Mục lục
Cửu Thiên Kiếm - Chu Hằng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Yên tâm!

Chu Hằng quay đầu nói với Dương Lan Hinh.

Cho dù là bây giờ hắn còn không địch lại Nguyệt Minh Đế, nhưng có Tấn Vân Lưu Quang Bộ bảo vệ, hắn muốn chạy thoát cũng không khó khăn. Hơn nữa, bây giờ hắn cách Nguyệt Minh Hoàng cũng không xa, chỉ cần giết thêm vài tiên nhân của Mông gia là đạt được đầy đủ tích lũy linh lực, từ đó một lần hành động đột phá Nguyệt Minh Đế.

Nhưng hắn nhất định phải nắm bắt thời gian, tin tức Phạm Thông bỏ mình sau khi truyền tới Phạm gia, gia tộc này nhất định sẽ phái cao thủ lại đây, thậm chí có thể là cấp bậc Nhật Diệu Vương!

Chu Hằng tự tin có thể chạy trốn trước mặt Nguyệt Minh Đế, nhưng nếu là Nhật Diệu Vương . . . Chênh lệch quá xa.

Tuy rằng thời điểm hắn đánh chém Phạm Thông đã ngụy trang, nhưng ngụy trang chỉ có thể có tác dụng đối với bề ngoài, lại không thể thay đổi khí tức, chỉ cần thực lực cao hơn hắn liền có thể nhìn rõ thân phận của hắn.

Cho nên, hắn nhất định phải nhanh.

Thân hình Chu Hằng như bay, rất nhanh liền về tới khu chợ, giờ phút này khu chợ to lớn đang ở trong trang thai đề phòng sâm nghiêm, chẳng những trên mỗi con đường đều có nhiều đội binh sĩ tuần tra, chính là trên vùng trời cũng có từng đạo bóng người xẹt qua

Ít nhất là Nguyệt Minh Vương, ở địa phương trọng lực vô cùng lớn như Tiên Thành, ngay cả Chuẩn Tiên cũng không thể phi hành ở trên trời, nhiều nhất chỉ là chuyển động một khoảng cách.

Chu Hằng đứng ở trên đỉnh một tòa kiến trúc cao lớn, đột nhiên cất giọng nói:

– Người của Mông gia nghe, lão tử là vì một nhà 5 người Phong Dực tộc mà đến, ai hạ thủ thì tới quảng trường quỳ xuống nhận lấy cái chết trước khi mặt trời lặn cho lão tử, lão tử giết những người đó, Mông gia liền xem như không sao! Nếu không, lão tử sẽ giết toàn bộ Mông gia từ trên xuống dưới chó gà không tha! Đã nhắc nhở các ngươi, không phải tộc nhân Mông gia thì sớm cút đi cho lão tử, ai muốn ở lại Mông gia chính là tự mình muốn chết, đừng trách lão tử thủ đoạn độc ác vô tình! Chỉ có nửa ngày, nửa ngày qua đi nếu là những súc sinh kia không ra nhận lấy cái chết. Lão tử liền bắt đầu giết người!

Thân hình Chu Hằng vừa chuyển, đã rút lui.

Hắn làm việc từ trước đến nay vẫn lưu một con đường sống cho người ta, cơ hội đã cho Mông gia, còn có thủ hạ mà Mông gia chiêu mộ được, nhưng nghe hay không nghe chính là chuyện của bọn họ, Chu Hằng lười quản.

Nửa ngày trời sau, hắn sẽ hóa thân làm Sát Thần!

Rất hiển nhiên, Mông gia cũng là bá chủ trong phương viên 7 vạn dặm này, làm sao có thể bởi vì một câu dọa của người khác mà sợ? Bọn họ còn muốn lăn lộn hay không?

Sau khi Chu Hằng nói xong những lời này, đề phòng trong khu chợ tự nhiên càng thêm sâm nghiêm. Nguyên bản đây chỉ là làm cho Phạm gia nhìn, ý tứ là thiếu gia nha cac ngươi chết ở chỗ của ta, ta chính là vất vả tìm kiếm hung thủ a!

Không nghĩ tới Chu Hằng to gan lớn mật, lại còn ở trong phạm vi của khu chợ!

Đối với Mông gia mà nói, đây là một cái tin tức tốt!

Chỉ cần tìm được chánh chủ, cho dù là Mông gia vẫn sẽ phải chịu liên lụy, vẫn là sẽ bị Phạm gia chém một đao, nhưng so sánh với việc tìm ra hung thủ thì nhẹ hơn nhiều!

Bởi vậy, bọn họ tự nhiên phải điên cuồng tìm kiế nhưm Chu Hằng.

Hơn nữa còn phải bắt sống, giao cho Phạm gia!

Nhật Diệu Vương liền có thể thi triển Sưu hồn thuật, Chu Hằng có phải là hung thủ thật hay không chỉ cần tìm tòi liền biết.

Chu Hằng cũng không mong đợi Mông gia sẽ hết sức chân thành nghe hắn nói, hắn làm như vậy chỉ là vì để cho mình không thẹn với lương tâm.

Đợi cho tới thời điểm ngày đêm chuyển hoán, hắn quay trở về khu chợ, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn hình dạng như quỷ mỵ, mà lưỡi dao Tử Thần đã vung lên thật cao, khát vọng máu tươi thanh tẩy.

Vì tìm tòi Chu Hằng, trong khu chợ cấm đi lại ban đêm, bây giờ còn đi tới đi lui trên đường cái đều là tộc nhân hoặc là thuộc hạ của Mông gia, tu vi cao có thấp có, ý nghĩa của bọn họ không phải là đánh chết Chu Hằng, mà là trên thân mỗi người đều có Truyền tấn thạch, chỉ cần nếu phát hiện Chu Hằng, lập tức sẽ có cường giả của gia tộc đi ra truy bắt!

Theo Mông Thiên Quân nói, Chu Hằng chẳng qua là Nguyệt Minh Vương, tuy rằng người này cực độ yêu nghiệt, có được 10 vầng trăng!

Nhưng Nguyệt Minh Vương thập luân cũng chỉ có chiến lực của Nguyệt Minh Hoàng nhất luân.

Mông gia chính là có hai Nguyệt Minh Đế, Nguyệt Minh Hoàng cũng có 27 người! Tùy tiện một người liền có thể trấn áp Chu Hằng.

Bởi vậy, trọng điểm không phải Chu Hằng lợi hại bao nhiêu, mà là nên biết rằng hắn ở đâu.

Ngươi không phải khoe khoang rằng muốn giết sạch người của Mông gia chúng ta sao? Có khí phách thì tới a, người của nhiều đội tuần tra trên đường cái chính là mồi. Chu Hằng ngươi dám ra tay chẳng khác nào là chết!

Chu Hằng không hề có ý tứ che dấu bộ dạng, bước đi trên đường cái mờ tối.

Cố ý, hắn rõ ràng không kiêng nể gì như thế, nhưng cố tình không để đội tuần tra thấy hắn, đêm xuống, bốn phía ngẫu nhiên có tiếng chó sủa vang lên.

Nhưng khi Chu Hằng đi vào một khu vực, chân mày hắn đột nhiên nhíu lại, thân hình nhoáng lên một cái, nhanh chóng biến mất.

– Ha ha ha ha, phần dưới của tiểu nương bì này thật nhiều nước, thật mẹ nó đã nghiền!

Ở bên trong một gian nhà dân thông thường, một đôi vợ chồng đang bị áp trên mặt đất, phía sau có một người nam nhân nhìn bọn họ, dùng một chân giẫm đạp trên lưng bọn họ, mà nữ nhi của bọn bọ thì đang bị một người nam nhân gian dâm.

Ở phía sau, còn có hai nam nhân thân thể đã cởi sạch ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi, xem bộ dáng trong sự thỏa mãn lộ ra mệt mỏi của bọn hắn, hẳn là đã phát tiết.

– Tiểu lẳng lơ này được xưng là nhất chi hoa của khu vực này, quả nhiên vừa đẹp vừa lẳng lơ, phía dưới chẳng những rất chặt, hơn nữa nhiều nước, đâm vào thoải mái chết được!

Nam nhân nằm ở trên người nữ nhân kia chạy nước rút, vừa làm vừa nói lời hạ lưu.

– Lão Thích, ngươi là dạy nữ nhi thế nào, còn không có lập gia đình đã không phải là hoàng hoa khuê nữ, ta kháo, hại lão tử chọn phải người đàn bà dâm đãng!

Nam nhân lõa thể đã phát tiết lúc trước đi tới trước mặt của đôi phu phụ kia, kéo theo một cái ghế đập tới nam nhân trung thực kia.

Rầm một tiếng, nam nhân kia vỡ đầu chảy máu, hai mắt hắn phẫn nộ, miệng cũng chảy máu tươi, cả giận nói:

– Các ngươi đám súc sinh này, các ngươi không chết tử tế được!

– Không chết tử tế được?

Nam nhân cầm ghế cười ha ha.

– Chúng ta chính là đội tuần tra của Mông gia, phụng mệnh duy trì trật tự, các ngươi không tuân thủ giới nghiêm ban đêm, lão tử hoài nghi các ngươi có cấu kết với hung thủ không được sao? Hừ, lão tử dẫn người lục soát, lại thấy Thích Sinh Quang dùng mọi cách để cản trở, lão tử bị buộc phải động võ, giết chết toàn bộ một nhà ba người Thích Sinh Quang!

– Lão Thích, ngươi xem lý do này thế nào?

– Ngươi . . . Các ngươi . . .

Con mắt của Thích Sinh Quang muốn nứt ra, nhổ mấy ngụm nước miếng vào nam nhân đang cầm ghế kia.

Bất kỳ người thống trị nào cũng biết, bọn họ sở dĩ có thể cao cao tại thượng, là bởi vì dưới tay thống trị rất nhiều người, mất đi những thần dân này, bọn họ ngay cả cái rắm cũng đều không phải. Bởi vậy, mỗi một nhà quyền thế tuy rằng chưa chắc đối xử tử tế với dân chúng cỡ nào, nhưng ít nhất sẽ định ra một ít pháp quy, để dân chúng có cảm giác an toàn.

Bằng không ai dám chạy đến để bọn họ lo liệu việc an cư?

Năm người nam nhân làm ác trong phòng này chính là thuộc hạ của Mông gia phụ trách tuần tra khu vực này, đổi lại bình thường bọn họ tuyệt đối không dám tùy ý như thế, nhưng ai bảo đây là cơ hội ngàn năm có một?

Hiện tại làm điều ác hơn nữa cũng đều có thể lôi kéo Chu Hằng vào, hoặc là vu hãm người đó cấu kết với Chu Hằng, hoặc đơn giản là đổ lên trên đầu Chu Hằng, chính là Mông gia dù biết cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt.

– Chỉ có một người, năm người chúng ta luân phiên nhau quá chậm! Cởi sạch lão nương môn kia mang tới đây, tốt xấu gì năm đó bà ta cũng có diễm danh truyền xa, thật không biết sao lại bị Thích Sinh Quang cưới về!

Nam nhân cầm ghế đập một cái vào Thích Sinh Quang.

– Để hắn nhìn xem, lão tử hôm nay sẽ làm thịt cả vợ và con gái hắn!

– Mã ca, ngươi kiềm chế một chút, chớ có làm hỏng tiểu đệ đệ a!

Bốn người khác đều là cười dâm đãng nói.

Một đại hán lập tức cởi quần áo của người đẹp hết thời, trong tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng kinh hô, thục phụ kia cũng bị cởi sạch.

– Đến đây, để hai mẹ con vào một chỗ, nhếch mông lên, lão tử cam đoan xử lý sự việc công bằng!

Nam nhân được xưng là Mã ca kêu lên.

– Súc sinh . . . Không chết tử tế được . . . Không chết tử tế được . . .

Thích Sinh Quang chỉ là căm hận lẩm bẩm, trong ánh mắt huyết lệ cuồn cuộn, máu tươi trong miệng cũng phun ra.

– Sinh Quang!

– Cha!

Mẹ con hai người thì hét to, nhưng lập tức hét thảm lên hét thảm lên, bởi vì Mã ca kia đã đi vào từ phía sau các nàng.

– Thật sự là mấy tên súc sinh!

Than nhẹ một tiếng, trong phòng đột ngột xuất hiện một gã thanh niên, ngũ quan có chút anh tuấn, sát khí xông lên tận trời.

– Ai?

Năm người nam nhân của đội tuần tra trong phòng nhao nhao nhìn chằm chằm Chu Hằng, bọn họ cũng không nhìn thấy Chu Hằng vào bằng cách nào, điều này làm cho trong lòng bọn họ kinh hãi, nhất là sát khí như thực chất, làm “Mã ca” trực tiếp mềm oặt.

Thanh niên này tự nhiên là Chu Hằng, lúc hắn nghe được động tĩnh tiến vào, chính là thấy một màn này.

Không cần tiền căn hậu quả, xem một chút liền có thể suy đoán ra tình huống đại khái.

– Con mẹ nó, đi tới địa bàn của lão tử còn dám kiêu ngạo?

Mã ca cũng không để ý toàn thân trần trụi, nhảy ra một bước, vung lên một quyền đánh Chu Hằng, lực lượng Chuẩn Tiên hai kiếp cuồn cuộn nhi động.

Thả vào Phàm giới, Chuẩn Tiên hai kiếp tuyệt đối chính là nhân vật đứng ở đỉnh thế giới, tuyệt đối không có khả năng làm chuyện ác như cưỡng gian vợ con người ta. Bởi vì nhân vật như vậy cần gì phải miễn cưỡng, một câu nhẹ nhàng thoải mái liền có thể làm cho người ta dâng thê nữ của chính mình tới, đương nhiên cũng không phải mọi người đều sẽ làm như vậy.

Nhưng ở Tiên giới, Chuẩn Tiên hai kiếp cũng coi như không hơn cao thủ cơ bản nhất, giống như lưu manh côn đồ.

Thân thủ Chu Hằng rất là tùy ý, bắt lấy cổ tay của Mã ca, với thực lực vượt qua Nguyệt Minh Hoàng đỉnh phong hiện tại của hắn, Chuẩn Tiên hai kiếp làm sao có thể tránh được?

– Buông tay! Mau buông tay! Lão tử chính là người của Mông gia, tiểu tử, ngươi biết mình đang làm cái gì chứ? Con mẹ nó ngươi đây là đang tự tìm đường chết!

Mã ca giãy giụa mọi cách, trong lòng càng ngày càng sợ.

– Ta ban ngày đã nói, các ngươi chỉ có nửa ngày để rời khỏi Mông gia! Các ngươi đã muốn chết cùng Mông gia, ta đây sẽ thành toàn cho các ngươi!

Chu Hằng lạnh lùng nói, đánh ra một quyền, đập xuống đầu Mã ca.

Phốc, một quyền này nện xuống, đầu của Mã ca không ngờ không có vỡ nát, mà là lún toàn bộ vào trong lồng ngực, đột nhiên chui ra từ trong mông, mang theo máu tươi cùng dị vật lăn đến trên mặt đất.

Thi thể không đầu đung đưa vài cái, ầm ầm ngã xuống đất.

Không có đạt tới Nguyệt Minh Cảnh, Thần chích cũng không có năng lực ly thể mà sống! Còn nữa, với lực lượng dập nát hiện tại của Chu Hằng, chính là Nguyệt Minh Vương bị hắn đánh trúng một quyền, Thần chích tuyệt đối cũng là diệt vong cùng thân thể!

Nhìn thấy một màn bạo lực tàn khốc, bốn đội viên tuần tra còn lại cũng là hít một hơi thật sâu, không tự chủ được mà lui về phía sau một bước.

Tên này chính là hung nhân làm thịt Phạm Thông!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK