Tôi lấy gương từ trong tủ rồi đặt nó lên trên bàn học của mình, sau đó tôi bảo Ly ngồi xuống ghế để giúp cô ấy trang điểm với tết tóc. Ly ngạc nhiên khi biết tôi có thể tết tóc, vì cô ấy mới chỉ biết tôi biết trang điểm từ dịp cosplay mà học viện tổ chức, tôi giải thích rằng tôi đã học để chuẩn bị cho ngày hôm nay. Khi Ly ngồi xuống, tôi bắt đầu công việc của mình, bước đầu tiên, tôi sẽ tết tóc cho Ly theo kiểu phồng hai bên (chắc không cần ghi các bước ra đâu nhỉ), ngay sau khi tết tóc xong, bước tiếp theo là trang điểm, tôi lấy từ trong tủ một bộ trang điểm (tủ thần kì à), Ly không quá ngạc nhiên với nó. Tôi tháo kính mà cô ấy đang đeo và tiến hành tẩy trang lần lượt những vùng cần trang điểm lại, sau đấy tôi trang điểm lại cho Ly. Bước cuối là hoàn thành, tôi đeo lại kính cho cô ấy, Ly ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của mình, cô ấy không tin rằng đây là mình đã qua bàn tay tôi, tôi cũng như Ly không ngờ rằng mình vừa mới trang điểm cho một thiên thần.
Tôi bảo Ly đứng lên để mình chụp ảnh, cô ấy nghe theo tôi liền đứng dậy tạo dáng, nhưng trong phòng lại không có góc nào đẹp nên tôi bảo Ly thử ra ngoài ban công. Kết quả là trời xanh, mây trắng, nắng vàng, phông nền rất tuyệt cho việc chụp ảnh (đoạn này không phải thơ đâu, đừng ai đọc theo kiểu ngắt nhịp giống thơ, ngang lắm đấy), tôi chụp một tấm xem thì đúng thật, cảnh đẹp người đẹp, tôi cho Ly xem thì cô ấy không khỏi bất ngờ, cô ấy vội tạo thêm đủ mọi dáng và tôi cứ chụp liên tiếp. Sau khi chụp xong, bọn tôi tổng kết và chọn ra những ảnh đẹp nhất rồi gửi nó lên laptop và lại qua bàn tay chỉnh sửa ảnh của tôi, những bức ảnh đó lại càng đẹp hơn.
Khi Ly đang mải chìm đắm trong việc xem những bức ảnh, tôi từ đằng sau che mắt cô ấy bằng một tay, đồng thời yêu cầu cô ấy không được cử động, Ly nghe theo tôi, tôi nhanh chóng cầm chiếc túi để dưới chân lên và đưa ra trước mặt cô ấy. Tôi bỏ tay khỏi mắt Ly, cô ấy bất ngờ vì tôi tặng cô ấy thêm một món quà khác và vui vẻ nhận lấy từ tay tôi, cô ấy tò mò không biết bên trong có gì, tôi bảo cô ấy chỉ được mở khi đã về đến nhà.
- Em đang ở nhà chồng mình mà, vậy nên em sẽ mở nó ngay bây giờ. – Ly nói.
- Lém lỉnh quá nhỉ! Được thôi, em muốn mở luôn cũng được. – Tôi nói.
Ly mở hộp quà trong chiếc túi, đó là hộp gồm một son môi, một phấn má hồng và dưới hộp là một chiếc vòng tay cặp với tôi. Ly cầm chiếc vòng tay lên hỏi tại sao tôi không đưa cho cô ấy sớm hơn để cô ấy chụp ảnh, tôi giải thích rằng mình không đưa sớm vì cô ấy đang đeo vòng tay cùng màu với bộ đồ, nếu đeo vòng tay khác màu vào thì sẽ không đẹp. Nhưng Ly không quan tâm, cô ấy đeo vòng tay vào và yêu cầu tôi chụp một kiểu ảnh với nó và với cả tôi, tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo yêu cầu của cô ấy.
Chụp ảnh xong, tôi nói với Ly rằng tôi cũng muốn được cô ấy tặng quà, Ly trả lời rằng do tôi thua nên tôi phải chấp nhận, cô ấy cũng đã nhắc nhở tôi rằng cô ấy đã tặng tôi một chiếc vòng tay. Tôi chẳng biết phải nói gì, nhưng Ly tiếp tục nói là cô ấy sẽ tặng tôi một món quà khác, tôi rất háo hức mong chờ xem quà của cô ấy là gì. Khi Ly mở túi xách của mình, cô ấy nhận ra rằng cô ấy không có quà nào để tặng tôi, cô ấy cười ngượng ngùng và nói mình quên mang theo, tôi thì thầm rằng không mang theo thì lấy thân báo đáp. Tôi chẳng hiểu sao Ly đã nghe thấy lời tôi nói, cô ấy liền thách thức tôi, tôi cười và bế Ly lên, đặt cô ấy lên giường. Tay trái tôi chống xuống giường, tay phải tôi nâng cằm Ly và nói rằng giờ cô ấy thách tôi nữa đi, Ly quay mặt sang phải, nói tôi làm gì thì làm và che mặt lại. Chắc hẳn các bạn đã đoán ra tôi sẽ làm gì với Ly, đúng như các bạn nghĩ, tôi đã chụp ảnh cô ấy bằng điện thoại của mình. Nghe thấy tiếng chụp, Ly liền bỏ tay ra nhìn, cô ấy vùng dậy định giật lấy điện thoại của tôi nhưng tôi đã nhanh hơn cô ấy, đã giơ cao điện thoại lên.
- Anh đúng thật là cái đồ.. - Ly nói.
- Đồ gì? Đồ đáng yêu à hay là đồ đáng ghét? – Tôi nói.
- Đồ đáng ghét!
- Ghét của nào trời trao của đó.
Ly không thể phản bác được nữa, cô ấy chỉ có thể nhìn tôi chụp và lưu thêm những hình ảnh của cô ấy một cách bất lực.
Đột nhiên, tiếng gọi "Ly ơi" vang lên, phá vỡ bầu không khí trong phòng. Ly nghe thấy, liền chạy ra xem. Đó là bố cô ấy gọi cô ấy xuống để về nhà, Ly chuẩn bị rời đi, tôi hỏi cô ấy về việc đồ của cô ấy đã thay ra thì phải làm sao. Ly trả lời rằng cô ấy sẽ để tôi giữ đồ đó, tôi hỏi lại rằng cô ấy không sợ tôi có hành động biến thái với đồ cô ấy à, nhưng Ly lại thách tôi. Tôi chẳng biết phải nói gì, chỉ tạm biệt cô ấy và cất gọn đồ của cô ấy vào trong tủ của mình (tất nhiên, tôi không hề có ý định làm gì với đồ cô ấy).
Tôi ra ban công phòng mình để xem Ly đã về chưa, thì thấy cô ấy đang nói chuyện với bố mẹ mình ở dưới, tôi đoán chắc họ đang ngạc nhiên với tạo hình mới này của Ly và hỏi ai đã làm cho cô ấy. Khoảng 3 phút sau, gia đình Ly đã lên xe và về nhà, tôi quay lại phòng, bỗng có tiếng chuông thông báo tin nhắn từ điện thoại, tôi kiểm tra thì thấy Ly đã nhắn cho tôi, hỏi tôi về một món đồ lạ trong túi của cô ấy. Tôi trả lời rằng đó là lọ nước hoa mà tôi tặng cô ấy, sau đó Ly đã cảm ơn tôi vì đã tặng cô ấy rất nhiều thứ, tôi chỉ nhắn lại rằng không có gì (cho các bạn hỏi lý do tại sao tôi tặng Ly rất nhiều quà là vì không vì lý do nào cả, còn lý do những năm trước tôi không rủ Ly đến nhà mình trong dịp mùng ba tết cũng rất đơn giản thôi, đó là để cô ấy không phải rửa bát và may mắn là năm nay cô ấy đã thoát được nhưng những năm sau đó thế nào thì sau sẽ rõ).
Tôi bảo Ly đứng lên để mình chụp ảnh, cô ấy nghe theo tôi liền đứng dậy tạo dáng, nhưng trong phòng lại không có góc nào đẹp nên tôi bảo Ly thử ra ngoài ban công. Kết quả là trời xanh, mây trắng, nắng vàng, phông nền rất tuyệt cho việc chụp ảnh (đoạn này không phải thơ đâu, đừng ai đọc theo kiểu ngắt nhịp giống thơ, ngang lắm đấy), tôi chụp một tấm xem thì đúng thật, cảnh đẹp người đẹp, tôi cho Ly xem thì cô ấy không khỏi bất ngờ, cô ấy vội tạo thêm đủ mọi dáng và tôi cứ chụp liên tiếp. Sau khi chụp xong, bọn tôi tổng kết và chọn ra những ảnh đẹp nhất rồi gửi nó lên laptop và lại qua bàn tay chỉnh sửa ảnh của tôi, những bức ảnh đó lại càng đẹp hơn.
Khi Ly đang mải chìm đắm trong việc xem những bức ảnh, tôi từ đằng sau che mắt cô ấy bằng một tay, đồng thời yêu cầu cô ấy không được cử động, Ly nghe theo tôi, tôi nhanh chóng cầm chiếc túi để dưới chân lên và đưa ra trước mặt cô ấy. Tôi bỏ tay khỏi mắt Ly, cô ấy bất ngờ vì tôi tặng cô ấy thêm một món quà khác và vui vẻ nhận lấy từ tay tôi, cô ấy tò mò không biết bên trong có gì, tôi bảo cô ấy chỉ được mở khi đã về đến nhà.
- Em đang ở nhà chồng mình mà, vậy nên em sẽ mở nó ngay bây giờ. – Ly nói.
