Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi bước chân của Dương Di tiến ra cửa rồi đi mất hút thì căn nhà bỗng dưng yên ắng đi, những chai rượu trống lăn lóc trên sàn nhà.

Tạ Kiến Minh vẫn giữ tư thế quỳ xuống, đôi mắt rưng rưng nhìn mặt sàn lạnh lẽo.

Hạ Dương Di đi rồi …đi không ngoảnh đầu lại nhìn gương mặt đang tha thiết cầu xin sự tin tưởng của cô đối với anh dù một cái.

Tiếng bước chân của Tịnh Y Tâm đi đến ả ta cất giọng lên.

- ‘’ Kiến Minh à …’’

Tạ Kiến Minh hoàn hồn đứng dậy nhỏ giọng nói.

- ‘’ Tối nay em ở đây rồi sáng mai đi đi ‘’

Dứt lời thì bóng dáng to cao của anh cũng từng bước đi ra khỏi nhà lái xe đến thẳng chung cư của Lý Vy Khiết.

Tiếng chuông ênh ỏi Lý Vy Khiết vội vã chạy ra mở cửa thấy Tạ Kiến Minh với khuôn mặt lạnh đôi mắt còn đọng lại vài giọt nước trên mi.

Cô lúc đầu khá khó hiểu tự dưng giờ này lại đến chỗ của cô làm gì nhưng suy nghĩ vài giây liền nhìn ra được có lẽ xảy ra chuyện gì đó với Hạ Dương Di rồi.

- ‘’ Anh …không sao chứ tự nhiên đến đây làm gì vậy hả ‘’



Tạ Kiến Minh không trả lời đôi mắt cứ lơ đãng không biết nhìn chỗ nào nữa mà bất giác nói giọng khàn khàn.

- ‘’ Di Di cô ấy có yêu anh không? ‘’

Lý Vy Khiết chỉ biết câm nín nhìn tên anh trai già ngốc trước mặt tự dặn lòng tại sao chuyện của hai người lại nữa đêm chạy đến hỏi cô …

Cuối cùng vẫn phải để Tạ Kiến Minh ngủ qua đêm ở nhà cô.

Sáng sớm tỉnh giấc điện thoại của Lý Vy Khiết đã nhận được tin nhắn của Dương Di.

[ Hôm nay nhờ cô một việc được không? lấy lý do gì đấy kéo Tạ Kiến Minh đến công ty của Trần Chí Phong nhé cảm ơn rất nhiều ]

Lý Vy Khiết nhìn dòng tin nhắn thở dài một hơi.

- ‘’ Chuyện gì thế nhỉ nhưng mà lấy lý do gì bây giờ …’’



Đêm hôm qua Dương Di đi ra khỏi nhà Tạ Kiến Minh thì liền báo cho Trần Chí Phong biết rằng Tịnh Y Tâm đã về.

Khi cô ra khỏi nhà thì chưa đi đâu hết chỉ là đứng trước nhà ở một góc mà không ai thấy. Có lẽ bản thân cô thật sự hiểu được cũng đoán chắc rằng Tạ Kiến Minh sẽ đi ra khỏi nhà.

Không lâu sau Trần Chí Phong cùng 2 tên đàn ông khác đến trước nhà Tạ Kiến Minh, vì Dương Di có chìa khoá nhà nên rất dễ dàng mở cửa cho người của Trần Chí Phong bắt Tịnh Y Tâm đi.

Từ tối đến rạng sáng cả hai đều lu bu chuẩn bị tất cả chứng cứ ở văn phòng Trần Chí Phong, Trần Chí Phong gọi người đưa tên mà năm ấy đã cắt dây phanh xe và Chu Tử Hầu đến.

Cái tên làm việc cho Tịnh Y Tâm vì đã đồng ý phối hợp nên muốn đưa đến cũng rất nhanh, chỉ có Chu Tử Hầu là đã cưỡng ép cậu ta đến.

Tịnh T Tâm bị bịt miệng, bịt mắt suốt đêm ở trong văn phòng.

Dù sao chuyện này cũng liên quan đến Hạ Tử Hầu nên đắng đo một hồi cuối cùng Dương Di vẫn gọi cậu đến.



Lý Vy Khiết thì vẫn còn ở nhà ngồi ăn sáng vừa suy nghĩ tìm lý do gì để kéo Tạ Kiến Minh đi đến đó đây …

07:30 giờ sáng rồi.

Lý Vy Khiết cuối cùng vẫn chưa tìm được lý do.

- ‘’ Tự nhiên kêu tìm lý do rốt cuộc là phải tìm lý do gì bây giờ ‘’

Cô nghiên đầu nhìn về phía phòng ngủ mà Tạ Kiến Minh đang ngủ ở trong đó rồi lại nhìn lên trần nhà thở dài lắc đầu nói với không khí.

- ‘’ Hay là trực tiếp lôi đi luôn nhỉ ‘’

Đang nhứt não thì điện thoại reo lên theo thói quen cô thường xuyên không nhìn ai gọi đến mà trực tiếp bắt máy luôn, vừa nhất máy thì bên kia vang lên giọng nói của Phàm Tư.

- ‘’ Nè con nhóc kia cậu có biết Hạ Dương Di đang ở đâu không ‘’

Lý Vy Khiết ngồi bật dậy không kiên nhẫn nói.

- ‘’ Tên khốn này có bị điên không chẳng phải hai người học cùng lớp sao tự nhiên hỏi bà đây làm gì ‘’

- ‘’ Dương Di không đi học gọi ai hỏi cũng không biết nên tôi mới gọi cậu ‘’

Cô tức giận đứng dậy quát vào điện thoại.

- ‘’ Mới sáng sớm mấy người chọc bà đây chửi à thật là …a ‘’

Tự nhiên sực nhớ ra thì chắc có lẽ giờ này Dương Di cũng đang ở công ty nhỉ.

Bên trong điện thoại phát lên tiếng.

- ‘’ Không biết thì cúp máy đây nhé ‘’

Lý Vy Khiết nhanh chóng lắp bắp trả lời.

- ‘’ Ây ây chờ chút hình như tôi biết cô ấy ở đâu rồi ‘’

Nói địa chỉ cho Phàm Tư xong cô liền nháo nhào chạy vào phòng lôi Tạ Kiến Minh dậy.

Tạ Kiến Minh bị lôi lên xe theo Lý Vy Khiết chẳng biết cô chở mình chạy đi đâu dù sao có hỏi khan tiếng nãy giờ thì con nhóc này cũng không trả lời.


Lý Vy Khiết nhìn thấy Phàm Tư ở phía trước bên đường liền dừng lại ló đầu ra hối.


- ‘’ Lên xe đi ‘’


Phàm Tư đi lên sau đó lại còn một tên đi lên theo Phàm Tư.


Lý Vy Khiết khó hiểu chẳng phải chỉ hẹn một tên thôi sao lại lòi ra một tên nữa vậy.


- ‘’ Nè ai vậy ‘’


Tạ Kiến Minh còn chưa hiểu chuyện gì thì nhìn hai tên ở ghế sau liền bừng tỉnh.


//Phàm Tư, Chu Chí Cường //

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK