Sau khi Mạnh Quân trở về, Thẩm Trạch Khiên tiến đến nhà cô gõ cửa
Lạc Tư Dao cứ tưởng đó là Mạnh Quân nên ra mở, lúc mở cửa ra....
Những hồi ức đã qua, giống như một cuốn phim chạy nhanh qua trước mắt hai người. Có ngọt ngào, tự nhiên cũng có đau khổ…..
Bàn tay Lạc Tư Dao đang để trên khóa cửa bất giác nắm chặt. Trái tim như bị bóp nghẹt, Lạc Tư Dao không thể thốt nên lời.
Thời khắc này, trước mắt cô là một người đàn ông rất có khí chất, dáng người vạm vỡ hoàn toàn xa lạ, khác xa so với chàng thanh thiếu niên trong ký ức của cô.
Vì sao lại là hắn? Vì sao lại là Thẩm Trạch Khiên?
Lạc Tư Dao chưa bao giờ nghĩ cô và hắn sẽ gặp lại, ít nhất là vào thời điểm này, khi cô gần như đã sắp quên được người đàn ông này thì hắn lại xuất hiện, khiến tất cả cảm xúc của cô bị xáo trộn.
Cô lạnh lùng hỏi: Tại sao anh lại tới đây? Chúng ta đã chấm dứt rồi!
Hắn nhìn cô thê lương nói: Em không định mời anh vào nhà sao?
" Tôi không có gì để nói với anh"
“Nhưng anh thì có, anh......”
Lạc Tư Dao đột nhiên cắt ngang lời hắn, “Thẩm Trạch Khiên , anh tỉnh lại đi, bây giờ anh có nói gì, một chữ tôi cũng không tin!”
Thẩm Trạch Khiên siết chặt tay, không nghĩ đến lần đầu tiên gặp lại, cô vẫn đối xử lạnh nhạt với hắn như vậy, đợi một lúc sau, hắn mới khàn khàn mở miệng nói.
“Chuyện đã qua lâu rồi, em không thể nào tha thứ cho anh được hay sao, anh rất nhớ em, nhớ đến điên dại"
Cô cười lạnh:" Tha thứ cho anh sao? Tha chứ cho anh chẳng khác gì tôi là một người con bất hiếu, yêu một người là con trai của chính người đã giết cha mẹ mình, họ chết oan uổn g như vậy anh nói tôi phải tha thứ cho anh kiểu gì đây chứ hả? Cô như hét vào mặt anh, lời nói chứa đầy hận thù day dứt không nguôi
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !