Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chờ một chút!”.
Nhưng đúng lúc này, lão Hoàng đột nhiên mở miệng.
Lão Hoàng thình lình lên tiếng khiến ánh mắt Tiêu Tiên Sinh trở nên sắc lạnh, lập tức quay đầu nhìn về phía ông ta.
Đối mặt với cái nhìn chòng chọc của vị cao thủ nhà họ Tiêu, lão Hoàng có cảm giác như đang bị một con dã thú hung tợn nhắm vào.
Tuy trong lòng rất sợ hãi, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn nói:
“Tiêu Tiên Sinh, anh thẳng thừng vượt giới cướp đoạt đồ của thành phố Thanh Long chúng tôi, ấy chẳng khác nào không xem gia tộc lánh đời tại thành phố Thanh Long là gì cá!”
Trong giới võ đạo thật ra cũng có sự phân chia lãnh địa mạnh mẽ.
Điều đó cũng có nghĩa là, một khi tại lãnh địa phát hiện được thứ gì tốt thì gần như đều là các gia tộc lánh đời bản địa có quyền phân chia đầu tiên.
Có rất ít trường hợp vượt giới cướp đoạt giống như cách làm cùa Tiêu Tiên Sinh lúc này.
Việc làm này chắng khác nào xem thường các gia tộc võ đạo tại thành phố Thanh Long, đồng thời phá vỡ quy tắc ngầm trong giới võ đạo.
Cách đó không xa, nghe vậy, sở Vân Phi liền bật cười trào phúng.
“Đám người này đúng là vô liêm sỉ, rõ ràng thứ này là của chúng ta, vậy mà bọn họ lại ngang nhiên cướp đoạt”.
“Giờ gặp được người lợi hại hơn thì… đám người vô liêm sỉ này lại dùng quy tắc đế nói lý!”
“Đúng là một đám ngụy quân tử!”
Những lời này của sở Vân Phi lập tức nhận được sự tán dồng từ đám Lâm Vãn Tinh.
Còn những người xung quanh, khi nghe thấy những lời “đại nghịch bất đạo” của sở Vân Phi thì cả đám lập tức bị lá gan của anh ta dọa sợ.
Những người mà anh ta vừa nói đến đều thuộc các gia tộc lánh đời tại thành phố Thanh Long, là người của giới võ đạo, trong mắt tất cà mọi người, bọn họ chẳng khác nào thần tiên vậy.
Vậy mà Sở Vân Phi lại công khai mắng những người này là ngụy quân tử, việc làm này đúng thật là tìm chết mà!
Tiêu Tiên Sinh liếc nhìn lão Hoàng và ba người còn lại bằng ánh mắt khinh thường, rồi thản nhiên nói: “Một đám rác rưởi, vốn không có tư cách để người nhà họ Tiêu bọn tao xem vào mắt!”
‘Giờ thì lập tức biến khỏi tầm mât của tao, bằng
không… chết!”
“Mày…”
Những lời của Tiêu Tiên Sinh khiến lão Hoàng và ba người còn lại tái mặt.
Với tư cách là võ già đến từ các gia tộc lánh đời tại thành phố Thanh Long, bất kế đi đến đâu trong giới trần tục, bọn họ cũng được kính nể nhưthần.
Dù có đến khu vực khác thì các gia tộc lánh đời tại đó cũng phải nể mặt bọn họ vài phần, không ngờ hôm nay lại bị người của nhà họ Tiêu gọi là rác rưởi.
Nhìn thấy đám người kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, lộ vẻ không cam lòng, và cũng không có ý định rời đi, sắc mặt Tiêu Tiên Sinh lập tức sầm xuống: “Cho bọn mày cơ hội, vậy mà bọn mày còn chưa chịu cút, được, tao sẽ tiễn bọn mày một đoạn!”
Kế đó, Tiêu Tiên Sinh liền đánh ra một chưởng, chưởng phong vừa nhanh vừa mạnh lập tức quét về phía đám người lão Hoàng.
Lúc này, rốt cuộc bốn người lão Hoàng cũng kịp phản ứng, câm nhận được năng lượng khủng bố do chưởng phong mang đến, cả đám biến sắc.
Trước hết, từng người dốc sức thi triển công pháp khinh thân của mình, cấp tốc lui về sau.
Nhưng tốc độ của bọn họ vẫn còn quá chậm, hơn nữa, thực lực đám người này vốn kém xa Tiêu Tiên Sinh.
“Rầm…”
Một chuỗi âm thanh nặng nề vang lên, mấy người đang cấp tốc bay ngược bị một trưởng kia đánh văng hơn mấy chục mét.
Sau khi rơi xuống đất, cà đám đồng loạt hộc ra máu tươi, sắc mặt cũng thoáng cái trở nên trâng bệch.
Chỉ một chưởng từ Tiêu Tiên Sinh đã có thể khiến bốn người kia mất đi khả năng đứng lên.
“Giờ bọn mày còn gì muốn nói nữa không?”, Tiêu Tiên Sinh lần nữa quét mắt nhìn mấy người lão Hoàng.
Cà bọn lập tức cúi đầu.
Vốn dĩ trước đó bọn họ cho rằng chỉ cần bốn người liên hợp lại, hẳn có thể đấu một trận với Tiêu Tiên Sinh.
Nhưng vừa nãy, một chưởng của gã ta đã khiến bọn họ hiểu rõ, chênh lệch giữa bọn họ và người này lớn đến cỡ nào.
Căn cứ uy lực từ một chưởng kia, bọn họ có thể xác định thực lực của Tiêu Tiên Sinh ít nhất là ở cảnh giới Võ Hoàng.
Đối mặt với một cao thủ cành giới Võ Hoàng, bốn võ già cảnh giới Võ Vương vốn không phải đối thủ.
“Nếu không phàn đối thì lập tức cút đi!”
“Đương nhiên, nếu bọn mày không phục thì bất kỳ
lúc nào cũng có thể tìm tới nhà họ Tiêu bọn tao để báo thù!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK