ba của mình thì không nhịn được mà bật khóc.

“Ba à! Bọn chúng sẽ không làm hại hai người họ đó chứ?”

“Con đừng lo, ba sẽ cố gắng tìm ra hai đứa nhỏ.”

Lương Khải Phong ngồi đó, đôi mắt không thể giấu được sự lo lắng. Nhìn thấy ba người kia bước vào anh cũng liền đứng lên. Kéo tay Tâm Di, anh hỏi.

r

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Đám người bắt cóc Mỹ là ai?”

“Anh à! Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm. Đợi sau khi cứu được cậu ấy, em mới từ từ giải thích cho anh nghe có được không?”

Tiếng chuông điện thoại của Tâm Di lại lần nữa reo lên. Số gọi đến chính là của tên bắt cóc lúc nãy. Đưa mắt nhìn một lượt những người đàn ông xung quanh mình, cô liền nhấn nút nghe."

“Tôi nghe đây.”

"Diệp Tâm Di! Tôi cảnh cáo cô. Nếu như cô dám báo cảnh sát thì tôi sẽ cho cô thấy … tôi chăm sóc bản thân của cô tốt như thế nào.

"Anh muốn làm gì hả? Nếu anh dám động đến một sợi tóc của cậu ấy, tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu.
Cô có tư cách để hăm dọa tôi sao? Nếu như không muốn bạn thân của cô trở thành trò mua vui cho anh em bọn tôi thì cô hãy mau chóng mang tiền chuộc đến đây. Nếu không thì tôi sợ là đám đàn em của tôi sẽ không nhịn nổi trước dáng vẻ mê người của cô ta đâu."

Không đợi cô trả lời hắn lại liền cúp máy. Lương Khải Phong đứng đó nghe hết tất cả những gì mà hắn ta nói anh tức giận đấm mạnh tay vào tường. Cú đấm quá mạnh khiến tay anh rỉ máu.

Điện thoại của Tô Dĩ đông cũng reo lên. Nhấn nút nghe, đầu dây bên kia Tô Uyển Ninh vừa khóc vừa nói.

“Anh hai! Bọn chúng nói nếu như không đưa tiền chuộc thì bọn chúng sẽ lập tức gϊếŧ chết Hải Minh.”

“Anh biết rồi! Em đừng quá lo lắng. Anh đã hứa sẽ đưa nó về cho em thì anh chắc chắn sẽ làm được. Nhưng mà Uyển Ninh à …Minh Thành đâu rồi?”
“Đêm qua anh ấy nói hãy đi công tác tận ba ngày mới có thể trở về.”

“Được! Anh biết rồi.”

Sau khi Tô Dĩ Đông tắt máy, Tô Dĩ Thiên Thiên tức giận gần giọng hỏi.

“Anh Hai à! Anh có nghĩ là chuyện này liên quan đến Lý Minh Thành không?”

“Anh không chắc. Nhưng rất có thể là do hắn làm. Chỉ là anh không hiểu, tại sao hắn lại có thể ra tay với cả con trai ruột của mình?”

Lý Hải Minh là con trai của Lý Minh Thành. Dù cho hắn có muốn bảo vệ mẹ con của Tô Gia Di và Hạ Liêu An đi chăng nữa thì cũng không thể làm hại đến con trai của mình mới đúng. Vậy mà hắn lại bắt cóc luôn cả Lý Hải Minh. Chẳng lẽ trong lòng của hắn chưa từng có chút tình thương nào với con trai của mình hay sao?

“Anh Hai! Anh đừng có nghĩ nữa. Chúng ta không có nhiều thời gian.”

“Đúng đó! Anh Hai? Nếu không giải quyết sớm thì bữa tiệc tối nay chắc chắn sẽ phải hủy bỏ.”
“Đi thôi! Chúng ta đi tìm lý Minh Thành.”

“Anh biết hắn đang ở đâu sao?”


“Anh không biết… nhưng chúng ta có thể gọi điện để hẹn gặp hắn.”


“Hắn sẽ đồng ý gặp chúng ta sao?”


“Chuyện đã đến nước này, anh đoán Lý Minh Thành đã muốn chơi lật bài ngửa cho nên hắn sẽ không kiêng dè chuyện gì nữa đâu.”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK