Một ngày mới khắp thành phố lại được bao phủ bởi ánh nắng ban mai nhẹ nhàng, trên bầu trời là những dải mây hồng phơ phất đang tan biến dần, không khí mát mẻ trong lành, những cửa hàng sang trọng bắt đầu mở cửa, đường lớn cùng với hai dãy hàng cây cao lớn trải dài lại thêm sinh động hơn khi bắt đầu nhiều người đi lại.
Tại sảnh chờ của công ti Thiên Phong, một tập đoàn lớn quốc tế.
Điểm nhìn từ trên cao xung quanh là mặt kính trong suốt có thể thấy được bao quát khung cảnh thành phố thơ mộng, những công trình kiến trúc đẹp đẽ là toà nhà cao trọc trời. Đây cũng là nơi có điểm nhìn đẹp.
Những tia nắng đầu tiên được loan toả chiếu vào mặt kính tạo nên tia khúc xạ thành sắc màu lấp lánh sinh động. Mái tóc được búi cao lả lơi giờ đây trước nắng chiếu rọi lại thêm đôi phần óng ánh làm lộ rõ nhiều sợi tóc con không chịu nằm yên mà thi nhau thoát khỏi nếp tóc.
Một góc nghiêng hoàn hảo giờ đây được nắng làm cho lộ diện chi tiết khi chỉ chiếu nửa bên mặt, làn da trắng không tì vết như đang phát sáng. Mọi thứ đều hoàn hảo để có thể nói đến một người con gái đẹp.
Tô Anh Thư ngồi đặt tay xuống đùi mình, xung quanh có rất nhiều người cầm trên tay hồ sơ đi xin việc hớn hở, còn cô thì ngược lại cô nhìn tập hồ sơ đi xin việc của mình ngao ngán.
"Liệu lần này họ có nhận mình vào làm không?"
"Với năng lực tài giỏi của cậu thì mình nghĩ chắc sẽ được, công ty này hôm nay tuyển người có năng lực, không quan trọng gia cảnh đâu"
Nghĩ tới tối hôm qua sau khi thoát khỏi bọn bắt cóc người một phen, Trần Anh Thư sau khi đang trên đường đi bộ trở về thì gặp Lâm Yến Chi đang phóng chiếc xe máy màu hồng cánh sen của mình đi tới.
"Trần Anh Thư, mình xin lỗi. Hồi nãy xe mình bị hư nên mới đi đón cậu trễ như vậy?"
Sau khi Trần Anh Thư kể lại vụ việc mình suýt nữa thì bị bắt cóc thì Lâm Yến Chi cảm thấy vô cùng có lỗi, liên tục đi theo xin lỗi cho tới khi nào Trần Anh Thư tha lỗi mới chịu buông bỏ.
Sự việc đã qua, cô thấy bản thân cũng đã an toàn nên cũng không có trách tội gì cô bạn thân của mình mà chỉ trách do bản thân nhẹ dạ cả tin kẻ xấu nên mới thành ra như vậy.
Buổi sáng Lâm Yến Chi nhìn thấy thông tin công ti của mình hiện đang tuyển nhân viên liền hớt hãi đến thuyết phục Trần Anh Thư đi làm hồ sơ đến xin việc lần nữa. Nhờ sự giúp đỡ của cô bạn thân nên Trần Anh Thư cũng đã chuẩn bị hồ sơ xin việc trong nháy mắt.
Ngồi ở sảnh trờ một lúc thì cũng có vài người sau khi vào khảo sát xin việc đi ra với vẻ mặt thất vọng. Trần Anh Thư nhìn họ mà cảm thấy động lực ban đầu của mình dần dần biến mất. Lâm Yến Chi vừa nhắc nhở cũng như vừa động viên cô.
"Trần Anh Thư, đến lượt cậu rồi. Mình tin chắc năng lực của cậu tốt như vậy thì họ không có lí do nào họ không nhận, cố lên"
Trần Anh Thư nhìn cô bạn mình đang dơ tay lên ra hiệu tiếp xức cũng gật đầu, xong cũng là lúc đến lượt cô vào phỏng vấn, cô cầm hồ sơ trên tay tiến vào bên trong.
Trước mắt cô. Một người phụ nữ nhan sắc xinh đẹp, cô đoán cũng trên dưới 30 tuổi ngồi nhận hồ sơ của những người đến đây xin ứng tuyển, một số người ứng tuyển nữa cũng ngồi thành hai hàng ở hai bên.
Cô đưa hồ sơ cho người phụ nữ ăn mặc thanh lịch phía trước mặt. Người phụ nữ kia đọc sơ qua một lượt hồ sơ rồi nhìn cô bắt đầu hỏi những câu hỏi có liên quan đến chức vụ mà cô có ý định xin vào làm.
Những người kia cũng hỏi nhiều câu khác nhau. Rất maycả đều nằm trong kiến thức của cô nên cũng không khó để có thể trả lời.
Ngồi trước mắt cô, người phụ nữ kia có vẻ đã hài lòng với phần thuyết trình của cô rồi nhấn nhấn vào trong máy tính.
"Đây là một bảng số liệu năm ngoái của công ti, trong đây có nhiều lỗ hổng khá lớn. Cô hãy lập trình và giải quyết"
Trần Anh Thư nhìn vào bảng số liệu máy tính như đã rất nhanh phát hiện ra vấn đề liền bắt tay vào việc. Sau vài phút xử lý đã hoàn thành khiến mọi ban tuyển dụng của công ty đều bất ngờ.
Họ bắt đầu lại kiểm tra bài test mà cô làm đều đã được xử lý một cách nhẹ nhàng, mọi số liệu đều đúng hết. Thật không thể tin vào mắt mình, người giải quyết giỏi nhất công tí bọn họ cũng phải 30 phút mới xong vậy mà cô đã làm xong trong tích tắc.
"Rất tốt, cô đã được tuyển chính thức. Tối nay chúng tôi sẽ gửi thông tin việc làm cho cô qua e-mail, mai đến làm việc"
Cô là người cuối cùng vào phỏng vấn nhưng lại là người duy nhất được tuyển vào công ti. Chắc chắn là mơ rồi, với một người không có công ti nào dám nhận như cô vậy mà đã được tuyển chọn. Cô vẫn còn chưa dám tin vào mắt mình.
Trần Anh Thư bước ra người với khuôn mặt không kìm được cảm xúc vui vẻ. Lâm Yến Chi ngồi đợi bên ngoài thấy cô liền chạy đến bên hỏi gấp.
"Trần Anh Thư, sao rồi"
"Mình...được tuyển rồi"
"Thật sao Anh Thư? Chúc mừng cậu"
Hai cô gái ôm nhau hạnh phúc không để ý tới mọi ánh nhìn xung quanh. Chỉ là nhận được việc mà vui mừng đến mức đấy sao? Đối với cô thì đó lại là kì tích rất lớn, có thể nói là một bước ngoặt lớn trong đời cô.