Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên bình thường trở lại.
Đúng vậy, vị trí thiếu đảo chủ này, mặc dù có người đã từng vẫn luôn nhớ đến , nhưng Uất Trì Tà Dịch, lại không thích--
Nếu như, Uất Trì tà tâm thật sự có năng lực này, hắn phỏng chừng sẽ rất cao hứng đem vị trí thiếu đảo chủ này tặng cho hắn .
Cho nên, chính mình lo lắng cái gì đây?
Nàng thích là người là Uất Trì Tà Dịch, chứ không phải vị trí thiếu đảo chủ của Thiên Thương đảo.
“Hắn chỉ cần không làm chuyện tổn hại tới Thiên Thương đảo là tốt rồi, thiếu đảo chủ, hắn muốn, ta cho hắn là được......”
Uất Trì Tà Dịch không thèm để ý nói, cùng hắn mà nói, hiện tại quan trọng nhất, chỉ có Đông Phương Ngữ Hinh cùng Tiểu Hoan Hoan.
Thê tử, nữ nhi, so vơi loạn thất bát tao gì đó, là trọng yếu hơn.
Tà Dịch thản nhiên nói, kỳ thật ở trong lòng hắn, hắn chưa bao giờ đem vị trí này để ở trong lòng.
Thân phận của hắn đã từng có rất nhiều, bao gồm......
Thân phận Nhân vương của hắn kia, kỳ thật ở Kỳ Thiên quốc, cuộc sống của hắn trôi qua cũng thật không sai, làm một người vương gia nhàn tản......
Nếu như, có thể lựa chọn, hắn tình nguyện cùng Đông Phương Ngữ Hinh ở bên kia sống cuộc sống không buồn không lo......
Chỉ là, gánh nặng Thiên Thương đảo , vẫn luôn đều áp ở hắn trên người.
Giống như đảo chủ nói , Uất Trì Tà Tâm, không có năng lực đảm nhận trọng trách bảo vệ Thiên Thương đảo.
Nhưng hiện tại hắn đã tỉnh ngộ , hi vọng hắn là thật sự tỉnh ngộ đi.
Bọn họ nói chuyện thanh âm rất thấp, người khác cũng không nghe được.
Lúc này, đồ ăn đã được mang lên, đảo chủ ý bảo bọn họ bắt đầu dùng cơm.
Đông Phương Ngữ Hinh ngồi ở bên người Tà Dịch , mà Tiểu Hoan Hoan, lại là bị đảo chủ gọi qua đi.
Đảo chủ thật sự rất thích Tiểu Hoan Hoan, chỉ tiếc, bé lại là nữ hài tử.
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh có chút lấy làm lạ, nữ hài hay nam hài có trọng yếu như vậy sao?--
“Nhu Tình, ngươi nhiều ăn chút, không thể để đứa nhỏ bị đói.... .......”
Đảo chủ bỗng nhiên nhìn về phía Uất Trì Nhu Tình, dặn nói.
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn qua, Uất Trì Nhu Tình có thai sao?
Vừa rồi nàng còn nói khí sắc của nàng rất tốt, nguyên lai là......
“Vâng, phụ thân......”
Uất Trì Nhu Tình thẹn thùng cúi đầu, Uất Trì Tà Tâm cũng là một mặt sủng nịch nhìn nàng, thỉnh thoảng lại giúp nàng gắp thức ăn.
“Ha ha, ta hôm nay thật cao hứng...... Các ngươi đều ở đây, đều tốt, đây là chuyện tình khiến ta cao hứng nhất ......”
Đảo chủ ha ha cười, cuối cùng ánh mắt của hắn rơi xuống trên người Đông Phương Ngữ Hinh, cười nói:
“Nếu như Hinh Nhi lại giúp Thiên Thương đảo chúng ta có thêm nhi tử, vậy liền rất tốt ......”
“Phụ thân, ta sẽ ......”
Uất Trì Tà Dịch vội vàng tiếp nhận lời nói, hắn quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Tâm, cười nói:
“Tà Tâm, đệ sắp được làm phụ thân rồi? Chúc mừng đệ......”
“Đại ca khách khí ......”
Nam nhân có lời nói của nam nhân , nữ nhân có chủ đề của nữ nhân, Uất Trì Nhu Tình tiến đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh, một mặt hâm mộ hỏi:
“Đại tẩu...... Ta lần đầu tiên mang thai, không có gì kinh nghiệm......”
“Ha ha, ngươi kêu tên của ta là tốt rồi......”
Này đại tẩu, nàng thế nào chợt nghe có chút kỳ quái đây?
“Ngạch, được rồi, Hinh Nhi, ngươi có thể nói cho ta biết một chút nên chú ý gì không?”
Này......
Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh tối sầm lại, chú ý cái gì, nàng không biết .
Nhưng là Uất Trì Tà Dịch lại nghe được, trong lòng hắn đau xót, thở dài nói:
“Thời điểm kia, Hinh Nhi nàng......”