Mục lục
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngưu Nhật Thiên cũng không tị hiềm, nói ra liến thoắng.

Lý Dục Thần nghe xong đã cảm thấy không đúng, chuyện này rất giống cách làm của Thái Dương Thánh Giáo. Anh liền hỏi:

"Có phải trước ngực người kia có đeo một cái chữ thập có hình mặt trời không?"

Ngưu Nhật Thiên gãi đầu, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Hình như là thế, dù sao người đó cũng cúng bái mặt trời".

Lý Dục Thần nói: "Bây giờ anh hãy dẫn chúng tôi đi gặp Ninh đảo chủ đi".

Ngưu Nhật Thiên nói: "Cũng được, vậy chúng ta sẽ ra bến tàu".

Nói rồi anh ta dẫn bọn họ đi ra ngoài.

Mấy đứa bé đá bóng đang chen chúc đứng ở cửa nhìn dáo dác, thấy bọn họ đi ra thì thất vọng nói: "Sao lại không đánh nhau vậy?"

Ngưu Nhật Thiên mắng: "Đi đi, đi đá bóng của chúng mày đi, con nít con nôi, xem đánh nhau cái gì!"

Đám trẻ liền giải tán ngay lập tức, lại chạy ra bãi đất trống đá bóng.

Nhìn một màn này, Lý Dục Thần có chút hoảng hốt, cuộc sống trên đảo có vẻ rất hài hòa, ngoại trừ người trong phòng trực ban vừa rồi thì cư dân trên đảo đều rất chất phác, mang đến cho người ta ấn tượng hoàn toàn khác biệt với cái tên đảo Cửu Long.

Ngưu Nhật Thiên lấy lại trường thương trong tay một tên bảo vệ, nghênh ngang vác lên trên vai, sau đó dẫn Lý Dục Thần và chị Mai đi về hướng bến cảng.

Trên đường đi, thỉnh thoảng sẽ gặp người dân trên đảo, Ngưu Nhật Thiên đều nhiệt tình chào hỏi bọn họ, có thể nhìn ra được anh ta rất được yêu quý trên đảo này.

Đến bến tàu, Ngưu Nhật Thiên dẫn bọn họ lên một con tàu tuần tra nhỏ, sau đó đón gió biển, gào thét lái về hướng bắc.

"Đảo Cửu Long chúng tôi nhìn chung là có ba hòn đảo, vừa rồi là đảo giữa, cũng là đảo Cửu Long cũ. Phía bắc gọi là đảo bắc, cũng chính là nơi chúng ta sẽ đi bây giờ, nhỏ hơn đảo giữa một chút, nhưng việc làm ăn của chúng tôi cơ bản đều diễn ra ở nơi đó, có một bến cảng lớn, có cả vùng khai thác. Trên đó đa số là người trẻ tuổi ở.

Còn ở đây thì đa phần là người già và người thích yên tĩnh".

Ngưu Nhật Thiên vừa lái tàu vừa giới thiệu đảo Cửu Long. Giọng nói của anh ta đứt quãng trong gió biển, nhưng vẫn có thể nghe rõ ràng.

Nghe có vẻ anh ta có một tình cảm rất sâu sắc với đảo Cửu Long, cộng thêm tính cách phóng khoáng và chất giọng thô lỗ, lúc giới thiệu tự có thêm một vẻ hào hùng.

"Vậy đảo nam thì sao?", Lý Dục Thần hỏi.

"Đảo nam sao, đó là nơi đại đảo chủ của chúng tôi bế quan", Ngưu Nhật Thiên nói: "Nói ra có lẽ hai người không tin, nhưng trên đảo nam có rồng, rồng thật đấy!"

Nếu hai ngày trước nghe nói như thế, chắc chắn chị Mai sẽ không tin.

Nhưng bà ta đã được nhìn thấy hai long hồn ở cổng thành Uy Viễn sông Dũng, lúc này nghe thấy có rồng thật thì không còn cảm thấy kinh ngạc nữa.

Ngược lại nếu trên đảo Cửu Long không có rồng mới là chuyện lạ.

Nếu không Hỏa Long Châu từ đâu ra? Và vì sao lại gọi là đảo Cửu Long?

Ngưu Nhật Thiên thấy dáng vẻ bình tĩnh của hai người, không khỏi có chút thất vọng.

"Haiz, biết ngay là hai người không tin mà".

Chị Mai cười nói: "Muốn chúng tôi tin thì cậu phải dẫn chúng tôi đi xem chứ".

Ngưu Nhật Thiên lắc đầu: "Khó mà làm được. Đảo nam là nơi đại đảo chủ bế quan, không có sự cho phép của ba vị đảo chủ, ai cũng không thể đến đó".

"Một hòn đảo lớn như vậy, mấy người còn có thể đề phòng được người khác đến đó sao?"

"Haha, hai người không biết rồi, không có chúng tôi dẫn đường, tàu thuyền bên ngoài căn bản không đến gần được đảo nam".

"Vì sao?"

"Tôi cũng không biết vì sao, dù sao theo lẽ trước đây thì sẽ bị lạc đường".

Trong lòng Lý Dục Thần khẽ động, theo lời của Ngưu Nhật Thiên thì chắc hẳn đảo nam có pháp trận bảo vệ. Nhưng lúc anh quan sát trên không trung cũng không phát hiện đảo Cửu Long có trận pháp cấm chế gì, xem ra trận pháp này được bố trí ở dưới nước, trên không trung không có cấm chế, như vậy là chỉ muốn đề phòng thứ ở trong nước thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK