• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Mai Anh bị Tần Thiên Lan đưa cho một đóng thuốc lớn nhỏ màu sắc đầy đủ, số lượng thuốc nhiều đến mức dành cho một người bệnh uống trong vòng một tháng cũng không hết được. Sắc mặt cô ta liền đen hơn cả đít nồi, ánh mắt đầy câm khẩn nhìn Tần Thiên Lan.

"Sao vậy, nếu cô cảm thấy còn không đủ có thể bảo quản gia tôi lấy thêm cho, có bệnh thì nên uống thuốc để lâu không tốt." Tần Thiên Lan mặt thâm tình bồi thêm một câu, hoàn toàn cứ như là cô rất lo lắng cho vị bạn học này vậy, vô cùng chu đáo đến mứuc người ta không cách nào nhìn ra được kẻ hở.

"Còn chuyện gì sao?" Tần Thiên Lan thấy Nguyễn Mai Anh vẫn không chút động đậy, cầm đóng thuốc đứng đục ra đó liền hỏi.

Nguyễn Mai Anh không còn cách nào chỉ có thể tức giận quay lại vị trí của mình. Đến cô bạn kia của cô ta cũng cảm thấy bất bình thay cô ta.


"Cô gái kia là ai vậy, nếu như không muốn nhường chỗ thì thôi có cần phải quá đáng như vậy hay không?"

Giọng nói của cô bạn gái kia không hề nhỏ, Tần Thiên Lan cách mấy hàng ghế cũng nghe thấy vô cùng rõ ràng. Ngược lại Triệu Gia Lạc hoàn toàn không ngờ đến cô nàng này lại không biết tốt xấu mà nói như thế.

Hắn vốn vĩ nghĩ rằng cô ta là một cô gái thông minh, ít ra cũng rất biết cách lấy lòng, hơn nữa hành sử luôn đúng mực hoàn toàn không nghĩ đến so với những bạn gái trước đây của hắn còn ngu hơn rất nhiều. Lúc này hắn đã bắt đầu hối hận vì không nghe lời Cố Tư bảo hai người họ về.

Lần này thì hay rồi, trực tiếp chọc giận hai vị hung thần, còn muốn sống được nữa hay không.

Triệu Gia Lạc sắc mặt không mấy tốt đẹp gì, liền nhận được tin nhắn từ Cố Tư ngồi bên trên.

Cố Tư: [Cậu yên tâm đi bà chị dâu kia của mình sẽ chăm sóc tốt cho bạn gái của cậu, luôn tiện cậu có thể tìm người thay thế được rồi.]

Tin nhắn được gửi vào nhóm chat chung của ba người, Chung Hán Miên cũng nhận được tin nhắn hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.

Chung Hán Miên: [Các cậu đang nói gì vậy, tại sao chị Thiên Lan phải chăm sóc cho bạn gái kia của Triệu Gia Lạc.]

Triệu Gia Lạc:trả lời Cố Tư [Cậu xem sau chiến đi này tôi có thể sống sóc quay về được hay không.]

Cố Tư: [Cậu nói xem.]

Triệu Gia Lạc: ''...''

Chung Hán Miên nhìn cuộc trò chuyện  của hai người kia không đầu không đui hoàn toàn chả hiểu gì, cậu ta quay đầu xuống nhìn Triệu Gia Lạc ngồi phía sau mình lườm hắn một cái. Riêng Cố Tư hắn cũng rất muốn lườm.

Cố Thanh Trì dùng giọng vô cùng nhỏ, chỉ đủ Tần Thiên Lan nghe thấy:

"Nếu như cô gái kia thật sự ngu ngốc đến mức uống chỗ thuốc kia thì sao?"

Tần Thiên Lan  lại đưa tay qua bên cạnh Lý An Kiều, lấy ra một viên trong số đó đưa vào miệng Cố Thanh Trì, Hắn mặc dù không biết cô đang làm gì, nhưng vô cùng tin tưởng phối hợp.

Ngay khi viên thuốc kia được đưa vào miệng, hoàn toàn không chút nào đắng mà ngược lại vô cùng ngọt ngào, còn có cả vị bạc hà the mát. Cố Thanh Trì lúc này liền hiểu, cô gái kia nếu như không uống chỗ thuốc kia còn đỡ, một khi đã uống liền không bị tức chết mới là lạ, bởi gì toàn bộ chỗ thuốc tưởng chừng như là thuốc kia chẳng qua chỉ là kẹo mà thôi.

...

Trang trại kia quả đúng như Cố Tư nói phía sau có núi, còn biển phải đi xe hơn một tiếng mới đến được cái nơi gọi là gần biển kia.

Nhưng mà nông trại của nhà họ Cố hoàn toàn không gióng với một nông trại chút nào, càng gióng với một trang viên nghỉ mát thì đúng hơn.

Căn biệt thự được xây hoàn toàn bằng gỗ, nhìn qua vô cùng mang cảm giác hoài cổ. Phía sau còn có cả hồ cá, đoạn đường từ đường lớn vào đến nhà phải đi bộ một đoạn khá xa, được lót bằng đá lại nhỏ cho nên xe không cách nào tiếp tục đi vào được chỉ có thể xuống xe lội bộ vào trong. Hai bên đường được trồng hoa ngải hương thơm ngát, phong cảnh nhìn thôi đã thấy vô cùng lãng mạn rồi.

"Gần đây có cánh đồng hoa cải, có muốn xem không?" Cố Thanh Trì nhìn Tần Thiên Lan bị cảnh vật chung quanh thu hút, liền cúi người xuống cùng cô nói nhỏ.

"Thật sao?'' Tần Thiên Lan nghe xong liền vô cùng vui vẻ, thấy vậy Cố Thanh Trì lại tiếp tục cùng cô nói.

"Hơn nữa còn có một nhà kính chuyên trồng dâu tây, cùng rất nhiều rau củ quả. Cái này điều do Cố Tư tự mình trồng cho người tỉ mỉ chăm sóc, hàng ngày lại cho chúng nghe nhạc. Có muốn lát nữa đến xem hay không?"


Cố Thanh Trì vừa nói xong quả nhiên Tần Thiên Lan vui vẻ hơn gấp đôi, là đồ do Cố Tư trồng đó nha, tên này không biết kiếp trước có phải làm nghề nông dân hay không, chỉ biết đồ do Cố Tư tự tay trồng liền ăn vô cùng ngon, chỉ là tên nhóc này quá mức keo kiệt, lần trước cô chỉ mới ăn vài quả dâu tây của hắn, đã bị hắn lườm tròn một tháng trời.


Cố Tư đi ngay phía sau Cố Thanh Trì cùng Tần Thiên Lan, nhìn thấy Cố Thanh Trì nói nhỏ gì đó với Tần Thiên Lan, lại khiến cho Tần Thiên Lan vô cùng vui vẻ. Bản thân hắn ngược lại cảm thấy vô cùng bất an, cứ như thể sắp có một thứ gì đó vô cùng quan trong chẩn bị mất đi vậy.


Nếu như hắn biết Tần Thiên Lan chính là thương nhớ nhà kính trồng rau củ cùng trái cây của hắn, chắc chắn hắn sẽ không ngu ngốc đến mức gợi ý cho mọi người cùng nhau đến nông trại chơi đâu.


Rất tiếc Cố Tư đã lo lắng dư thừa, vì Tần Thiên Lan gây án sẽ mang theo Cố Thanh Trì hoặc Lý An Kiều cùng Trương Thục Quên, hơn nữa thứ cô thương nhớ đâu chỉ mỗi trái cây thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK