Trương Tiểu Nặc vốn có ý định sẽ tổ chức buổi đi dạ ngoại với Đường Noãn nhưng rất tiếc, sức khỏe Đường Noãn rất yếu chỉ có thể tổ chức ở nhà.
Sáng chủ nhật cả hai người chồng tốt đều không đi làm, ở nhà với vợ.
Trương Tiểu Nặc vào phòng ngủ thấy anh còn chưa tỉnh thì đi tới gọi anh dậy.
Cô vừa đụng vào mặt anh liền bị một lức kéo lại, chớp mắt đã rơi vào một lồng ngực quen thuộc.
" Buông em ra. "
Diệp Tử Hàn dùng hai tay hai chân kìm cô lại, khiến cho Trương Tiểu Nặc không thể nhúch nhích.
" Gọi ông xã. "
Sau khi cô sinh tiểu Hạo Hiên anh càng ngày nhõng nhẽo với cô, rõ ràng có một đứa con nhưng bây giờ lại thành hai rồi.
" Ông xã. "
Diệp Tử Hàn nâng khóe môi, đè lên người cô cúi người hôn lên đôi môi nhỏ ấy.
Trong lúc này chiếc cửa nhà tắm mở toang ra, một cậu bé mũm mĩm khoảng bốn tuổi đẩy cửa đi ra, hai má phúng phính:" Mẹ, ôm ôm. "
Trương Tiểu Nặc đẩy anh ra, nhìn Diệp Hạo Hiên trên người ướt như chuột lột thì chạy tới, không nhịn được bật cười:" Chúa ơi, ướt nhẹp rồi này! Lần sau không được tự ý vào phòng vệ sinh chơi nước, biết chưa? "
Diệp Hạo Hiên ngoan ngoãn gật đầu lấy lòng mẹ, vẻ mặt ngây thơ biết chừng nào.
Diệp Tử Hàn nhìn hai mẹ con đang ôm nhau thắm thiết, khóe miệng kéo ra một nụ cười hạnh phúc.
Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng chiếu sáng mọi nơi, dưới sân nhà là cả trầu thức ăn sáng được trưng bày gọn gàng trên chiếc bàn trắng tinh khiết.
Lăng Thiếu Phong đỡ Đường Noãn đi vào nhà Diệp Tử Hàn. Cậu bé Diệp Hạo Hiên thấy ba mẹ nuôi tới thì hưng phấn chạy tới ôm chân hai người, làm cho Lăng Thiếu Phong vui vẻ không thôi.
Trương Tiểu Nặc mỉm cười đi tới đỡ Đường Noãn ngồi lên ghế, sợ Lăng Thiếu Phong cùng Diệp Hạo Hiên chơi đùa sẽ đụng trúng Đường Noãn.
Đường Noãn được đối đãi hơn một quý phi, nhìn một lớn một nhỏ chạy khắp nơi đùa giỡn, bàn tay vô thức sờ lên chiếc bụng nhô lên.
" Con à, mạnh khỏe sinh ra để chơi với anh trai cùng baba nhé. "
Diệp Hạo Hiên bị Lăng Thiếu Phong đuổi bắt mà không ngừng cười khúc khích, chạy tới ôm đùi Đường Noãn:" Mẹ nuôi, ba nuôi chơi xấu, xấu. "
Đường Noãn bị sự ngây thơ ấy chọc cười, không nhịn được nhéo má thằng bé. Cô định ôm nó ngồi lên đùi thì tiếng hét Lăng Thiếu Phong truyền tới làm cho cô một phen hốt hoảng.
" Đường Noãn! "
Lăng Thiếu Phong đi tới bẹo má cô, vẻ mặt trách móc:" Sẽ làm đau công chúa của anh. "
" Vâng. "
Đường Noãn khẽ mỉm cười, nhìn Lăng Thiếu Phong chơi đùa với Hạo Hiên, lướt qua nhìn Diệp Tử Hàn cưng chiều Trương Tiểu Nặc, trong lòng dâng lên sự hạnh phúc khó tả.
Diệp Tử Hàn nắm tay Trương Tiểu Nặc, ngồi xuống bên cạnh:" Lăng Thiếu Phong, ẵm Hạo Hiên tới đây. "
Buổi ăn sáng bắt đầu với không khí vô cùng ấm áp, gương mặt mọi người đều là nụ cười chân thành, hạnh phúc nhất.
Ngày 27 tháng 8, Đường Noãn hạ sinh một tiểu công chúa.
Lăng Thiếu Phong vô cùng kích động, mừng rỡ và cưng chiều cô công chúa này.
Một mực cưng chiều, lần đầu làm cha, cảm giác hạnh phúc này thật sự không cách nào diễn tả.
Mặt khác, Diệp Tử Hàn nhìn cô bé mũm mĩm, trắng nõn thì trong lòng vô cùng ghen tỵ. Anh ôm cô bé trên tay mà chẳng nỡ buông xuống, cho đến khi y tá lên tiếng tới giờ uống sữa anh mới lưu luyến trả lại con gái cho người ta.
Ngày 8 tháng 9, Trương Tiểu Nặc có thai. Diệp Tử Hàn vô cùng vui vẻ, đối xử với Trương Tiểu Nặc còn hơn một bà hoàng, bởi vì anh biết sinh đẻ đau đến nhường nào.
Ngày 12 tháng 1, bác sĩ cho biết, thai nhi trong bụng là một tiểu công chúa.
Vì chuyện này mà Diệp Tử Hàn đã tăng lương cho tất cả nhân viên trong công ty.
Lăng Thiếu Phong và Đường cũng vô cùng vui mừng, ngày nào cũng đưa tiểu công chúa sang nhà Diệp Tử Hàn chơi đùa với tiểu Hạo Hiên.
" Không mơ cổ tích hoang đường, chỉ mơ giấc mộng đời thường có nhau. "
Hy vọng, mỗi ngày chúng ta đều được gặp nhau, trao cho nhau những nụ cười đáng quý nhất.
Hy vọng, ngày mai tỉnh giấc, mở mắt ra sẽ là người mình yêu.
Hy vọng, ngày mai càng thêm tươi đẹp.
- Hết -