Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể - Lâm Tử Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 78

Sự thay đổi đột ngột đã khiến tất cả thành viên nhà Sở Gia nhìn ngốc luôn, Sở Hoa Dấu và Sở Quốc Đông nửa ngày không lấy lại được tinh thần, bọn họ rất choáng váng, nghĩ thế nào cũng không thông, sạo lại biến thành Sở Hạo rồi?Sở Hạo bị hai tên đàn em của Hàn Kim Long xách như cái đùi gà quà đó, quỳ gối trước mặt Hàn Kim Long.

Sở Hạo đúng không, gan mày không nhỏ nhỉ, nợ tiền tạo mà dám không trả lời điện thoại của tao ?” Hàn Kim Long nhìn chằm chằm Sở Hạo , lạnh lùng nói.

Sơ Hạo bị dạo cho chết khiếp rồi, không ngừng van xin: “ Hàn lão đại , hiểu nhầm, hiểu nhầm , đều là hiểu nhầm I tôi làm sao dám không trả lời điện thoại của anh?Điện thoại của tôi hôm qua mới bị hỏng, bị hỏng mất rồi!”

Hắn một bên là nước mắt một bên là nước mũi chảy ròng ròng, hắn ta trông rất khổ, trông như một con chó trước mặt Hà Kim Long cầu xin.

Hàn Kim Long hướng mắt về phía Lâm Tử Minh, hỏi Lâm Tử Minh nên sử lí như thế nào, rất nhanh trong ánh mắt của Lâm Tử Minh đã cho hắn một hướng dẫn, hắn nắm tóc nhắc đầu Sở Hạo lên, “ tạo cũng không muốn phí lời với mày, mượn tiền thì phải trả còn lại 650 triệu trong hôm nay giao ra đây cho tao, thì tao sẽ tha cho mày.”

Tóc của Sở Hạo đều dựng ngược lên, “ Hàn đại ca, tôi, tôi…….bây giờ tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, có thể cho tôi thêm vài ngày được không? Tôi nhấtđịnh sẽ kiếm được 650 triệu trả cho anh!”

“Mày nghĩ tao là thằng ngốc à? Số tiền đó hôm nay mày phải trả hết lại cho taolNếu không, tao sẽ ném mày xuống biển cho cá mập ăn …”Hàn Kim Long đổi giọng nói: ” Sở Gia của mày không phải là có tiền ả, mày có thể nhờ Sở Gia trả nợ giúp mày. Ai zô! Coi tao trí nhớ của tao kìa, đều quên mất, mày đã bị Sở Gia đuổi ra khỏi nhà, cắt đứt quan hệ giữa ông cháu, vẫn là đáp mày xuống biển cho cá mập ăn thôi.”

Nhìn thấy Sở Hạo bị hai đàn em lực lưỡng của Hàn Kim Long bắt lại, rất là bạo lực, không ai nghi ngờ quyết định ném Sở Hạo xuống biển cho cá mập ăn là giá.

Sở Hạo hết mình vùng vẫy , quay lưng cầu cứu, “Ông nội, ông nội!Cứu cháu với ông nội, con không muốn chết!”òa òa òa…..”

Sở Quốc Đông cả người đơ ra như là một kẻ ngốc, chân tay đều toát mồ hôi lạnh ngắt, da đầu tê cứng, vô cùng đau đớn.

Sở Hoa Dấu chỉ có Sở Hạo là đứa con trai duy nhất, hắn ta lập tức chạy đến, quỳ trước Hàn Kim Long, cúi đầu cầu xin: “ Hàn lão đại, Hàn lão đại Hàn lão đại , cầu xin anh tha cho con trai tôi, chúng tôi nhất định sẽ trả tiền lại cho anh.”

Hàn Kim Long cười khảy nói: “ zô, không phải khinày con này tôi muốn cắt đứt quan hệ với năm không có chịu trách nhiệm về chuyện của hắn? Sao nào bây gia hối hận rồi”? Hay là nói Sở Phi là có muốn với thi vắt, Sở Hạo là bảo vật, không được đề tần phải chịu một xíu thiệt thời man sở Hoa Dấu và Sở Quốc Đông đều im bặt vốn đã là da mặt họ rất dày mà trong tình huống đó cũng cảm thấy rất xấu hổ.

Một số người nhà Sở Gia cũng phân năm, nhưng họ không dám nói lớn như họ mắng chửi Sở Phi.

Sở Quốc Đông lúc đó đứng lên, mới lớn: “Hàn lão đại, vừa rồi là do chúng tôi đã sao nồi Sở Hạo là người của Sở Gia, mong anh cơ cao đánh nhẹ, tha cho Sở Hạo một mạng 650 triệu chúng tôi Sở Gia nhất định sẽ nghĩ biện pháp để tra lại cho Hàn lão đại anh

Hàn Kim Long cười khinh: “Xin lỗi, bình thường tôi ghét nhất người trong nam khinh nữ, tôi có thể không cần 650 triệu kia nữa, nhưng Sở Hạo, nhất định phải vất thắng Sở Hạo cho cá mập ảnh

Sở Quốc Đông sắc mặt biến đồi, có chút tức giận, nghiến răng: “ Hàn lão đại, anh thấy đó anh rất mạnh mẽ, chúng tôi đây đặc tôi không mồi, có thể đừng làm chúng tôi lo lắng được không con thò mà không còn đường lui nó cũng sẽ nhày trường, anh ép chúng tôi quả thì chúng tôi sẽ bao cảnh sát, nói hếtcho họ những tội lỗi đen tối của anh, đừng mong tôt đẹp gì nữa.

Nghe được chuyện mắc cười nhất, Hàn Kim Long cười lớn, “Gọi cảnh sát? Còn muốn lấy cái trò không phải mày chết thì tao chết đúng không? Ha ha ha, buồn cười chết mất thôi. Thế mày đi gọi cảnh sát đi, nếu mày không dám gọi thì mày là thằng oắt con, xem xem mày chết hay tạo chết, đến lúc đó không phải chỉ mình thằng súc sinh Sở Hạo bị ném cho cá mập ăn nữa rồi, mà là toàn bộ nhà chúng mày!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK