• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ ngày Nhã Y đi Hàn Cung Thần cho người lật tung lên nhưng cũng không tìm thấy chút tung tích gì của cô

Mỗi buổi tối anh thường đứng trước cổng nhà cô để xem cô có về hay không

Ông bà Tần thấy ngày nào anh cũng đến đứng suốt cả một đêm kể cả trời mưa anh cũng đến rồi đến sáng lại đi. Nhưng họ cũng không thương cảm anh mà chỉ thấy chán ghét vì đã làm khổ con gái họ

Cứ như vậy ngày nào anh cũng đến nhưng cũng không thấy cô về.

- Rốt cuộc em ở đâu. Anh rất nhớ em!1

Mỗi lần về nhà là anh lại lên phòng cô. Mọi thứ vẫn y nguyên như vậy mùi hương cách trang trí làm anh nhớ cô nhiều hơn

Cứ thế mà Hàn Cung Thần suốt ngày uống rượu không uống rượu thì cũng lao đầu vào công việc đến kiệt sức để bớt nhớ đến cô

Anh rủ Trần Thiên và Lâm Vũ Thành đi bar uống rượu

- Này cậu cứ như thế này thì cũng chả tìm thấy cô ấy đâu. Có không giữ mất rồi thì mới tìm

Trần Thiên cằn nhằn vì cậu ta suốt ngày gọi điện rủ đi uống rượu làm cho thời gian kiếm bạn gái của anh cũng không có

Hàn Cung Thần không nói gì chỉ biết uống hết ly này sang ly khác đến khi say thì thôi

Lâm Vũ Thành nhìn chướng mắt thì ngăn cản lại, giựt ly rượu từ tay anh

- Cậu đừng uống nữa sức khỏe không được tốt thì đừng làm hại bản thân

- Cậu kệ tôi, có phải tôi chết thì cô ấy sẽ quay lại không?1

Lâm Vũ Thành cũng không biết khuyên ngăn anh làm sao khi tâm trạng của Hàn Cung Thần đang thực sự rất tệ

Đang uống thì anh nhớ ra

- Vũ Thành không phải bạn gái của cậu là bạn thân của Nhã Y sao cậu hỏi cô ấy biết Nhã Y ở đâu không?

- Được rồi cậu đừng uống nữa tôi sẽ gọi điện hỏi xem cô ấy biết không

Lâm Vũ Thành lấy điện thoại gọi cho Thanh Hi



- Anh có chuyện gì vậy?

- À cũng không có gì chỉ là em biết Nhã Y ở đâu không?

- Anh hỏi cho Hàn Cung Thần à? Vậy thì em sẽ không nói đâu

- Không phải chỉ là….

- Em không biết cô ấy ở đâu cả! Thôi nha em ngủ trước đây

Nói xong Thanh Hi dập máy luôn

- Đấy cô ấy không chịu nói? Với lại chắc Nhã Y không muốn gặp cậu đâu

Hàn Cung Thần rất buồn bực thật sự Nhã Y rời xa anh, anh mới biết cô ấy quan trọng với mình đến nhường nào1

Hàn Cung Thần vừa uống miệng vừa lẩm bẩm

- Nhã Y quay về với anh đi anh biết lỗi rồi em muốn đánh anh thế nào cũng được chỉ cần em quay về đi. Anh rất rất là nhớ em

Cứ thế mà Hàn Cung Thần uống đến không biết trời đất là gì nên Trần Thiên bèn đưa anh về nhà

Về đến nhà quản gia chạy ra

- Trần thiếu chuyện gì vây

- Mau ông đỡ hộ tôi cậu ta với ăn gì mà nặng thế không biết

Đỡ lên đến phòng anh bảo quản gia đưa mình đến phòng cô, vì từ khi cô rời đi anh đều qua phòng cô để ngửi mùi hương của căn phòng mà cô để lại

- Thiếu gia ngài có sao không?

- Ông ra ngoài đi tôi muốn ở một mình

Quản gia thấy từ lúc thiếu phu nhân đi thì tâm trạng của thiếu gia xa sút hẳn cơm không ăn mà chỉ suốt ngày uống rượu hút thuốc và lại đầu vào công việc. Ông thấy lo lắng bèn gọi báo cho lão gia và phu nhân biết

- Alo! Quản gia có chuyện gì vậy



- Thưa ngài! Từ khi thiếu phu nhân đi thì thiếu gia dạo gần đây rất tiều tụy sức khỏe cũng kém đi.

- Ừm tôi biết rồi sáng mai tôi sẽ qua thăm nó

—————- ———— —

- Lão gia, phu nhân hai người đến rồi ạ

Ông Hàn Mạc lên tiếng hỏi:

- Nó đâu rồi

- Cậu ấy đang ơn trên phòng của thiếu phu nhân

Khi lên đến nơi ông mở cửa phòng ra thấy con trai mình ngồi bó gối ở góc giường mà ôm con gấu bông Nhã Y thường hay ôm vào lòng

Ông đi đến giật phăng con gấu bông lại mà quát lớn

- Con có thôi đi không, ta đã bảo với con rồi mà không chịu nghe bây giờ thì hay rồi tự làm tự chịu

Hàn Cung Thần ngước khuôn mặt thiếu sức sống nhìn cha mẹ đứng dậy giật con gấu lại mà ôm vào lòng vì nó có mùi của Nhã Y

Mẹ anh thấy con trai mình như vậy thì không khỏi đau lòng đến an ủi

- Con đừng như vậy nữa được không, mẹ tin bây giờ Nhã Y mà thấy con như vậy thì con bé cũng rất đau lòng đấy

- Cô ấy còn thấy vui không hết thì làm sao mà đau lòng được chắc bây giờ cô ấy ghét con lắm1

- Con nói gì vậy nếu con bé về mà thấy con thiếu sức sống như vậy thì làm sao có thể bảo vệ tốt cho nó được. Con phải thật khỏe mạnh thì mới có thể dành Nhã Y về bên mình một lần nữa chứ phải không


Hàn Cung Thần suy nghĩ một hồi thì thấy lời mẹ nói rất đúng. Mình phải thật mạnh mẽ thì mới có thể theo đuổi cô ấy được.


Anh đứng dậy cảm ơn cha mẹ rồi về phòng mình tắm rửa thật sạch sẽ cạo râu đi lấy lại tinh thần trông anh bây giờ thật sự rất đẹp trai


Đã được một thời gian anh cho người ngày đêm tìm kiếm nhưng vẫn là con số không


Anh càng ngày lạnh lùng hơn không nở lấy một nụ cười. Công ty của anh đã lớn mạnh giờ thì lại càng nổi hơn làm mưa làm gió trên thị trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK