Bên trong căn phòng ồn ào hẳn lên, Vương Lỗi cười khinh bỉ ngay được.
Từ đầu tới cuối thì công ty xây dựng là của nhà họ Hứa, Lâm Mạc Huy không có quyền quản lý, anh ta còn gì để sợ nữa? "Mẹ nó chứ, cái đéo gì vậy, dám diễu võ dương oai trước mặt tổng giám đốc Đinh "Bây giờ con rể đến ra mắt đều ngông cuồng vậy sao? Vương Lỗi cứ tô tô cái miệng nói.
Hứa Thanh Mây không để ý đến ông ta, cô lạnh lùng nói: "Hứa Thanh Tuyết, tôi nói cho cô biết, chuyện vốn chi tiêu công ty xây dựng, chúng tôi sẽ kiểm tra rõ ràng!" "Chuyện này, các cô nói rõ ràng, chuyển lại tiền về như vậy thì may ra còn có kết cục tốt hơn một chút!" "Nếu không, chuyện đã bị xé ra lớn rồi, tôi xem xem các người xử lý thế nào!"
Hứa Thanh Tuyết không cam chịu lép về nói: "Hứa Thanh
Mây, cô đang dọa ai đó hả?" "Cô về hỏi lại bố mẹ xem hai người họ có muốn điều tra số sách không!" "Bố mẹ không nói kiểm tra thì các cô không có tư cách làm như vậy!
Nói xong, Hứa Thanh Tuyết vỗ bên mặt bàn: "Hoàng Kiến Đình, chúng ta đi thôi!" “Ở lại ăn cơm với cái loại rác rưởi như Lâm Mạc Huy đây, anh cũng cảm thấy kinh tởm!"
Hoàng Kiến Đình đuổi theo Hứa Thanh Tuyết ngay, bằng nhiên mọi người ồn ào.
Vương Lỗi chỉ Lâm Mạc Huy, anh ta nói to: "Cút mẹ anh điện "Tiệc rượu hôm nay của ông đây bị tên khốn nạn anh mà mất cả hứng!" "Hôm nay ông đây không giết chết anh, ông đây sẽ đổi tên theo họ anh luôn "Tên họ Lâm kia, có gan thì ra ngoài kia với ông đây!" Lâm Mạc Huy nhíu mày, anh lạnh giọng nói: "Ông tự muốn chui đầu vào chết à?"
Ngay lúc Vương Lỗi ngông ngược, bỗng nhiên cửa phòng mở ra, một người đàn ông mặc quần âu, áo vest, giày da bước vào. "Giám đốc Tiết?" "Có chuyện gì vậy ạ?
Vương Lỗi vội chạy đến chào, trên mặt là vẻ nịnh nọt. Giám đốc Tiết, chính là tổng giám đốc ở Thực Vi Tiên, cũng coi như là có chút quan hệ bạn bè với Vương Lỗi.
Giám đốc Tiết nhìn Vương Lỗi một cái rồi nói: "Tổng giám đốc Ngọc của chúng tôi đang tới!" "Cô ấy bao riêng một phòng trên tầng muốn tôi xuống người một người bạn cũ ở chỗ các anh. "
Nghe vậy, ánh mắt mọi người đổ dồn hết vào người Chu Hoàng Lâm.
Tổng giám đốc Ngọc chắc là Tổng Lan Ngọc.
Tổng Lan Ngọc mời bạn tới, chắc chắn là Chu Hoàng Lâm rôi.
Biết rằng, ở chỗ này, chỉ có mỗi Vương Lỗi và Chu Hoàng Lâm quen biết Tổng Lan Ngọc.
Mà Vương Lỗi cũng chỉ gặp mặt Tổng Lan Ngọc duy nhất một lần, có thể là Chu Hoàng Lâm lắm vì vừa rồi anh ta Trước đây mọi người luôn cảm thấy anh ta chỉ nói khoác, bây giờ nghĩ lại thì thấy đúng là thật.
Chu Hoàng Lâm, thật sự có quen biết Tổng Lan Ngọc?
Chu Hoàng Lâm cũng vô cùng kích động, Tổng Lan Ngọc, muốn mời anh ta lên tầng?
Anh ta gặp Tổng Lan Ngọc một lần, kinh vi thiên nhân, luôn nhớ không quên nổi.
Nhưng anh ta rất biết thân biết phận, anh ta và Tổng Lan Ngọc có sự chênh lệch quả lớn, vì vậy anh ta đã chuyển mục tiêu sang Hứa Thanh Máy
Tất nhiên là nếu được Tổng Lan Ngọc mời, anh ta sẽ không không bỏ lỡ cơ hội này mà đồng ý luôn. Chu Hoàng Lâm chỉnh đốn lại quần áo, cố gắng kìm nén lại sự kích động đến sắp phát điện trong lòng nhưng nụ cười trên mặt đã phô bày tất cả
Vương Lỗi kích động vỗ vỗ bả vai Chu Hoàng Lâm, giơ ngón tay ai lên tán thưởng.
Tối nay anh ta phải móc nghéo quan hệ với Chu Hoàng Lâm.
Nếu Chu Hoàng Lâm có sự giúp đỡ của Tổng Lan Ngọc, sau này anh ta ở thành phố Hải Tân này sẽ chiếm được khá nhiều lợi ích!
Chu Hoàng Lâm cười một cái, trên mặt không giấu được vẻ đặc trí của anh ta.
Nhưng ánh mắt giám đốc Tiết không nhìn trên người Chu Hoàng Lâm.
Ánh mắt của anh ta nhìn về hai người ngồi phía sau là Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây, sau đó cung kính kế phép nói: "Hai người có phải là ngài Huy và tổng giám đốc Mây phải không ạ? "Tổng giám đốc Ngọc biết hai người có ở đây nên muốn thay đối lịch trình, muốn đi tới Thực Vị Tiên." "Tổng giám đốc Ngọc chưa tới, cô ấy bảo tôi phải phục vụ hai người thật thoải mái." "Nếu không có chuyện gì thì chúng ta lên phòng riêng trên tầng trước được không?" Lần này, tất cả mọi người đều xì xào hỏi nhau, tất cả đều ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Đây có chuyện gì vậy?
Người Tổng Lan Ngọc muốn mời không phải Chu Hoàng Lâm mà là Lâm Mạc Huy và Hứa Thanh Mây? Kì quái?