Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên này, vì chuyện vừa rồi xảy ra quá đột ngột, Lục Thanh Hòa còn chưa kịp ngăn cản nhóm Sở Vân Phi.

Thì Mã Thanh Thiên đã bị Tiểu Vũ đánh.

“Tiểu Tiểu, em mau đưa các bạn của em đi đi!”

Lục Thanh Hòa biết, Mã Thanh Thiên bị đánh, đám người Sử Thiên Nhất nhất định sẽ không bỏ qua cho nhóm Diệp Viễn.

Hôm nay Lục Thanh Hòa vốn chỉ muốn mời nhóm Diệp Viễn đi chơi thoả thuê, để bày tỏ lòng biết ơn vì Diệp Viễn đã cứu ông nội mình.

Nhưng anh ta không ngờ lại gặp phải chuyện này.

Biết khi đối diện với sự trả thù của Sử Thiên Nhất, chắc chắn nhóm Diệp Viễn sẽ không phải là đối thủ, vì thế Lục Thanh Hòa quyết định gánh vác chuyện này một mình.

“Muốn đi à, có phải quá muộn rồi không!”

Nhưng Lục Thanh Hòa vừa dứt lời, phía sau lưng đã vang lên một giọng nói.

Lữ Hạo Nhiên đã dẫn mấy gã đàn em đi tới bao vây nhóm Diệp Viễn.

“Anh Lữ, chuyện này không liên quan đến các bạn của tôi, đều là...”

Có điều Lục Thanh Hòa còn chưa nói hết câu, Lữ Hạo Nhiên đã tát vào mặt anh ta một phát.

“Bà nội nó, mày là cái thá gì mà có tư cách nói chuyện với bố mày hả?”

“Chát!”

Lữ Hạo Nhiên vừa nói xong đã ăn một bạt tai thật mạnh, lực tát khiến anh ta xoay lòng vòng tại chỗ mấy vòng, mấy cái răng cũng văng luôn ra ngoài.

“Ai? Ông bà nó, ai dám đánh bố mày đấy hả!”, Lữ Hạo Nhiên ôm gò má đã sưng đỏ với tốc độ cực nhanh, khàn giọng hét toáng lên.

Người vừa mới ra tay quá nhanh, nhanh đến mức Lữ Hạo Nhiên không hề biết ai đã đánh mình.

“Chát!”

Lúc này, lại thêm một cái bạt tai đánh vào mặt anh ta.

Lần này Lữ Hạo Nhiên nhìn thấy được, là Tiểu Vũ ra tay.

“Đệch mẹ mày con đĩ, bố mày sẽ giết mày!”

Lữ Hạo Nhiên tức giận tột cùng, anh ta lao về phía Tiểu Vũ như một thằng điên.

Nhưng anh ta vừa di chuyển, Tiểu Vũ đã sử dụng cú đá tuyệt tự của mình, đá một phát vào đũng quần của Lữ Hạo Nhiên.

“Á!”

Một tiếng hét vô cùng thê thảm phát ra từ trong miệng Lữ Hạo Nhiên, anh ta đau đớn ôm đũng quần ngã lăn ra đất.

Mặt mày anh ta chuyển sang màu gan heo vì đau đớn.

Cảnh tượng bất ngờ này khiến tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.

Nhất là những người đang chuẩn bị xem trò vui kia, họ đều nhìn chằm chằm vào Tiểu Vũ bằng ánh mắt khó tin.

Dù thế nào họ cũng không thể ngờ được cô gái trông có vẻ yếu ớt này lại mạnh đến vậy, lại còn tàn nhẫn như thế, vừa ra tay đã đá trúng của quý của Lữ Hạo Nhiên.

Lúc này Lục Thanh Hòa cũng chết đứng người, vốn dĩ anh ta còn định bảo nhóm Diệp Viễn nhanh chóng rời khỏi đây.

Nhưng bây giờ Tiểu Vũ lại đánh Lữ Hạo Nhiên, anh ta biết chuyện ngày hôm nay đã không thể cứu vãn được nữa.

Chỉ e ông nội anh ta ra mặt cũng không thể giải quyết được gì.

Lại nghĩ tới sự trả thù của nhà họ Sử, Lục Thanh Hòa sợ đến mức ngồi phịch xuống đất.

Giờ phút này, trong hộp đêm không hề có bất cứ âm thanh nào khác ngoài tiếng hét thảm thiết của Lữ Hạo Nhiên.

“Giết nó cho tao!”

Sau một lúc lặng yên rất lâu, cuối cùng đám vệ sĩ của Lữ Hạo Nhiên cũng hoàn hồn lại.

Vừa rồi Lữ Hạo Nhiên bị đánh bất ngờ, họ cũng không phản ứng kịp.

Họ đã theo Lữ Hạo Nhiên nhiều năm, mà trong từng ấy năm qua chưa từng có ai dám động vào anh ta.

Cuộc sống của họ cũng trôi qua một cách vô cùng vui vẻ.

Nhưng không ngờ hôm nay lại có người dám động tới Lữ Hạo Nhiên, hơn nữa vừa ra tay đã đá ngay vào bộ phận quan trọng nhất của Lữ Hạo Nhiên.

Tính ra cũng là do họ chưa làm tròn chức trách.

Nếu như bây giờ họ không giết hung thủ đánh Lữ Hạo Nhiên, sau hôm nay người nhà họ Lữ sẽ giết họ.

Cả đám vệ sĩ đều biết đạo lý này, bởi vậy nên lúc này họ đều rất muốn băm vằm Tiểu Vũ ra thành nhiều mảnh.

Chẳng qua tốc độ họ xông tới nhanh, nhưng tốc độ văng ra lại càng nhanh hơn.

Tiểu Vũ tung vài cú đá, mấy gã vệ sĩ đều bay xuống khỏi tầng hai.

Rồi rơi xuống trên người đám đàn em của Sử Thiên Nhất.

Còn Mã Thanh Thiên nằm dưới cùng đã hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK