Nàng hơi ngẩn người ra, một mặt nhu tình nhìn về phía hắn, cũng không cho ra câu trả lời nào, biểu hiện rõ ràng, ngươi đi đâu, ta đi đó.
Thấy vậy hắn chỉ cười cười, chải tóc xong cũng đặt cái lược xuống, ngồi trước mặt nàng, đưa nàng khăn để lau miệng, hơi xoa hai bên má nàng.
Hắn hơi thở dài ra, vẻ mặt nghiêm túc.
“Thời gian chúng ta có thể học được hẳn là không nhiều, sẽ không dễ để bọn hắn truyền đi một đời sở nghệ cho kẻ ngoại lai như chúng ta.”
Quế Nguyệt cũng chẳng phản ứng gì, hơi gật đầu.
“Cách làm của ta lựa chọn là thách đấu, đến đạp phá quán, bây giờ là thời đại chiếm hữu nô lệ, danh tiếng là một trong những thứ có sức nặng lớn, bọn hắn sẽ không muốn mình bị một kẻ ngoại lai hạ thấp danh tiếng.”
Nói xong hắn cầm lấy cuộn giấy da, đưa cho nàng.
Vừa nhận được, thì thông báo tương tự hắn đã hiện lên, nàng nhìn về phía hắn cũng hiểu ra ý nghĩ của hắn.
“Bây giờ có hai cách, một là trực tiếp phá quán, đến thẳng nơi mà thách đấu, hai là tính toán, thâu tóm thị trường, bức bọn hắn ra mặt. Với trình độ nấu ăn của ngươi, bức tên đầu bếp ra là quá dễ dàng.”
Quế Nguyệt một mặt thâm vị ý cười nhìn hắn.
“Được rồi, ngươi cũng nên hạ chiến thư cho lão bà Bayon ấy đi, đúng rồi, nơi đây là vùng an toàn, có thể mở chức năng tổ đội đặc thù.”
Nguyễn Kim cũng không cho ý kiến, quả thực hắn có suy nghĩ này. Không phải thì hắn đã không để lại nồi súp phở bò cho mấy tên dưới phòng bếp rồi.
Chắc lúc này tin đồn đã lan xa, tên kia cũng bắt đầu có hành động rồi.
Hắn nhìn vào bảng hệ thống, hiện lên 2 hộp nhắn, một hộp là thông báo tổ đội đặc thù đã tạo ra thành công, cả hai tiếp nhận cộng đồng nhiệm vụ, sau khi kết thúc cả nhóm đều mở ra nghề phụ tương ứng, cùng thông thạo tương ứng với vai trò của người trong nhiệm vụ.
Nhóm trưởng nếu hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc có tỉ lệ nhận được kỷ vật đặc thù, có thể lĩnh ngộ được khuôn độc hữu của nhân vật cốt truyện.
Tất nhiên với hệ thống thông thường thì việc lĩnh ngộ mấy cái khuôn đặc thù là quá sức, cao lắm chỉ có thể dừng ở hiệu quả mang lại buff bị động cho toàn bộ lãnh địa mà thôi.
Hộp thoại tiếp theo là thông báo nhiệm vụ “Đầu bếp mới nổi. (Lặp)”
[Đầu bếp mới nổi. (Lặp).
Mỗi 100 điểm danh tiếng, độ ảnh hưởng lên các nhân vật tương quan sẽ cao lên 10 điểm, 10 điểm thì có thể phát động nhiệm vụ khiêu chiến cấp thấp, 100 điểm là cấp trung, 1000 điểm là cấp cao. Mỗi lần khiêu chiến có thể phát động một lần nhiệm vụ riêng biệt, ban thưởng riêng biệt.]
Hắn nhìn lấy, cười nhếch mép, cá căn câu rồi, chỉ đợi chút thời gian cho dư luận lên men.
Hôm nay hắn dẫn Quế Nguyệt đến với khu hành chính, đăng kí thân phận mạo hiểm giả cùng giấy chứng nhận kết hôn, cùng lúc mua lấy một ngôi nhà ở vị trí nổi bật ở ngoại khu.
Hôm qua hắn đã điều tra được kha khá thông tin, xác nhận các loại nghề nghiệp chiến đấu cũng là nghề phụ, hắn quyết định bước chân vào lĩnh vực mạo hiểm giả sau khi mở khóa các loại nghề thủ công hoàn tất, mục đích khác là các loại nghề thủ công yêu cầu nguyên liệu, nhưng theo thời gian, đối thủ càng nhiều, nguồn cung rất dễ bị hạn chế,
Tự cung cấp nguyên liệu, tự xử lí, như vậy dễ dàng hơn nhiều, càng không phải nhìn mặt kẻ khác mà làm việc.
Hắn quyết định cùng nàng đóng đô ở đây, lần lượt khiêu chiến các vị lão đại ở từng lĩnh vực.
Cả hai cũng cần có một thân phận hợp pháp, tránh cho xảy ra mấy lời đồn đoán không hay, dù sao cũng là khiêu chiến tiền đề là danh vọng cao, càng ít biến số thì càng có lợi cho cả hai.
Với cả, quan hệ cả hai hiện giờ đã không còn đơn giản là đồng minh nữa rồi.
Hắn tính toán một chút, trình độ kiến thức cùng khả năng vận dụng lực lượng đã đến mức lô hỏa thuần thanh, chút tỉ thí này chỉ tốn thời gian nắm rõ cách thức liền có thể vượt qua được.
Nguyễn Kim dắt tay Quế Nguyệt đi tới căn nhà cũ, theo kế hoạch thì sẽ bắt đầu sửa chữa, trang trí lại.
Hắn hy sinh một nửa miếng đất để tạo thành chỗ đi bộ, miếng đất 3 mặt tiền biến thành 4 mặt tiền, hắn vừa bước vào nhìn một vòng căn nhà, hơi lắc đầu, để Quế Nguyệt bắt đầu tìm kiếm các thứ vật dụng để trang trí lại.
Hắn có điểm tính toán khác, bây giờ hắn đã có ý định, nhưng không muốn thực hiện ngay, hắn muốn mượn cơ hội này xoát một lần danh tiếng, đồng thời bắt lại một vài danh hiệu lớn.
Hắn thì tìm tới kiến trúc sư, hắn muốn nghề đầu tiên nắm giữ là kiến trúc sư, hắn ý thức được, một ngôi nhà có địa thế thật tốt nhưng kiến trúc tầm thường thì cũng khó mà thu hút được người khác, giảm đi tốc độ tăng lên của danh vọng.
Hắn chỉ có thể làm theo cách tệ đoan nhất, đạp cửa phá quán.
Tốn nửa ngày hắn mới tìm được đến nhà ở của Kiến trúc sư, nhìn lấy một vị tráng niên, râu tóc sồm suề, tay cầm gậy dài như thước đo, đang ở trước nến nhỏ, ngồi đo đạc rồi vẽ lên mất thứ trong tờ giấy.
Nhìn thấy hắn bước đến, người kia tay không dừng việc, giọng ồm ồm vang lên.
“Chúng ta đã không nhận thêm ủy thác, ngươi nên trở về đi, mời không được kiến trúc sư giỏi nhất ngoại khu này cũng không mất mặt.”
Nguyễn Kim nghe thấy, khóe mắt giật giật, nụ cười cứng lại, người này thực sự quá kiêu ngạo đi.
Mất một lúc mới hồi phục, hắn nhẹ nhàng lên tiếng.
“Công trình của ngươi thật không đâu vào đâu, ta còn nghĩ tới đây tìm kiếm các loại cảm nhận mới mẻ, tăng tiến khả năng sáng tạo của ta, không ngờ người giỏi nhất ngoại khu cũng đến đó, thật thất vọng.”
Lời vừa dứt, hắn liền quay đầu đi, một thông báo theo đó mà hiện lên.
[Danh dự bảo vệ chiến.
Kiến trúc sư Hall cảm thấy bị sỉ nhục, hắn sắp sửa đưa ra một cuộc chiến bảo vệ danh dự.
Phần thưởng: Mở ra kiến trúc sư nghề phụ, mở ra thiết kế nhà cửa thông thạo.]
Hắn không đợi tên Hall kia mở miệng liền cướp lời.
“Quảng trường, buổi trưa ngày mai, mang đến thứ công cụ tốt nhất của ngươi, ta không thèm đấu với những kẻ không tôn trọng một trận chiến bảo vệ danh dự.”
Nói xong hắn cũng không ngừng, bước đi về phía bóng tối.
Phảng phất đằng xa vẫn nghe tiếng cắn răn ken két của Hall, cùng những tiếng xì xào bàn tán.
Từ trong góc tối, một bóng người hơi còng lưng nhìn lấy vẻ mặt tức giận của Hall, hắn cười khanh khách.
"Kiêu ngạo, tên hề của chúng ta, ta sẽ xem ngươi làm thế nào đánh bại hắn."
Âm thanh tiêu tán, biến mất giữa sự ồn ào của đám đông.
Kiến trúc sư Hall như nghe được câu đó, khóe mắt hiện lên một gơn sóng màu đen, hắn đóng cửa tiệm, quay về trong nhà, lấy chìa khóa, xách đèn lồng đi vào rừng sâu.
Ánh lửa mập mờ rồi biến mất, rừng cây xào xạt có một khắc đứng hình, vài giây sau mới trở lại bình thường.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK