“Sư huynh, xảy ra chuyện rồi!”
“Có phải Trương Hàm bị bắt cóc rồi không?”
Mặc dù giọng nói của Đông Phương Hạ là nghi vấn, nhưng lại mang theo một chút chắc chắn.
“Không chỉ có chị Trương Hàm bị bắt cóc, mà chị Mịch Ngâm cũng bị bắt cóc rồi! Đám người đó bắt cóc các chị ấy ở ngoài trường học, hiện đang đi về hướng vùng ngoại ô phía Bắc, sư huynh, em đang lặng lẽ theo dõi bọn chúng, anh chuẩn bị đi! Bọn chúng đã bắt cóc chị Mịch Ngâm, chắc chắn sẽ gọi điện thoại cho anh, em đi theo trước! Bí mật bảo vệ các chị ấy!”
Nghe tin em gái Đông Phương Mịch Ngâm cũng bị bắt cóc, Đông Phương Hạ giận tím mặt! Nghiêm nghị nói trong ống nghe: “Nhất định phải bảo vệ an toàn cho bọn họ!”
“Em biết!”
Cúp điện thoại! Khắp người Đông Phương Hạ tỏa ra khí thế giết người ngút trời! Đôi mắt sâu híp lại thành một đường, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng! Mặc dù có thể đoán trước được người của Tào Bang sẽ bắt cóc Trương Hàm, nhưng Đông Phương Hạ không ngờ em gái mình cũng bị bắt cóc.
Nén lửa giận trong lòng, Đông Phương Hạ trầm tư suy nghĩ! Mịch ngâm là em gái của mình, cái này không sai! Nhưng đây là việc của bên dưới, Tào Bang một khi bắt cóc Mịch Ngâm, đồng nghĩa với việc sẽ dây dưa đến những người đứng phía sau mình! Ông nội và chú hai từ lâu đã muốn tìm cớ để giúp mình. Tào Nghị Hùng chắc chắn cũng biết điều đó, nếu người phía sau mình ra mặt, Tào Bang sẽ bị tiêu diệt trong chốc lát! Cho dù Tào Nghị Hùng muốn dẫn dụ Trương Vũ Trạch đến một nơi khác để trừ khử, nhưng cái thiệt hơn của việc này ông ta không phải không biết.
Lẽ nào người bắt cóc không phải là người của Tào Bang, mà là sát thủ “Phong Ba” và nhóm Sakura của Yamaguchi-gumi. Nếu đúng là bọn chúng, thì bọn chúng trực tiếp bắt cóc Mịch Ngâm để uy hiếp mình là được! Tại sao còn phải bắt cóc cả Trương Hàm.
Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ ngồi trên sofa lại một lần nữa ngửi thấy sát khí của Đông Phương Hạ, hơn nữa cỗ sát khí này hiện tại còn đáng sợ hơn rất nhiều so với lúc trưa! Tây Môn Kiếm không khỏi rùng mình, đứng dậy hỏi: “Cậu chủ, xảy ra việc gì vậy?”
Nghiêng đôi má trắng ngần qua, Đông Phương Hạ lạnh lùng nói: “Mịch Ngâm và Trương Hàm, em gái của Trương Vũ Trạch, bị bắt cóc rồi!”
“Mịch Ngâm và Trương Hàm bị bắt cóc rồi?”, Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ vô cùng kinh ngạc.
Nét mặt Đông Phương Hạ lạnh lùng, nói: “Tiểu Lâm bí mật theo dõi rồi! Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ, bọn bắt cóc nhất định sẽ gọi điện thoại cho tôi, các anh mang theo mười tử sĩ và hai mươi anh em Thiên Lang Đường, chuẩn bị đầy đủ vũ khí cho bọn họ xong dùng tốc độ nhanh nhất đến vùng ngoại ô phía Bắc, bí mật liên lạc với Tiểu Lâm! Tìm một nơi tốt để mai phục”.
“Vâng”.
Sau khi Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ rời đi, Đông Phương Hạ suy nghĩ một lúc, vẫn là gọi điện thoại cho chú hai, bằng không Mịch Ngâm xảy ra chuyện, mình không biết ăn nói với chú hai thế nào! Hơn nữa, có thể lợi dụng cơ hội lần này, tiêu diệt hoàn toàn sát thủ “Phong Ba” và nhóm Sakura của Yamaguchi-gumi.
Nghĩ đến đây, Đông Phương Hạ lập tức gọi điện thoại cho chú hai Đông Phương Hùng! Lúc nghe tin con gái bảo bối của mình bị bắt cóc, Đông Phương Hùng nổi trận lôi đình, một lúc sau, gầm lên nói: “Hạ, cần người cần súng, cứ nói thẳng! Tiêu diệt hết đám chó Nhật này cho chú, mẹ kiếp, dám động đến con gái của ông đây”.
“Chú hai, chú đừng nôn nóng! Nghe cháu nói đã”.
“Chú sao có thể không nôn nóng chứ, chú chỉ có một đứa con gái, em nó xảy ra chuyện chú và thím cháu về sau phải làm thế nào? Nói nhanh lên, bằng không chú nhìn thấy cháu sẽ cho cháu ăn một phát đạn”.
Nếu là lúc bình thường, Đông Phương Hạ nhất định sẽ nói đùa lại với chú hai! Nghe thấy tiếng rống của chú hai, lỗ tai Đông Phương Hạ ù đi!
“Chú hai, cháu hứa với chú, Mịch Ngâm nhất định sẽ bình an vô sự trở về! Bây giờ chú chuẩn bị một chút, lấy danh nghĩa diễn tập quân sự bí mật đến vùng ngoại ô phía Bắc, đến lúc đó người của cháu sẽ liên lạc với chú, chú còn sợ có người chạy thoát sao!”
Cái cớ này của Đông Phương Hạ đủ để Đông Phương Hùng bịt miệng được tất cả mọi người! Cho dù nhà họ Tư Mã có ý kiến, cũng tuyệt đối không dám đứng ra, bởi vì nhà họ Đông Phương đi cứu con gái, cho dù là tự mình điều động quân đội, Đông Phương Hùng cũng sẽ nói là diễn tập quân sự! Huống hồ ông lão Nam Cung đang đứng về phía nhà họ Đông Phương.
“Được, cứ làm thế đi! Hạ, nhất định không được để em gái cháu chịu bất kỳ tổn hại nào, bằng không cháu sẽ không xong với chú đâu”, Đông Phương Hùng hung hăng mắng một câu, vội vàng cúp điện thoại.
Cho dù Đông Phương Hùng không nói, Đông Phương Hạ cũng sẽ không để em gái mình bị đám bắt cóc làm bị thương! Giới hạn của Đông Phương Hạ chính là người thân và người yêu, hiện tại có người vượt qua giới hạn đó, cho dù chết, Đông Phương Hạ cũng sẽ diệt sạch toàn bộ đám người đó. Một tên cũng sẽ không bỏ qua!