Chính là, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, lực đạo các nàng vừa mới đánh tới bên kia, thì lại có một cỗ lực đạo lớn hơn đánh úp trở lại......
Vừa mới các nàng là phân ra , công kích kia cũng không qua lợi hại......
Nhưng lúc này, lực đạo của bảy người , kia......
Tuy rằng các nàng cực lực trốn tránh, nhưng vẫn bị đánh trúng, bảy người thế nhưng toàn bộ té ngã trên mặt đất......
Thạch Lan lau vết máu trên khóe miệng , biện pháp này, căn bản không thể dùng được......
Cho tới bây giờ, các nàng không có biện pháp gì......
Mà Đông Phương Ngữ Hinh...... Vẫn như cũ một mình đánh ......
Thạch Lan mặt thay đổi, nàng hận chính mình bất lực.
Trơ mắt nhìn tỷ muội tốt nhất của chính mình tự tìm chết, mà bản thân lại không có biện pháp......
Vài người đều suy sụp, nhưng các nàng, thật sự nghĩ không ra biện pháp.
Các nàng vốn là đi cùng nhau , Đông Phương Ngữ Hinh cũng cùng các nàng ở chung một chỗ, nhưng trận pháp này lại chỉ nhằm vào một mình Đông Phương Ngữ Hinh......
Tình huống này...... Không khó làm cho người ta nghĩ đến cái gì......
Là......
Mẫn Văn Văn? Không có khả năng, nàng đã bị thương, không có khả năng có bổn sự này.
Mà người đối với Đông Phương Ngữ Hinh có địch ý lớn nhất , trừ bỏ Mẫn Văn Văn, cũng chỉ có nàng .
“Hinh Nhi......”
Một tiếng kêu sợ hãi, làm mọi người nhịn không được quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một người hắc y nam tử tuấn mỹ vô song , như một trận gió bay tới.
Cùng đến với hắn, là một chân khí màu đỏ nhạt kết thành hình cầu hướng về phía Đông Phương Ngữ Hinh bên kia......
Chính là, hình cầu kia vẫn như cũ không có phá vỡ trận pháp.
Ầm vang một tiếng bắn ngược trở về.
Nam tử thân mình mạnh mẽ né tránh, hình cầu kia hướng về phía sau hắn bay đi, sau đó nổ mạnh.
Theo tiếng nổ mạnh kịch liệt kia, cả một phiến rừng cây bị oanh tạc.
Nam tử này, công phu thật cao.
Thạch Lan nhịn không được tán thưởng, Tần Cầm, Mộ Vân các nàng càng là trong mắt tỏa ra bong bóng màu đỏ --
Nam nhân này là ai? Hảo tuấn mỹ, thân pháp thật khá.
Nam nhân nhìn đón đánh không được, thân mình đột nhiên rơi xuống đất, hai mắt si ngốc nhìn Đông Phương Ngữ Hinh cách đó không xa .
“Ngươi là......”
Thạch Lan chưa thấy qua Tà Dịch, nàng tự nhiên không biết hắn là ai.
Bất quá nhìn hắn quan tâm Đông Phương Ngữ Hinh như vậy, chớ không phải hắn chính là......
Tên đầu sỏ gây nên chuyện Đông Phương Ngữ Hinh bị làm hại chứ?
Lại nói Tà Dịch, cùng Sư vương khơi thông tốt lắm, hắn tính toán tìm được Đông Phương Ngữ Hinh sau đó lại đi tìm Hoan Hoan, toàn gia sẽ hội họp ở cùng nhau.
Cũng không nghĩ đến, nhanh đuổi, chậm đuổi tìm nàng, không ngờ lúc tìm thấy lại nhìn đến một màn như vậy.
“Uất Trì Tà Dịch...... tướng công của Hinh Nhi......”
Xem các nàng một đám lộ ra dáng vẻ lo lắng, Tà Dịch biết các nàng đối với Đông Phương Ngữ Hinh không ác ý, thái độ không thể nói rõ là khẩn thiết, nhưng cũng không phải là vô tình.
“A...... Ngươi chính là Uất Trì Tà Dịch a......”
Mộ Vân kinh ngạc nói xong, tựa hồ không tin nam nhân trước mắt này chính là thiên tài trong truyền thuyết kia.
“Nguyên lai là ngươi làm hại Hinh Nhi bị người khi dễ......”
Tần Cầm không vui nhìn Tà Dịch, tựa hồ hắn có rất nhiều tội đại gian đại ác vậy.
“Trách không được lại có nhiều nữ nhân như vậy đối với Hinh Nhi bất mãn, nguyên lai quả nhiên là cái hồng nhan họa thủy......”
Mẫn Hiểu Oánh như có chút đăm chiêu nói xong, xem ra tìm nam nhân không thể tìm người quá mỹ quá ưu tú, bằng không khẳng định là sẽ rất phiền phức......
Đối với các nàng nói chuyện, Tà Dịch không vui nhăn nhíu mày, nhưng không có phản bác --
Trưởng thành tuấn mỹ cũng không phải là lỗi của hắn, muốn trách cũng chỉ có thể trách......
Cha mẹ của hắn.
Tự nhiên , những lời này hắn không có khả năng nói ra, rất không có tiêu chuẩn .
“Sao lại thế này? Hinh Nhi làm sao có thể bị nhốt ở đây?”