- Lém lỉnh quá nhỉ! Được thôi, em muốn mở luôn cũng được. – Tôi nói.
Ly mở hộp quà trong chiếc túi, đó là hộp gồm một son môi, một phấn má hồng và dưới hộp là một chiếc vòng tay cặp với tôi. Ly cầm chiếc vòng tay lên hỏi tại sao tôi không đưa cho cô ấy sớm hơn để cô ấy chụp ảnh, tôi giải thích rằng mình không đưa sớm vì cô ấy đang đeo vòng tay cùng màu với bộ đồ, nếu đeo vòng tay khác màu vào thì sẽ không đẹp. Nhưng Ly không quan tâm, cô ấy đeo vòng tay vào và yêu cầu tôi chụp một kiểu ảnh với nó và với cả tôi, tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo yêu cầu của cô ấy.
Chụp ảnh xong, tôi nói với Ly rằng tôi cũng muốn được cô ấy tặng quà, Ly trả lời rằng do tôi thua nên tôi phải chấp nhận, cô ấy cũng đã nhắc nhở tôi rằng cô ấy đã tặng tôi một chiếc vòng tay. Tôi chẳng biết phải nói gì, nhưng Ly tiếp tục nói là cô ấy sẽ tặng tôi một món quà khác, tôi rất háo hức mong chờ xem quà của cô ấy là gì. Khi Ly mở túi xách của mình, cô ấy nhận ra rằng cô ấy không có quà nào để tặng tôi, cô ấy cười ngượng ngùng và nói mình quên mang theo, tôi thì thầm rằng không mang theo thì lấy thân báo đáp. Tôi chẳng hiểu sao Ly đã nghe thấy lời tôi nói, cô ấy liền thách thức tôi, tôi cười và bế Ly lên, đặt cô ấy lên giường. Tay trái tôi chống xuống giường, tay phải tôi nâng cằm Ly và nói rằng giờ cô ấy thách tôi nữa đi, Ly quay mặt sang phải, nói tôi làm gì thì làm và che mặt lại. Chắc hẳn các bạn đã đoán ra tôi sẽ làm gì với Ly, đúng như các bạn nghĩ, tôi đã chụp ảnh cô ấy bằng điện thoại của mình. Nghe thấy tiếng chụp, Ly liền bỏ tay ra nhìn, cô ấy vùng dậy định giật lấy điện thoại của tôi nhưng tôi đã nhanh hơn cô ấy, đã giơ cao điện thoại lên.
- Anh đúng thật là cái đồ.. - Ly nói.
- Đồ gì? Đồ đáng yêu à hay là đồ đáng ghét? – Tôi nói.
- Đồ đáng ghét!
- Ghét của nào trời trao của đó.
Ly không thể phản bác được nữa, cô ấy chỉ có thể nhìn tôi chụp và lưu thêm những hình ảnh của cô ấy một cách bất lực.
Đột nhiên, tiếng gọi "Ly ơi" vang lên, phá vỡ bầu không khí trong phòng. Ly nghe thấy, liền chạy ra xem. Đó là bố cô ấy gọi cô ấy xuống để về nhà, Ly chuẩn bị rời đi, tôi hỏi cô ấy về việc đồ của cô ấy đã thay ra thì phải làm sao. Ly trả lời rằng cô ấy sẽ để tôi giữ đồ đó, tôi hỏi lại rằng cô ấy không sợ tôi có hành động biến thái với đồ cô ấy à, nhưng Ly lại thách tôi. Tôi chẳng biết phải nói gì, chỉ tạm biệt cô ấy và cất gọn đồ của cô ấy vào trong tủ của mình (tất nhiên, tôi không hề có ý định làm gì với đồ cô ấy).
Tôi ra ban công phòng mình để xem Ly đã về chưa, thì thấy cô ấy đang nói chuyện với bố mẹ mình ở dưới, tôi đoán chắc họ đang ngạc nhiên với tạo hình mới này của Ly và hỏi ai đã làm cho cô ấy. Khoảng 3 phút sau, gia đình Ly đã lên xe và về nhà, tôi quay lại phòng, bỗng có tiếng chuông thông báo tin nhắn từ điện thoại, tôi kiểm tra thì thấy Ly đã nhắn cho tôi, hỏi tôi về một món đồ lạ trong túi của cô ấy. Tôi trả lời rằng đó là lọ nước hoa mà tôi tặng cô ấy, sau đó Ly đã cảm ơn tôi vì đã tặng cô ấy rất nhiều thứ, tôi chỉ nhắn lại rằng không có gì (cho các bạn hỏi lý do tại sao tôi tặng Ly rất nhiều quà là vì không vì lý do nào cả, còn lý do những năm trước tôi không rủ Ly đến nhà mình trong dịp mùng ba tết cũng rất đơn giản thôi, đó là để cô ấy không phải rửa bát và may mắn là năm nay cô ấy đã thoát được nhưng những năm sau đó thế nào thì sau sẽ rõ).