Hơn nữa cô rõ ràng không làm cái gì nha? Thanh Hàn sao lại hôn cô? Thẩm Tiện có chút không hiểu được, nhưng cô vẫn rất vui vẻ, đây là biểu hiện cho thấy giữa cô với Thanh Hàn đang dần thân mật, vì thế lúc nấu bữa sáng Thẩm Tiện cũng đang vui vẻ cười cười.
Lâm Thanh Hàn sau khi quay về phòng thì lén vui vẻ hồi lâu, cô thật muốn biết Thẩm Tiện sẽ phản ứng như thế nào, nửa giờ sau, Lâm Thanh Hàn đẩy cửa đi ra phòng, thấy Thẩm Tiện đang ở trong phòng bếp rửa rau chuẩn bị cho bữa trưa, Lâm Thanh Hàn cố đi qua phòng bếp, lắc lư trước mặt Thẩm Tiện, cô muốn nhìn xem Thẩm Tiện còn có thể bình tĩnh tự nhiên hay không!
Thẩm Tiện thấy Lâm Thanh Hàn tới thì cười cười với Lâm Thanh Hàn, buông đồ ăn trong tay xuống, cười hỏi: "Thanh Hàn, vừa rồi sao em lại hôn tôi nha?".
Thẩm Tiện hỏi làm Lâm Thanh Hàn ngây ngẩn cả người, cô cũng không nghĩ tới Thẩm Tiến sẽ hỏi thẳng, đưa vấn đề ném ngược lại cho cô, Lâm Thanh Hàn nghĩ, không thể để bản thân luôn bị Thẩm Tiện làm cho luống cuống tay chân, quyết định giương mắt nhìn chằm chằm Thẩm Tiện, trả lời: "Thì sao? Không thể hôn?".
Thẩm Tiện giật mình hai giây, không nghĩ đến Lâm Thanh Hàn sẽ trả lời như vậy, theo bản năng nói tiếp, "Có thể hôn".
Lâm Thanh Hàn nhìn bộ dạng vừa ngốc vừa ngoan của Thẩm Tiện, phụt cười ra tiếng, vươn ngón tay chọt chọt bả vai Thẩm Tiện, nhướng mày cười nói: "Đây là chị nói, đừng hối hận".
"Không hối hận đâu". Thẩm Tiện cười nói, cô cả hai đời đều chưa từng được ai hôn như vậy, lúc được Thanh Hàn hôn cũng rất thoải mái, hoàn toàn không bài xích, nếu Thanh Hàn muốn hôn thì cứ hôn thôi.
Thấy Thẩm Tiện nói vậy, Lâm Thanh Hàn càng tức giận, Thẩm Tiện cảm thấy cô không dám hôn sao?
"Được, vậy bây giờ chị lại để tôi hôn một chút". Lâm Thanh Hàn không tin, cô lại hôn Thẩm Tiện lần nữa mà Thẩm Tiện vẫn có thể bình tĩnh như bây giờ.
Thẩm Tiện gật gật đầu, dùng khăn lông lau khô nước trên tay, sau đó mới đi vài bước đến trước mặt Lâm Thanh Hàn, còn tri kỳ nghiêng người lên phía trước, hơi hơi cúi đầu xuống.
Lâm Thanh Hàn thấy bộ dạng bình tĩnh, thanh thản của Thẩm tiện thì càng tức giận, dứt khoát vòng tay ôm lấy cổ Thẩm Tiện, hôn ba cái lên má phải của Thẩm Tiện, nhưng người trước mặt cô căn bản không hề ngại ngùng một chút nào, Lâm Thanh Hàn dứt khoát nghiêng đầu hôn lên khóe môi Thẩm Tiện, sau đó giả vờ bình tĩnh ngẩng mặt lên.
Thẩm Tiện đương nhiên cũng cảm nhận được, đời trước cô vẫn luôn độc thân, ngay cả mặt cũng là hôm nay mới được người khác hôn lần đầu tiên chứ đừng nói đến là môi, nhưng mà nhìn bộ dạng bình tĩnh Lâm Thanh Hàn, Thẩm Tiện lại cảm thấy, có phải cô có chút làm quá hay không, hơn nữa cô giống như cũng không có hại, vừa rồi lúc môi Thanh Hàn cọ đến khóe môi cô cô cũng cảm nhận được, Thẩm Tiện nghĩ như vậy, sau đó cũng yên lòng.
Lâm Thanh Hàn ngoài mặt sóng yên gió lặng, trong lòng lại sóng to gió lớn, bản thân đã hôn đến khóe môi Thẩm Tiện mà chị ấy vẫn không phản ứng? Đây là không hứng thú với cô hay là tâm tư không đặt ở những chuyện này, hoặc là do mị lực của cô không đủ lớn, Lâm Thanh Hàn đều phải hoài nghi nhân sinh.
Thẩm Tiện cười cười nói: "Thanh Hàn, hôn xong rồi sao? Nếu không còn việc gì thì tôi tiếp tục nấu cơm".
Lâm Thanh Hàn thấy Thẩm Tiện còn cười, trừng mắt nhìn Thẩm Tiện một cái, "Nấu cơm, nấu cơm, chỉ biết nấu cơm, chị đi mà sống chung với cơm đi". Lâm Thanh Hàn nói xong thì không để ý đến Thẩm Tiện nữa, nổi giận đùng đùng đi từ phòng bếp về phòng mình, lúc vào còn không quên đóng cửa, cánh cửa va chạm vào khung tạo ra tiếng động không nhỏ.
Thẩm Tiện vừa rửa đồ ăn vừa lẩm bẩm nói: "Sao em ấy giống như lại tức giận? Hôn cũng hôn rồi? Mình nấu cơm cũng không làm gì sai mà?".
Lâm Thanh Hàn tức giận nằm xuống giường, vừa rồi khi hôn Thẩm Tiện tuy rằng có mang theo một ít giận dỗi trong đó, nhưng lúc hôn đến khóe miệng Thẩm Tiện, trong lòng cô vẫn không nhịn được mà rung động một ít, Thẩm Tiện làm sao vậy? Cô đã làm đến mức này còn không phản ứng gì, nhưng tốt xấu gì cũng coi như hôn được rồi, sau đó lại nghĩ nghĩ, khóe môi Lâm Thanh Hàn hơi giơ lên, cô muốn Thẩm Tiện cũng hôn cô giống như vậy.
Đến giờ ăn trưa, Lâm Thanh Hàn hững hờ với Thẩm Tiện, Thẩm Tiện lại hết gắp đồ ăn lại múc canh cho Lâm Thanh Hàn để dỗ dành cô.
"Thanh Hàn, canh nấm này uống rất ngon, em uống nhiều một chút". Thẩm Tiện cười cười đề cử kiệt tác của mình.
"Ừ". Lâm Thanh Hàn không mặn không nhạt trả lời, sao cô cảm thấy Thẩm Tiện còn quan tâm việc nấu ăn hơn cả chuyện tình cảm, nhìn canh và mấy món ăn tinh xảo trước mặt đều cảm thấy không còn ngon.
Thật vất vả ăn cơm xong, Lâm Thanh Hàn muốn đi vào bếp rửa nồi chén nhưng không tranh được với Thẩm Tiện, bị Thẩm Tiện đẩy ra khỏi nhà bếp, cô đành phải đi bộ trong phòng khách một lát, sau đó về phòng chơi điện thoiaj, đúng lúc lướt đến một diễn đàn về tình cảm.
Tuy Lâm Thanh Hàn cảm thấy không đáng tin cậy nhưng cô vẫn đăng một bài lên diễn dàn để xin giúp đỡ: Dù tôi có trêu chọc như thế nào thì Alpha của tôi vẫn không có động tĩnh gì, vậy là có chuyện gì?
Người đăng: Vấn đề như trên, dù tôi có chủ động nhào vào ngực như thế nào, Alpha nhà tôi cũng không có phản ứng, như vậy là sao?
Bình luận 1: Haha, có thể là tới tuổi rồi, không còn tình cảm mãnh liệt thôi.
Bình luận 2: Có phải tin tức tố hỏng rồi không, cô không hấp dẫn được cô ấy.
Người đăng: À không, hai chúng tôi có phản ứng với tin tức tố của nhau.
Bình luận 3: Tôi là người bình luận thứ 2 đây, chuyện này không đúng nha, vậy có khi nào là cô ấy không có hứng thú về phương diện này không? Chứng lãnh cảm? Hay là thân thể cô ấy không quá được.
Bình luận 4: Đúng vậy, đã nhào vào trong ngực còn không có phản ứng, nhất định là do cơ thể không được.
Lâm Thanh Hàn càng nhìn cách nói của mấy người này càng tức giận, cái gì mà thân thể không được, thân thể của Thẩm Tiện rất là tốt!
Người đăng: Mới không phải, cơ thể Alpha nhà tôi rất tốt! Được rồi, không hỏi mọi người nữa.
Lúc Lâm Thanh Hàn rời khỏi diễn đàn, Thẩm Tiện cũng vừa mới thu dọn xong, đang quay về phòng.
Lâm Thanh Hàn dứt khoát vẫy vẫy tay về phía Thẩm Tiện, hỏi mấy người không đáng tin cậy trên mạng còn không bằng tự mình chậm rãi hướng dẫn Thẩm Tiện chủ động, dù sao mua nhà rồi cũng tiếp tục ở chung với nhau, có rất nhiều thời gian để làm Thẩm Tiện cảm thấy hứng thú với cô.
Thẩm Tiện cởi giày, nằm trên giường, nghiêng đầu nhìn Lâm Thanh Hàn, "Sao vậy Thanh Hàn?".
Lâm Thanh Hàn cũng nghiêng thân mình nhìn Thẩm Tiện, hai người không có nhóc con ở giữa nên cách nhau gần hơn bình thường rất nhiều, Lâm Thanh Hàn nhìn Thẩm Tiện vài lần, mím môi, lỗ tai hơi ứng hồng, nói với Thẩm Tiện: "Thẩm Tiện, chị hôn tôi một cái tôi liền không giận nữa". Lâm Thanh Hàn nói, ánh mắt đảo điên, cuối cùng dừng lại trên mặt Thẩm Tiện, nhìn phản ứng của Thẩm Tiện.
Thẩm Tiện cũng không nghĩ gì nhiều, dù sao Thanh Hàn đã hôn cô vài lần, cô hôn lại em ấy một lần cũng không có vấn đề gì đâu ha?
Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên trong cả hai đời cô đi hôn người khác, khó tránh khỏi việc cảm thấy hồi hộp, Thẩm Tiện chống người lên, nhích lại gần Lâm Thanh Hàn, hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ nhàng đặt môi lên má phải Lâm Thanh Hàn, vừa chạm vào liền cảm nhận được một mảnh mềm mại, Thẩm Tiện hôn xong còn nhìn nhìn vào vị trí cô mới hôn lên, trong lòng cảm thán làn da của Thanh Hàn thật tốt, hôn lên mềm mềm mịn mịn, cô có chút thích, muốn hôn thêm một chút nhưng lại sợ hôn nhiều Thanh Hàn sẽ tức giận, đành phải thoáng lui về phía sau, lưng dựa vào gối, ngửa đầu nhìn Lâm Thanh Hàn.
Lâm Thanh Hàn cũng có chút hồi hộp nuốt một ngụm nước bọt, vậy nên, Thẩm Tiện cũng không bài xích việc hôn cô? Nhưng cô kêu chị ấy hôn một cái thì chị ấy thật sự chỉ hôn một cái rồi lui về? Lâm Thanh Hàn có chút không hiểu được mạch não của Thẩm Tiện, đây là thích hay là không thích?
Được rồi, từ từ tới đi, Lâm Thanh Hàn thấy Thẩm Tiện còn nhìn bản thân, dứt khoát lật người qua, nói với Thẩm Tiện: "Ngủ một chút đi, không phải nói chiều nay đi xem nhà sao?".
"Ừm". Thẩm Tiện mím môi, cô có chút hoài niệm cảm giác vừa nãy.
Khoảng một giờ sau, Lâm Thanh Hàn bị tiếng chuông báo thức của Thẩm Tiện đánh thức, Thẩm Tiện cũng mở mắt ra, tắt báo thức, nhìn Lâm Thanh Hàn còn đang nằm cạnh cô, Lâm Thanh Hàn còn đang híp mắt buồn ngủ, khóe môi Thẩm Tiện hơi giơ lên, nhích lại gần Lâm Thanh Hàn, hôn lên má trái cô một cái, sau đó nhanh chóng lui về sau.
Lâm Thanh Hàn đang lười biếng híp mắt liền giật mình tỉnh táo lại, vừa rồi là Thẩm Tiện thò qua đây hôn cô? Lâm Thanh Hàn có chút tò mò quay đầu nhìn Thẩm Tiện, vừa quay đầu liền thấy người nào đó đang nhìn cô cười.
Lâm Thanh Hàn còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Thẩm Tiện đã nhanh một bước nói: "Hôn chào buổi chiều".
Lâm Thanh Hàn vốn muốn tiến thêm một bước với Thẩm Tiện, nếu Thẩm Tiện chủ động hôn cô, Lâm Thanh Hàn cũng không nói cái gì.
Thẩm Tiện thấy bản thân hôn mà Thanh Hàn không tức giận mới nhẹ nhàng thở ra.
Một lúc sau, Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn chuẩn bị lái xe đi đến căn hộ đã chọn trước đó nhìn thử, lúc đến nơi Thẩm Tiện liền gọi điện cho môi giới trên mạng, chỉ một lát sau liền có người đến đón Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn đi xem nhà.
"Xin chào hai cô, đầu tiên tôi sẽ giới thiệu một chút về khu vực xung quanh cho hai người...." người môi giới luyên thuyên giới thiệu một hồi cho Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn.
Thẩm Tiện cảm thấy ở đây nhiều cây xanh, cơ sở hạ tầng cũng không tệ, quay đầu hỏi Lâm Thanh Hàn, "Thanh Hàn, em thấy thế nào?".
Lâm Thanh Hàn nhìn Thẩm Tiện, cười nói: "Hoàn cảnh xung quanh khá tốt, siêu thị mini trong khu vực cũng nhiều, so với nơi chúng ta đang ở tốt hơn nhiều".
"Ừ, vậy chúng ta lại đi xem nhà".
"Ừm".
Người môi giới thấy cơ hội đến, càng thêm ân cần giới thiệu cho Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn, căn hộ Thẩm Tiện chọn nằm ở tầng tám, khu dân cư này xây rất rộng rãi nên việc lấy ánh sáng cũng rất ổn.
Thẩm Tiện xem xét nơi này, xác thật không khác gì so với ảnh trên mạng, Thẩm Tiện vừa xem xét vừa nắm cổ tay Lâm Thanh Hàn, nói: "Thanh Hàn, căn hộ này có 4 phòng 2 sảnh, đúng lúc Điềm Điềm cũng lớn rồi, có thể sửa lại một phòng kiểu công chúa cho Điềm Điềm, sau đó sửa chữa lại một phòng để đọc sách và làm việc, còn lại hai phòng chúng ta mỗi người một phòng".
Lâm Thanh Hàn ban đầu còn nghe rất vui vẻ nhưng đến khi nghe được Thẩm Tiện muốn cô và chị ấy mỗi người một phòng liền không vui được nữa, dứt khoát nói: "Vậy phòng cho khách đâu?".
"Đúng ha, vậy sẽ không có phòng cho khách". Thẩm Tiện trước đó cũng không nghĩ đến chuyện phải có phòng khách, nhưng lỡ như ba mẹ đến đây ở, không thể không có chỗ để ở đi?
Lâm Thanh Hàn nhìn bộ dạng suy tư của Thẩm Tiện thì có chút buồn cười, "Hai chúng ta ở cùng một phòng không phải được rồi sao? Dù sao hiện tại cũng đang ngủ cùng nhau".
"Ừ ừ, tốt, vậy dựa theo lời em nói đi". Thẩm Tiện cười cười, gật đầu nói.
Mua nhà ở cũng không thể quyết định là mua được ngay, Thẩm Tiện hẹn với người môi giới ngày mai đến đây chuyển tiền, làm thủ tục, sau đó mới cùng Lâm Thanh Hàn rời đi.