Mục lục
Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng - Ôn Giản Ngôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi trên chiếc kệ cao tầng là con búp bê nam cao hơn chục xăng ti mặc chiếc váy dài thướt tha.

Chiếc váy thực sự rất đẹp, màu đỏ phối với màu đen, mặt ngoài có đủ mọi thứ như ren, ruy băng và nơ con bướm.

Những hoa văn tinh xảo xếp quanh đường viền cổ áo vuông vức làm lộ chiếc cổ thon dài và bờ vai thẳng tắp, những nụ hoa đỏ tươi xếp tầng tầng lớp lớp tôn lên nước da trắng ngần. Đường nét khuôn ngực duyên dáng bị bó buộc trong phần áo hẹp, phô bày kết cấu tựa như kem tươi dưới ánh đèn mờ.

Giờ phút này, vòng eo vốn đã thon gọn của Ôn Giản Ngôn lại được một chiếc thắt lưng quấn lấy, khiến cho eo hắn càng thêm uyển chuyển mềm dẻo.

Vòng eo vùng bụng hơi lõm xuống, chỉ cần dùng hai ngón tay cũng có thể dễ dàng nắm được.

Chiếc váy ren xinh đẹp được khung váy nâng lên xõa tung bồng bềnh, che kín phần thắt lưng phía dưới.

Dáng người Ôn Giản Ngôn rất đẹp, cao gầy và săn chắc, thoạt nhìn không quá đô con nhưng cũng đủ phần duyên dáng mạnh mẽ.

Ngay giờ phút này, dường như ranh giới về giới tính dễ dàng bị lu mờ, mang đến một loại mỹ cảm mâu thuẫn, trung tính và kỳ lạ.

Khu vực màn hình phòng livestream [Thành Tín tối thượng] bùng nổ:

“Trời ơi cứu mạng a a a a a a a a! Chó lừa đảo bị thu nhỏ đến mức có thể nâng gọn trong lòng bàn tay! Còn cả cái váy này!!! Còn cả cái váy này nữa!!!”

“Ngực to eo nhỏ, ngực to eo nhỏ a a a a a!”

“A a a a a a a mlem mlem, dâm quá thể rồi, a a cứu mạng.”

“Tôi không tin chỉ có mình tôi vừa chụp ảnh màn hình vừa cảm thấy xấu hổ!”

“Hu hu hu hu hu hu miệng tôi rỏ dãi rồi, cho hỏi tôi có thể mua con búp bê này ở đâu? Làm ơn cho xin địa chỉ với!”

Ôn Giản Ngôn khẽ trợn trừng mắt, bàn tay mở ra rồi nắm vào.

Đúng vậy, đây là thân thể vốn có của hắn, thế nhưng hiện giờ lại bị thu nhỏ bằng kích thước của con búp bê đặt trên kệ, trong khi ấy tên đồ tể biến nạn nhân thành búp bê đang ngồi mài dao gần đó.

[Chúc mừng streamer kích hoạt cảnh: Người gỗ 123]

[Yêu cầu các streamer tìm thấy tấm thẻ thứ ba mà không bị phát hiện (Debuff: Tất cả đạo cụ đều vô hiệu hóa)]

Ôn Giản Ngôn ngước mắt tìm kiếm khắp phòng.

Chẳng mấy chốc hắn đã tìm thấy vài khuôn mặt quen thuộc trong đống búp bê. Vân Bích Lam đang ngồi ở tầng giữa kệ đối diện, trên người mặc một chiếc váy bánh ngọt màu hồng lam, mái tóc màu xanh còn được quấn thành búi lớn rủ xuống bên vai, Elise ở tầng dưới cùng của giá, còn Bì Cầu thì ngồi cùng kệ với hắn, song lại ngồi ở vị trí thấp hơn.

Hiển nhiên bọn họ cũng tiến vào nhiệm vụ nhánh ẩn, hơn nữa còn nhận được nhiệm vụ tương tự.

Nếu hệ thống sử dụng từ “các streamer”, vậy thì ắt hẳn nó đã ngầm mặc định bọn họ là người cùng đội không hề có mối quan hệ cạnh tranh, thay vào đó có thể hợp tác cùng.

Mà [Người gỗ 123] cũng ám chỉ phương thức hoàn thành nhiệm vụ nhánh: Lặng lẽ tìm kiếm tấm thẻ, khi Phyllis xoay đầu nhìn qua phải giả làm búp bê bất động, như vậy mới có thể thành công qua màn.

Hiển nhiên những người khác cũng ý thức được điểm này, bọn họ im lặng nhìn nhau gật đầu, sau đó bắt đầu tìm kiếm tấm thẻ trong phạm vi nhỏ quanh mình.

Bỗng nhiên, tiếng mài dao “xoẹt xoẹt” dừng lại. Bầu không khí im ắng đột ngột giáng xuống khiến người ta trở nên căng thẳng, tất cả streamer đều lập tức dừng hành động.

Phyllis di chuyển.

Gã đứng dậy, cơ thể ục ịch như ngọn núi thịt giẫm xuống đất khiến kệ đặt búp bê cũng rung chuyển theo.

“Búp bê, búp bê, ha ha ha ha, cùng nhau chơi nào…”

Gã nở nụ cười ngây ngô, vươn bàn tay to đầy lông đầy thịt kéo một con búp bê từ trên kệ xuống, sau đó trúc trắc đùa nghịch, hết túm làn váy lại kéo cánh tay.

“Xoẹt…”

Lớp vải bị xé toạc ra, phần bông mềm mại trắng tuyết bay tứ tán.

Một cánh tay búp bê thình lình bị kéo rách.

“……”

Cơ thể Phyllis cứng đờ bất động, ngơ ngác nhìn con búp bê trên tay.

Ngay giây tiếp theo, vẻ mặt của gã từ từ biến dạng, một tiếng rít bén nhọn ẩn trong giọng nói khàn khàn thô ráp:

“Không chơi với tôi à, không chơi với tôi à… không chơi với tôi à!”

Vẻ mặt Phyllis hung tợn cuồng bạo, ánh sáng điên dại lóe trong mắt gã khiến người ta cảm thấy sợ. Đoạn, gã xách con dao vừa mài lên, một tay đè chặt con búp bê xuống dưới bàn.

“Xoẹt!”

Ánh sáng lạnh lẽo vụt qua, đầu con búp bê bị cắt phăng xuống, chiếc đầu vẫn nở nụ cười cứng đờ lăn lốc dưới sàn.

Nhưng dù làm vậy thì Phyllis vẫn chưa phát tiết xong.

Gã túm mọi bộ phận trên cơ thể búp bê rồi điên cuồng xé toạc chúng, thẳng cho đến khi gã dừng lại, con búp bê đã bị phân thành nhiều mảnh.

“……”

Không khí chìm vào khoảng lặng chết chóc.

Tất cả streamer bị biến thành búp bê đều không dám phát ra tiếng động. Vừa nghĩ đến cảnh chuyện ấy có thể xảy ra với mình, bọn họ bỗng dưng cảm thấy ớn lạnh, cơ thể như bị đóng đinh tại chỗ, chỉ sợ bản thân sẽ thành nạn nhân kế tiếp.

Phyllis vứt con búp bê bị hỏng sang một bên, sau đó gã đứng dậy lê bước chân nặng nề tới trước vách tường treo đủ loại hình cụ, dường như đang lựa chọn thứ gì đó.

Mặc dù mấy streamer vẫn còn sợ hãi bởi chuyện vừa xảy ra, nhưng bọn họ vẫn tiếp tục hành động. Nhân lúc gã đồ tề quay lưng về phía mình, tất cả đẩy nhanh tốc độ tìm kiếm thẻ.

Đột nhiên, hai mắt Bì Cầu ngồi phía dưới cùng phát sáng, hắn chỉ tay về phía đỉnh đầu cách đó không xa rồi ra hiệu cho mấy người khác… mau nhìn ở đó.

