• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian của anh và cô chỉ còn là ba tiếng kể từ bây giờ cho đến lúc bữa tiệc sinh nhật của Hồ Minh Trạch bắt đầu. Ông đã về trước để chuẩn bị cho bữa tiếc và thay lễ phục còn anh và cô bây giờ mới lật đật đi tìm kiếm một bộ đồ dạ hội cho đêm ngày hôm nay. Vì nghe nói rằng tối nay sẽ có vũ hội nên có lẽ cô sẽ chỉ chọn một bộ váy đơn giản. Trước khi rời đi cô chỉ kịp nhắn cho Lộ Lộ một tin nhắn thông báo về buổi tối hôm nay và nói cô ấy về khách sạn trước.

Cũng may là Hồ gia có hẳn một khu thiết kế đồ riêng nên đã cho anh và cô mượn. Chiếc xe vừa hay dừng lại trước cổng, cô bước xuống xe liền có người chạy ra chào đón.

– Cô là tiểu thư Cẩn còn anh là thượng tướng Cảnh đúng không? Tôi đã nghe giáo sư Hồ nói về hai người, đúng thật là trai tài gái sắc.

Nhà thiết kế riêng của Hồ gia cũng không ít, tay nghề của ai cũng thuộc dạng cao cấp. Tùy ý có thể chọn một người, trong thời gian ngắn chỉ cần hai tiếng liền có thể làm ra hai bộ đồ cho tối nay.

– Phiền chị rồi.

Cô được đưa vào một phòng riêng để lấy số đo, anh cũng được dẫn đi một phòng khác. Người phụ trách lễ phục cho anh là một chàng trai mang dáng vẻ đào hoa với mái tóc dài lãng tử được buộc gọn ra phía sau. Nhìn hắn rất quen nhưng anh lại không thể nhớ ra hắn là ai.

Cô sau khi lấy số đo xong liền đi chọn phụ kiện và guốc. Vì là con gái nên cô cũng chẳng khác những cô gái bình thường là bao, thời gian chọn đồ vô cùng lâu lại còn chọn đi chọn lại sao cho phù hợp nhất.

– Tiểu Trân à, anh đã đợi em hơn một tiếng rồi đó.

Nhìn lên đồng hồ đã là hơn sáu giờ tối anh uể oải bước đến căn phòng mà cô đang chọn đồ rồi than vãn.

– Anh đợi chút đi, sắp xong rồi.

Cô nhíu mày nói vọng ra ngoài rồi lại tiếp tục chọn trang sức. Vì cô đã được xem trước mẫu váy nên việc chọn trang sức, kiểu trang điểm và kiểu tóc cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Sau hơn ba mươi phút cô bước ra ngoài.

– Này, Cảnh Tử Quân.

Anh đang ngồi ở ghế chờ, thuận tiện giải quyết một số công việc có thể làm trên điện thoại. Lúc đi quá nhanh anh cũng chưa kịp mang theo máy tính.

Cô cùng anh rời khỏi Hồ gia rồi tùy ý chọn một nhà hàng sang trọng để dùng bữa tối. Anh dừng xe lại, rồi mở cửa bước ra ngoài. Khi vừa nhìn thấy phong thái ngút trời của Tử Quân kèm với cái gương mặt yêu nghiệt như tạc kia biết bao nhiêu cô gái đã phải dừng lại để ngắm nhìn. Có những người còn chụp ảnh lại, tiếng máy ảnh vang lên đến không ngớt.

Anh không để ý đến những cô gái đang gọi anh bên đường liền đi đến ghế sau mà mở cửa xe cho cô. Khi Duệ Trân vừa bước ra cũng là lúc những cô gái kia từ bỏ mơ ước. Cô và anh thực sự là vô cùng xứng đôi, trai tài gái sắc, gái tài trai sắc. Cả hai đi bên cạnh nhau lại càng khiến cho lòng người ghen tị, lòng hoa dỗi hờn.

Anh khoác tay cô cùng bước vào trong nhà hàng trước ánh nhìn của biết bao người. Đi đến quầy lễ tân anh nhanh chóng thu hút được sự chú ý của khá nhiều nhân viên.

– Cho chúng tôi một bàn.

Nói rồi anh bước lên trên tầng lầu, cùng cô đi theo sự chỉ dẫn của nhân viên tìm được một bàn ưng ý. Đó là một bàn ăn ngoài ban công với gió mát và khung cảnh cũng vô cùng nên thơ.

Một bàn ăn lộng lẫy với những đóa hoa hồng đỏ rực tạo nên bầu không khí lãng mạn và ngọt ngào dành cho một cặp tình nhân hẹn hò vào buổi tối.

Được bài trí trên bàn ăn là những chiếc đèn cầy bằng nến, phát ra ánh sáng lung linh, tạo ra bầu không khí ấm cúng lại vô cùng tình cảm. Hương thơm ngào ngạt của nến kết hợp với mùi thơm của hoa hồng tạo ra một hương thơm dịu nhẹ và quyến rũ. Ánh nến phản chiếu trên bề mặt của ly rượu vang đỏ, tạo ra sự lãng mạn và cuốn hút.

– Mắt thẩm mỹ của anh kém quá rồi đấy.

Cô không cảm thán mà chỉ nhàn nhạt quay đi. Nhưng sâu trong đôi mắt kia anh có thể nhìn thấy dáng vẻ ngượng ngùng của cô trong cái khung cảnh lãng mạn như này.

Một thực đơn phong phú và đầy màu sắc nhanh chóng được nhân viên mang lên rồi bài trí trên bàn ăn, với những món ăn tinh tế và hấp dẫn như thịt nướng, hải sản tươi sống và nhiều loại rau củ tươi ngon. Những chai rượu vang được chọn lựa kỹ càng để phù hợp với khẩu vị của cả hai và tăng thêm vị ngon của món ăn.

Không gian trang trí còn có những tán hoa hồng đỏ tươi rực, thể hiện tình yêu và sự lãng mạn, làm cho bầu không khí trở nên thật ngọt ngào và đầy cảm xúc. Âm nhạc nhẹ nhàng và du dương, đó là sự kết hợp của vi ô lông và đàn guitar cổ điển tạo ra bầu không khí thư thái và tình cảm. Lâu lâu lại có một tiếng saxophone vang lên vừa thanh lại vừa nhẹ.

– Chúc quý cô của tôi ngon miệng.

Anh cầm ly rượu vang trên tay lên rồi đưa đến trước mặt cô. Duệ Trân theo đó cũng cầm ly rượu của mình lên sau đó cụng ly với anh. Một tiếng ” keng ” vang lên, âm thanh có độ vang cao và trong trẻo.

– Ăn nhiều một chút, hôm nay em vất vả rồi.

Anh chủ động gắp đồ ăn giúp cô rồi nhìn cô. Người con gái xinh đẹp với đôi mắt trong veo nhưng lại vô cùng quyến rũ dưới ánh nến nhạt cùng những đóa hồng lại càng trở nên cuốn hút hơn. Anh như bị cô trói buộc lấy, khiến đôi mắt của anh mãi mãi không thể rời.

– Này, anh nhìn vậy sao tôi ăn được chứ?

Cô nhíu mày nhắc nhở anh rồi quay đi né tránh ánh mắt của anh. Tử Quân biết cô đang ngượng nhưng nét ngượng ngùng ấy trong mắt anh lại vô cùng đáng yêu.

Bữa tối nhanh chóng kết thúc đúng vào lúc bảy giờ hai mươi phút tối. Anh nhanh chóng đưa cô trở về Hồ gia để thay lễ phục cho buổi tối ngày hôm nay.

– Hai người trở về rồi. Lễ phục cũng đã chuẩn bị xong thượng tướng và tiểu thư mời vào thử.

Vừa nhìn thấy cô và anh nhà thiết kế đã lập tức chạy ra kéo tay hai người vào. Cô được Mộc Miên là nhà thiết kế có tiếng trực tiếp lên ý tưởng lần này.

– Nào, mau trang điểm làm tóc trước đi.

Cô được thợ trang điểm nhanh chóng dặm phấn, tô son. Bên cạnh người làm tóc cũng bận rộn không kém. Ba mươi phút trôi qua cuối cùng lớp trang điểm và mái tóc của cô cũng được hoàn thành trong thời gian ngắn.

– Mau, mau vào thử đồ đi.

Mộc Miên gấp gáp kéo cô vào bên trong để thử đồ. Bởi lẽ suốt những năm hành nghề của mình Mộc Miên chưa từng thấy một cơ thể nào đẹp như cơ thể của cô. Với số đo ba vòng hoàn hảo đến không lệch đi một chút, Mộc Miên lại càng phấn khích hơn khi người con gái tựa hồ bước từ trong truyện ra ấy sẽ khoác lên mình bộ váy do chính cô ấy thiết kế.

Không mất quá nhiều thời gian để cô thay xong lễ phục. Đó là chiếc váy dáng xòe công chúa, đặc trưng ở kỹ thuật đắp vải phủ phía trên phần tùng đỡ, tạo nên độ xòe rộng cho phần chân váy. Một chiếc váy dạ hội dáng xòe công chúa được làm bằng vải cao cấp, có độ bồng bềnh, bay bổng và mềm mại. Thiết kế của chiếc váy này có thân trên ôm sát, kết hợp với đường cắt eo cao tôn lên vòng eo mảnh của cô cùng với phần váy xòe rộng bồng bềnh sẽ biến cô trở thành nàng công chúa trong bữa tiệc.

– Quá… quá là hoàn hảo rồi.

Gương mặt cô khi trang điểm đã làm sáng thêm phần nào chiếc váy. Suốt bao năm qua lần đầu tiên Mộc Miên được thiết kế trang phục dạ hội cho một nàng công chúa thực thụ.

– Cơ mà bộ váy này… có phải là hơi vướng víu rồi không?

Cô nhìn phần váy xòe phía dưới rồi thắc mắc. Tuy rằng nó đẹp nhưng cũng không thể phủ nhận là nó sẽ khó di chuyển. Hơn nữa cũng chỉ là một bữa tiệc sinh nhật bình thường cô không muốn gây quá nhiều sự chú ý.

– Không vướng một chút nào. Chắc chắn khi thượng tướng Cảnh nhìn thấy tiểu thư sẽ chết mê trong cái nhan sắc của Cẩn tiểu thư.

Mộc Miên không ngừng khen ngợi và phủ nhận đi những hoài nghi của cô về chiếc váy. Hơn nữa những bữa tiệc lần trước của giáo sư Hồ quan khách đi đến đều là lễ phục dạ hội lộng lẫy, có những bộ váy lên đến hàng tỷ đồng nên có lẽ chiếc váy này của cô cũng sẽ không quá nổi bật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK