Ngay từ đầu trận chiến, Dạ Quân Mạc và Ngọc Ưu Liên đã trực tiếp tiến vào đọ sức sinh tử, bốn con Triệu hoán thú của Dạ Quân Mạc trực tiếp đối mặt với năm con Triệu hoán thú của Ngọc Ưu Liên. Lực lượng hủy thiên diệt địa không kiêng nể gì phóng ra ở khắp hoang mạc.
Mọi người bất giác lui xa một chút, Thần Hoàng chiến đấu, dường như lôi đài đã có chút chịu không nổi, không cẩn thận một là có thể khuếch tán ra, gây hại cho người vô tội.
Bạch Vũ và Thượng Quan Vân Trần bên này lại yên tĩnh hơn.
"Bạch Vũ, bây giờ muội theo ta trở về còn kịp." Thượng Quan Vân Trần ngầm bi thương nói.
"Không còn kịp rồi. Hơn nữa ta cũng không muốn trở về với ngươi."
"Muội thật sự muốn chết ở đây sao? Ám Dạ Đế Quốc là tử địch của Sáng Thế Thần Điện chúng ta, sao muội có thể gia nhập với bọn họ? Muội đã quên muội là công chúa của Sáng Thế Thần Điện sao? Muội lại phản bội Sáng Thế Thần Điện!" Thượng Quan Vân Trần một bộ chính trực nghiêm nghị, nói lời hiên ngang lẫm liệt, Bạch Vũ nghe được rất muốn trợn mắt.
"Ngươi nghĩ sai rồi." Khóe miệng Bạch Vũ gợi lên một chút độ cong, trong mắt lộ ra ngạo khí sắc bén, khí thế khinh thường ép người: "Không phải ta vì Sáng Thế Thần Điện mà tồn tại, mà Sáng Thế Thần Điện vì ta mà tồn tại, ta ở đâu, Sáng Thế Thần Điện sẽ ở đó, ta không cần nữa, Sáng Thế Thần Điện nên bị hủy diệt!"
Đột nhiên, lòng Thượng Quan Vân Trần run lên, cảm giác sợ hãi dâng lên, thật bá đạo! Thật cuồng vọng! Đây mới là Bạch Vũ, là công chúa của Sáng Thế Thần Điện, là chủ nhân của các vị Thần!
Bọn họ tính kế nàng, ám hại nàng, chẳng qua là vì khinh nàng đơn thuần, không hiểu thế sự thôi. Bây giờ, nàng không muốn để cho bọn họ lừa gạt nữa, bọn họ nên trả giả thật nhiều rồi!
Ầm - -
Tiểu Bạch của Bạch Vũ xuất hiện, khiến lôi đài chấn động kịch liệt, lao thẳng tới Thượng Quan Vân Trần.
Thượng Quan Vân Trần phục hồi tinh thần lại, – V.O, vội vàng gọi ba con Kỳ Lân ra.
Chỉ đối mặt một, một con Kỳ Lân đỡ một chưởng Phách Thiên Liệt của Tiểu Bạch, nháy mắt tan thành mây khói!
Ngũ Hành Bạch Hổ cấp 8, lực công kích cao tới 80 điểm, lực công kích của Phách Thiên Liệt có thể đạt tới 160 điểm, càng kỳ lạ hơn là đánh rất hung bạo. Đừng nói là Kỳ Lân, chỉ một ngọn núi cũng sẽ bị một chưởng vừa rồi san bằng.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần có chút xanh xao, lập tức ngăn cản Kỳ Lân phản kích, nhưng Tiểu Thanh, Tiểu Hôi và Trảm Nguyệt của Bạch Vũ đều lục tục xuất hiện, toàn bộ đều là cấp 8. Ngạc nhiên là Bạch Vũ đã đạt tới cấp bậc, hơn nữa sau khi vừa đột phá đã lập tức củng cố thực lực, đã thăng cấp cho cả năm con Triệu hoán thú rồi.
Nếu đối phó với Đại Đế bình thường, Thượng Quan Vân Trần còn có chút tin tưởng, dù sao hắn ta nỗ lực một chút là có thể đạt tới lực công kích của Thần Hoàng, nhưng đối phó với Bạch Vũ, hắn ta thật nghi ngờ mình có cơ hội bộc phát ra lực chiến đấu càng cao không.
Ầm ầm ầm - -
Thượng Quan Vân Trần luôn luôn chống cự, nhưng hắn ta chỉ bị động bị đánh, hoàn toàn không có sức đánh trả.
Ba con Kỳ Lân chết hết chỉ còn lại một con, Thượng Quan Vân Trần cảm thấy khả năng chống đỡ của mình không còn lâu nữa rồi.
"Bạch Vũ, ngươi đừng ép ta!" Thượng Quan Vân Trần rống giận.
Bạch Vũ nhíu mày: "Ta cứ ép ngươi, thì thế nào, không phải ngươi cảm thấy ta sẽ không giết ngươi đó chứ?"
Lời nói này vừa dứt, một con Kỳ Lân cuối cùng cũng chết dưới tay Tiểu Bạch.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần xanh mét, phun ra một ngụm máu, bất đắc dĩ lấy phi đao ra.
Phi đao hiện lên vẻ sắc bén dưới ánh mặt trời, đột nhiên bắn ra, trực tiếp ép Tiểu Bạch. Tiểu Bạch gầm lên một tiếng, chân bị cắt ra một miệng vết thương thật sâu.