Vân Bích Lam dõi mắt theo hướng Bì Cầu chỉ.

Chỉ thấy trong chiếc kệ ngay bên cạnh cô, loáng thoáng có thể nhìn thấy một tấm thẻ cứng lóe sáng giữa khe hở hai làn váy búp bê.

Thẻ qua màn!

Vân Bích Lam nhanh chóng gật đầu.

Hiểu rồi.

Là streamer ngồi cách tấm thẻ gần nhất, hiển nhiên nhiệm lấy thẻ sẽ rơi vào tay cô.

Cô gái tóc xanh nhấc làn váy nặng nề vướng víu lên, cẩn thận di chuyển về phía hai con búp bê trước mặt. Cô gắng hết sức giữ im lặng, gian nan cất bước tiến đến chỗ thẻ.

Một bước, hai bước,… ngày càng gần hơn.

Nhưng đúng lúc này, chân cô bỗng bước hụt một cái, cả người Vân Bích Lam đổ rạp về phía con búp bê đặt bên cạnh.

“La la la, la la la…”

Không biết bị đụng vào đâu, con búp bê đột nhiên mở miệng phát.

Giọng trẻ con ngâm nga khúc hát vang vọng giữa căn phòng trống trải, có vẻ cực kỳ rõ ràng.

Phyllis quay đầu!

Đôi mắt màu xám tro hung tàn lóe sáng giữa màn đêm, ánh mắt gã nhìn thẳng vào Vân Bích Lam vừa ngừng di chuyển trên kệ.

Gã cầm trong tay chiếc kéo hoen gỉ, chân bước từng bước về phía này.

“Cộp, cộp, cộp.”

Gã đàn ông cao to như ngọn núi cất bước làm mặt đất hơi rung lên, chấn động chạy dọc theo giá đựng truyền đến cơ thể, khiến tất cả streamer ngồi trên kệ cũng rung theo.

Vân Bích Lam cắn chặt răng, cố bình tĩnh giữ nguyên tư thế ngồi cạnh con búp bê đang hát, thế nhưng mặt mũi cô lại tái nhợt, sống lưng đổ mồ hôi.

Mẹ nó mẹ nó mẹ nó.

Cô thầm nghiến răng mắng chửi, cơ thể cứng đờ không dám nhúc nhích.

Khác với phó bản cấp B trở xuống, trong loại phó bản cấp A kiểu này, việc mở nhánh ẩn thường sẽ gia tăng độ khó hoàn thành của streamer. ví dụ như không thể sử dụng thiên phú, không thể sử dụng đạo cụ,… Nó buộc streamer phải có năng lực qua màn theo luật mà không cần bất kỳ sự giúp đỡ của ngoại lực nào.

Và lần này cũng giống vậy.

Bây giờ phó bản chỉ mới bắt đầu không lâu, thiên phú của Vân Bích Lam vẫn đang trong giai đoạn phục hồi, lúc này còn cấm sử dụng đạo cụ, gần như có thể nói là tay không tấc sắt.

Phải làm gì đây? Phải làm gì đây?…

Môi Vân Bích Lam mím chặt, bất giác nín thở.

Một giây sau, bàn tay Phyllis duỗi tới từ từ phóng đại trong con ngươi hơi co rụt của cô.

Sau đó…

Gã nắm chặt con búp bê đang hát cạnh Vân Bích Lam.

“…”

Vân Bích Lam không kìm được thở phào nhẹ nhõm.

Miệng gã đồ tể lẩm bẩm thứ tiếng quái dị nào đấy nghe không hiểu, sau đó gã cúi đầu cầm cây kéo cắt xoẹt một cái nát bụng búp bê, khiến đám bông gòn rơi xuống chân bay tứ tán.

Cùng với âm thanh vật cứng bị bóp nát, giọng con búp bê đột nhiên biến đổi, cuối cùng chỉ còn lại sự im lặng chết chóc.

Phyllis ném con búp bê bị cắt vụn xuống đất rồi giẫm lên nó như giẫm một đống rác rưởi.

