Nguyễn Kim nằm bẹp dưới đất, hắn đã thích nghi hoàn toàn với bộ giáp, có thể tự tin săn giết các loại thú hoang cỡ trung, chí ít trong tay cũng đã có sức tự vệ.
Hắn tuy có chút không cam lòng với cái quy định của cái trò chơi tử thần này, vì lí do gì một cơ thể khỏe mạnh phải đo theo thước đo của một tên gầy yếu sắp chết trên sa mạc? Cực hạn của hắn là ở đó, còn cực hạn của ta xa xa chưa tới, việc gì khiến ta cũng phải gục ngã như hắn.
Chợt hắn nhớ ra gì đó, hơi nhếch mép, phóng ra cái nụ cười bỉ ổi.
“Được a, ngươi không có tâm, đừng trách ta không chơi đúng luật. Phát động Đồng giá trao đổi.”
Một hư ảnh cán cân hiện lên trên không trung, loại này hư ảnh chỉ mình hắn thấy.
[Đã phát động thành công, hãy đặt điều kiện trao đổi.]
“Thực tại ăn mòn sẽ liên tục thiêu đốt ta, hiệu quả ngang bằng với hiệu quả của huyết mạch Long Tộc, bù lại ta không nhận bất kì hiệu quả giảm ích nào có tác động thấp hơn đẳng cấp của Thực tại ăn mòn.”
Cán cân bên trái hiện lên một đoàn hỏa diễm liên tục ăn mòn bản thân, bên cạnh là một giọt máu, bên trong tiêu kí một đầu rồng cuộn tròn, một sợ xích kết nối cả hai, dần dần dung hợp, hóa thành một giọt long huyết bốc cháy liên tục, lại tự ăn mòn bản thân.
Bên phải từ đầu đến cuối chẳng có gì.
[Đã có lỗi xảy ra, Phía Nguyễn Kim đã hình thành kết quả hiển nhiên, không thể thiết lập phía còn lại. Khởi động thiết luật, mục tiêu: Giới Luật.]
Nguyễn Kim hít một ngụm khí lạnh, não tử có chút không đủ dùng, loại hình này nói nhẹ một chút, đó là hắn có thể mượn Đồng giá trao đổi để liên kết 2 thứ không chút liên quan với nhau, rồi lại có thể dùng thiết luật để ăn vạ Giới luật.
Hắn không thể nhin được mà cười ha hả, loại hình trao đổi không người như này còn có thể xảy ra.
Nguyễn Kim cảm nhận huyết dịch trong cơ thể mình có chút chuyển biến, tựa như một lần thăng hoa, long huyết mang tới khả năng miễn dịch toàn bộ sát thương dưới 1% máu, dư ra hiệu quả sẽ cắt giảm đi 1% máu.
Lúc đầu chỉ có thể là thủ đoạn phòng thủ bị động, lúc này dung hơp với Thực tại ăn mòn, ngoài định mức chuyển hóa lấy một chút thủ đoạn, tỷ như công kích của hắn sẽ gây thực tại ăn mòn lên đối phương, còn phán định lấy chỉ số giảm sát thương, mỗi điểm giảm sát thương ít hơn Nguyễn Kim kẻ địch sẽ chịu thêm hiệu quả Thực tại duy nhất, toàn bộ tăng ích trên bản thân dưới đẳng cấp của Thực tại dị hỏa đều bị hóa giải.
Bản thân liền hình thành một loại phản ứng hóa học kì diệu, hắn không thể bị debuff, đối thủ không thể buff. Ngươi nói xem đối thủ sẽ cay đến cỡ nào, hắn đang từ từ biến bản thân thành một loại boss.
Nắm chặt tay, cảm nhận trên người loại cảm giác đè nén đã biến mất, bảng trạng thái cũng mất đi toàn bộ debuff bất lợi.
Tựu như lão nhân thân thể suy kiệt lại một lần nữa tràn đầy sức sống, lại nghe được vị cao nhân nào đó nói là ngươi được ta tặng một tia cơ duyên, đời này ngươi sẽ không bệnh tật.
Thiết luật còn chưa đòi nợ xong, hắn đã nhanh chân chạy đi tìm mấy “shark” để nhận tiền đầu tư.
Không đến 2 giờ, Bảo Nhi đánh ra chút kết luận, cuối cùng hắn cùng tìm được hang ổ của một đàn sói.
Đó là một hang động lớn, bên trong cũng gần cả trăm đầu sói xám, mùi phân và nước tiểu cực kì gay mũi, dựa vào ưu thế tàng hình, hắn một đường thăm dò lấy, số lượng tuy nhiều nhưng tinh anh rất ít, cũng chỉ có 20 đầu sói xám có cơ thể sung túc, còn lại liền là gầy yếu, kém chút bị coi là lưu dân.
Càng đi vào sâu dốc càng cao, hắn men theo lối mòn tiến vào một hốc nhỏ, bên trong liền như một căn phòng, thạch nhũ trên trần nhỏ nước xuống, dòng nước màu tím cực kì bắt mắt, trung tâm đựng lấy một hồ nước màu đen, sóng sánh, đặc sệt.
Sắc thủy đen tuyền, bóng loáng, từng giọt nước nhỏ xuống cũng không gợn lên bao nhiêu rung động. Nhìn sâu vào trong hồ nước không có một điểm sợ sệt, càng nhiều là hưng phấn, là cảm giác cơ thể thôi thúc, muốn bản thân ngâm lấy dòng nước kia, để bản thân một hồi tẩy rửa.
Bên cạnh là một cái ngách nhỏ, nhìn ra được đầu này lang có trí tuệ không thấp, không trực tiếp dấn thân vào mà dẫn nước ra một vũng nông.
Xoạt… Xoạt…
Âm thanh cỏ khô kéo nhẹ, Nguyễn Kim bình tĩnh leo lên vách dựng đứng quan sát tình hình.
Một đầu sói nhỏ bị sói lớn gắp cổ ném vào, khác với đầu sói lớn hung bạo, cơ thể to lớn, đầy người vết sẹo thì đầu sói nhỏ kia có một bộ lông trắng toát, đôi mắt lam nhạt, nhìn từ xa chẳng khác gì husky.
Không tốn nhiều thời gian, sói lớn đã đứng trên vách cao, không chút do dự mà ném thẳng tiểu husky vào trung tâm hồ lớn.
Quả thực vãi đạn, hổ dữ không ăn thịt con, cơ mà từ từ, trong cả một đàn sói, đều chỉ có một sắc xám, lấy đâu ra màu trắng, nó không coi đây là con nó cũng phải thôi…
Nguyễn Kim gãi cằm, điều này có chút kì dị, mấy tên tàu khựa giáng lâm được một ngày, hôm nay tiểu sói trắng liền bị quăng.
Chưa kịp nghĩ nhiều, bên ngoài đã vang lên tiếng động lớn, âm thanh như một phát súng cối nện vào cửa hang vậy.
Nếu hắn đoán không nhầm, thì tên nhặt được vật phẩm SSS tới rồi, tiểu Husky này cũng là sủng vật đã được chuẩn bị sẳn cho hắn.
“Đệt, ta biết các ngươi chơi ám chiêu, nhưng không ngờ lại lộ đến thế, thật sự a.”
Nguyễn Kim mở lấy một nhắm mắt lại, vận dụng lực lượng, lại một lần mở ra, đầu tiểu cẩu đang dần chết đuối kia nối một sợi hắc tuyến ra bên ngoài, 8 9 phần 10 suy đoán của hắn đúng, nhưng sợi hắc tuyến này nối đến một nửa lại chuyển sang màu đỏ, đây không chỉ là nghiệt duyên mà còn là loại sát tinh.
Ý nói tuy cả hai không thù oán gì nhau, nhưng vận mệnh đưa đẩy liền phải có một người chết dưới tay đối phương.
Người ngu cũng nhận ra được tiểu Husky gần chết đuối với một kẻ đủ mạnh để thách thức hàng trăm con sói ai sẽ thắng.
“Tiểu cẩu a, gặp nhau là có duyên, ta liền giúp ngươi tránh đi kiếp nạn này.”
Nguyễn Kim phóng xuống hồ, ôm lấy tiểu cẩu, đưa một ngón tay vào miệng, tay kia bóp chặt, bắt đầu từ từ truyền dưỡng khí vào.
Tiểu cẩu dừng dãy dụa, từ từ bình tĩnh lại.
Nguyễn Kim ôm tiểu cẩu từ từ bơi về phía đáy hồ, che lấy tiểu cẩu sau lưng, nằm yên dưới đáy.
Một bên hơi mở van, rót dòng nước đen vào bộ giáp, chỉ để lại hai ống thở nối vào mũi cùng một đôi kính mắt để cảnh giác, phòng trừ trường hợp cần thiết.
Vừa chạm đến dòng nước đen, cơ thể run rẩy dữ dội, trên người hắn liên tục phóng lên trạng thái “Tử Minh Giang thủy ăn mòn” hiệu quả liền là sát thương linh hồn, mỗi một giây ở bên trong, sát thương càng lớn.
Cũng may mắn cho hắn, thiết luật phán định chưa xong, về cơ bản giao dịch chưa hoàn thành, điều kiện coi như là chưa xác lập.
Hắn liên tục thanh tẩy trạng thái xấu, cơ thể dần dần mục ra, bong tróc lấy, từng tấc da tất thịt đều đang tan rã.
Tiểu cẩu sau lưng hắn lại chẳng có tí vấn đề gì, vẫn là bộ lông trắng toát kia, yên yên ổn ổn dựa lên bộ giáp hắn mà ngủ.
Vài giờ sau, chấn động biến mất, cơ thể hắn cũng đã được đúc lại, lần nữa tụ hội bên trong áo giáp, dưới đáy liền trong suốt một mảng như thủy tinh, không có chút nhan sắc sền sền sóng sánh như trước.
Dưới chân hắn có một thanh kiếm cắm vào, vách đá, nhìn tựa như thanh gươm hiệp sĩ, chờ đợi người tới đem đi, phía trên cuốn lấy dày đặc hắc tuyến, nhìn cũng chẳng muốn đụng vào.
Tủm…
“Hắn đến rồi, quả nhiên là hắn tìm lấy thanh kiếm này… Có nên đoạn một tay không, vậy sau đối phó liền càng dễ.”
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn quyết định từ bỏ, một khi đã bị nhân quả tuyến dẫn dắt thì theo cách này hay cách khác, luôn có cách để tên kia trở nên mạnh mẽ.
Mấy món bảo bối tiền kì này liền để cho hắn, bản thân cố gắng bắt lấy mấy món bảo vật không chứa nhân quả thì tốt hơn.
Nguyễn Kim nằm im không chút tiếng động, bộ giáp phóng ra mấy miếng nano ụp lại thân thể tiểu cẩu, hắn núp dưới này, tiểu cẩu quẩy một nháy liền bị phát hiện.
Tiền kì gặp phải siêu cấp SSS tỉ lệ sống sót quá thảm thương, hắn không muốn cược với mạng mình, hắn mà chết đồng nghĩa với việc Bảo Nhi nằm lại dưới này, tệ hơn là bị tên kia chiếm giữ.
Lại thêm mấy giờ, nước đã mất đi nhan sắc vốn có, hóa thành thuần trong suốt, từ đây cũng có thể nhìn được thạch nhũ trên đỉnh hang.
Nhưng thứ đập vào mắt hắn hiện giờ là thân thể mỹ miều của nhất kiện mỹ nữ, toàn thân trắng mịn, thân thể cân đối, thừa một phân thì mập mà thiếu một phân thì gầy, tâm hồn sung túc, chân đẹp thon dài.
Người nắm giữ kỷ vật cấp SSS là một đại mỹ nữ?
“Hừ, ngươi có là đại mỹ nữ ta cũng dám xiên, nhìn ta ga lăng nhiệt tình nhưng với ngoại tộc ta sẽ không nương tay. Huynh đệ ta cũng phải công nhận ta là một kẻ thiết huyết, vô tình, sát phạt quả đoán. Kẻ thù ta sẽ không tha, đừng nghĩ dùng sắc đẹp dụ dỗ ta.”
Nguyễn Kim lẩm bẩm, tay không ngừng chụp lấy ảnh, còn bỏ ra không ít năng lượng mở chế độ quay phim 2048k siêu sắc nét.
Một lát sau, bóng người lặn xuống, hướng hắn mà đi.
Nguyễn Kim hiện thực mất đi hai quả thận, dục vọng không lớn, nhưng chung quy vẫn là đàn ông, góc quay vẫn rất hiểm, rất độc đáo, thậm chí còn nhả ra vài máy quay nano bắt các góc độ khác nhau, liền không bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào.
Hắn nhìn trong mắt, trước mặt tuyệt đối là đỉnh cấp mỹ nữ, nhưng cảm giác đập vào mặt lại là ngạch cương, ánh mắt sắc sảo nhìn lấy thanh kiếm như nhìn lấy con mồi, trước khi chạm đến thanh kiếm lại ngừng một chút, dò xét xung quanh, cảnh giác cao độ, tựa như cả thế giới đang lừa nàng vậy, không tin tưởng bất cứ ai, thỏa thỏa nhất kiện tuyệt sắc giai nhân, độc nhất tư lệnh, liền một tay khống tràng.
Chỉ là, nàng không biết, phía dưới còn một người, camera không phút nào ngừng, liên tục quay lấy.
‘Bạch hổ… quả nhiên là đủ đặc biệt, liền là kiếp sát phu. Đẹp liền đẹp, nhưng khống không được thì nên chết.’ – Nguyễn Kim nghĩ thầm.
Lần tới gặp lại có lẽ sẽ là tử chiến.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK