Lâm Mạc Huy nhìn ra suy nghĩ của bọn họ cho nên trả lời rất dứt khoát. Nghe được lời Lâm Mạc Huy, nhóm sinh viên lập tức kích động hẳn.
Bọn họ sắp tốt nghiệp, sẽ phải mau chóng rời khỏi trường, đến cả nơi ở cũng sắp không còn.
Hiện tại Lâm Mạc Huy lại để bọn họ dọn vào ký túc xá, đây đúng là tin tốt lớn bằng trời mà, ít nhất không cần nhọc lòng về chuyện sẽ ở đâu nữa.
Còn về chuyện tiền lương sau này lại càng khiến cho bọn họ cực kỳ cảm kích.
Rốt cuộc bọn họ đều là sinh viên nghèo, đến cả chi phí sinh hoạt cũng pahir tính kỹ từng đồng.
Kết quả, bây giờ lại trực tiếp lấy được tiền lương, vậy là bọn họ không còn bất kỳ chuyện gì phải rầu rĩ nữa.
Thậm chí có một thanh niên còn kích động đến mức cúi người với Lâm Mạc Huy: "Cảm ơn anh Lâm!"
Những người khác thấy vậy cũng sôi nổi noi theo, cúi người với Lâm Mạc Huy: "Cảm ơn anh Lâm!"
Lý Ngọc Lâm đứng bên cạnh nhìn một màn này, trong lòng cũng cảm khái không thôi.
Đây là kết quả của việc gặp được một ông chủ tốt, nếu gặp phải những tên ông chủ vô lương tâm kia, căn bản là không thể có được đãi ngộ tốt như thế này đâu.
Lâm Mạc Huy cười cười xua xua tay, trước kia khi anh đi tìm việc còn thảm hơn nhiều so với những sinh viên này, anh biết tình cảnh khó khăn của bọn họ..
Hiện tại anh có năng lực nên sẽ cố gắng cung cấp một ít hỗ trợ trong khả năng cho phép cho bọn họ. "Muốn dọn đến ký túc xá trong tối nay thì tìm Lý Ngọc Lâm đăng ký một chút." "Lý Ngọc Lâm, lát nữa cô đăng ký xong, trực tiếp gọi một chiếc xe, giúp bọn họ dọn đồ sang bên ký túc xá."
Lâm Mạc Huy dặn dò.
Những sinh viên kia ngập tràn hưng phấn, sôi nổi vây quanh Lý Ngọc Lâm: "Chị Lâm, tối nay em muốn dọn qua luôn" "Chị Lâm, em cũng muốn dọn qua, em muốn làm quen với tình huống của công ty sớm một chút" "Chị Lâm, em cũng đi, em cũng đi..."
Lý Ngọc Lâm bị mọi người vây quanh không khỏi có chút xấu hổ.
Cô thoát khỏi vòng vây của mọi người, đi đến bên cạnh Lâm Mạc Huy, thấp giọng nói: "Anh Lâm, chúng ta chỉ chuẩn bị ký túc xá cho số Tiến sĩ, Thạc sĩ kia. "Nếu số sinh viên này cũng dọn qua, phòng của chúng ta không đủ dùng. 11 "Anh cũng biết đó, tòa nhà bên phía thành phố Lâm Giang chỉ có sáu tầng, phòng cũng không nhiều lắm..."
Lâm Mạc Huy nhíu mày, có vấn đề như vậy sao. Chẳng lẽ vì chuyện này lại chạy đi thuê một ít phòng?
Anh vừa muốn lên tiếng, lúc này lại nghe Tổng Giám đốc Dương nói: "Ngài Lâm, chuyện này ngài không cần lo lắng đầu" "Chuyện ký túc xá cứ giao cho tôi đi." "Nhà khai phá bên phía thành phố Lâm Giang là anh em của tôi." "Trong tay bọn họ còn có một ít phòng chưa bán, đều đã trang hoàng xong rồi, là tính toán đề cho một ít nhân viên cấp cao ở." "Tôi lập tức chứng dụng toàn bộ số phòng kia cho anh làm phòng ký túc cho nhân viên. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.org đ*ể ủng hộ team nha!!!
Lâm Mạc Huy trực tiếp gật đầu: "Được." "Lý Ngọc Lâm, cô trao đổi với Tổng Giám đốc Dương một chút, chuyện này sẽ giao cho các cô xử lý"
Mặc dù đến liếc mắt nhìn Tổng Giám đốc Dương một cái Lâm Mạc Huy cũng chưa từng nhưng Tổng Giám đốc Dương đã cực kỳ vui mừng rôi.
Lâm Mạc Huy không cự tuyệt, đối với anh ta đây đã là chuyện tốt rồi.
Lấy thân phận của Lâm Mạc Huy, có thể làm việc cho anh đã là vinh hạnh của Tổng giám đốc Dương.
Lâm Mạc Huy không khách khí với anh ta cũng đủ chứng minh, anh ta đã nhận được sự tán đồng của Lâm Mạc Huy.
Anh ta không hy vọng xa rời rằng bản thân có thể trở thành bạn của Lâm Mạc Huy, với thực lực của Lâm Mạc Huy, có thể trở thành một con chó săn dưới tay anh cũng đã có thể khiến anh ta thăng quan tiến chức rất nhanh rồi.
Tổng giám đốc Dương lập tức chuyển hướng sang Lý Ngọc Lâm, cười nói: "Cô Lý, chuyện phòng ở cứ giao cho tôi đi." "Cô trước tiên thống kê một chút xem có bao nhiều người muốn dọn đến thành phố Lâm Giang" "Tôi sẽ kêu người gọi xe qua đây, giúp bọn họ chuyển đồ đi."
Lý Ngọc Lâm âm thầm cảm khái
Vị Tổng giám đốc Dương này ấy à, trước kia căn bản chưa từng để loại nhân viên bán hàng như cô vào mắt.
Nhưng hiện tại thế mà lại khách khách sáo sáo với cô, thậm chí còn mang theo mấy phần cung kính, tất cả chuyện này đều nhờ có mặt mũi của Lâm Mạc Huy đây.