Thế nhưng, không ngờ sau khi tàn phá con rối trong tay xong gã cũng không xoay người đi như ban nãy, trái lại, dường như Phyllis vô cùng hài lòng với hình cụ mới trong tay mình.

Gã bắt đầu tóm từng con búp bê trên kệ xuống, sau đó dùng kéo cắt nát chúng thành mảnh vụn.

Nhìn thấy đám búp bê xung quanh ngày càng ít, cơ thể Vân Bích Lam không kìm được khẽ run run, cả thể xác lẫn tinh thần cô ngày càng trở nên căng thẳng.

Không, cô không thể chờ đợi lâu hơn nữa, bằng không, chỉ e rằng sớm muộn gì con búp bê bị phân xác tiếp theo sẽ chính là mình.

Lợi dụng lúc Phyllis lại cúi đầu tra tấn con búp bê trong tay, Vân Bích Lam đứng phắt dậy dùng hết sức vọt về phía tấm thẻ.

Phyllis bỗng ngẩng đầu lên, đôi mắt điên cuồng đờ đẫn di chuyển, cuối cùng tầm nhìn dừng ở người Vân Bích Lam. Như thể tìm được món đồ chơi mới, đáy mắt gã hơi lóe sáng, tay vươn về phía cô gái.

“Búp bê! Ha ha, ha ha, chơi với tôi nào…”

Vân Bích Lam tập trung toàn bộ sức lực, linh hoạt né tránh bàn tay nặng nề vụng về của Phyllis rồi dùng hết sức chạy về phía thẻ.

Gần hơn, gần hơn, đã gần hơn rồi!

“A a a a a a! Không nghe lời, không nghe lời!”

Phyllis bị chọc giận gào một tiếng chói tai, sau đó gã nhấc chân đạp mạnh lên kệ.

Chiếc kệ nặng nề rung chuyển dữ dội, những con búp bê chất chồng lộn xộn lần lượt rơi xuống, chiếc váy nặng nề trên người hóa thành lực cản khiến Vân Bích Lam loạng choạng đổ ụp người xuống dưới.

Búp bê tóc xanh treo người lơ lửng giữa không trung, ngón tay bấu chặt mép kệ, cơ thể lắc lư sắp ngã.

“He he he, he he he.” Mặt mày Phyllis hớn hở vui vẻ vỗ tay: “Dừng lại, bắt lấy.”

Gã vươn tay vồ về phía Vân Bích Lam…

Tiêu rồi.

Lần này thật sự tiêu rồi.

Vân Bích Lam tuyệt vọng nhắm mắt.

“Này.”

Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên từ sau lưng: “Mày muốn một con búp bê đúng không?”

Tay Phyllis dừng giữa không trung trong giây lát, gã ngơ ngác quay đầu nhìn về phía thanh âm: “?”

Chàng trai chỉ cao mười mấy xăng ti đang đứng trên kệ đặt đầy gấu bông, tay ôm làn váy nặng nề. Mặc dù thân là đàn ông con trai mặc chiếc váy đỏ bồng bềnh, thế nhưng hắn không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, trái lại còn rất bình tĩnh, thậm chí là mang theo vài phần thờ ơ lạnh nhạt.

Đôi mắt hổ phách bĩnh tĩnh hàm chứa ý cười tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn ảm đạm, so với công chúa, nom hắn càng giống một chàng kỵ sĩ mặc váy hơn.

Ôn Giản Ngôn hất cằm:

“Nào, tao chơi với mày.”

Tác giả có lời muốn nói:

Đàn ông con trai thực thụ sẽ mặc váy đánh quái!

Q: Quý ngài Vu Chúc, xin hỏi cảm nghĩ của ngài khi lần đầu thấy vợ mặc…

Vu Chúc: “…”

Q: Chờ chút chờ chút, đừng xúc động! Ít ra lần này ngài để chúng tôi đặt xong câu hỏi hẵng đánh nhân viên!

Hết chương 81

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK