Sở Y cầm lấy bộ váy mà anh đã chuẩn bị cho mình.
Là một bộ váy tay dài, kính cổng cao tường, cô sau khi cố gắng đi vào phòng tắm, nhìn rõ bản thân trong gương thì hiểu ra tại sao anh lại chọn bộ váy này rồi.
Toàn là vết xanh xanh tím tím, vết tích của một đêm cuồng dã để lại, Sở Y Lâm đỏ mặt, xem ra anh cũng rất chu đáo nhỉ.
Cô bước ra ngoài, Lục Bá Đình lúc này đã tây trang chỉnh tề, đang ngồi đợi cô ở trên ghế.
" Xong rồi sao? "
" Ừm "
" Vậy đi thôi, em tự đi được chứ? "
Lục Bá Đình nhìn cô đi đứng không được thoải mái, ánh mắt vô cùng trân trọng nhìn cô, trong lòng có chút xót xa, biết rằng hôm qua mình đã dùng sức hơi quá.1
" Cảm ơn, tôi tự đi được!"
Sở Y Lâm mặt lạnh liếc anh một cái, sau đó trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Lục Bá Đình nhìn bóng dáng giận dỗi của cô bằng một chút yêu chiều, sau đó cùng cô rời khỏi khách sạn.
- -------------------
" anh muốn đưa tôi đi đâu? "
Sở Y Lâm thấy đây không phải là đường về nhà mình, liền lên tiếng hỏi.
" Đến nơi em sẽ biết "
Nghe vậy cô cũng không nói thêm gì nữa, trong lòng lại đang nghĩ xem, ai là kẻ đã hại mình.
Từ lúc xuyên đến đây, cô không có gây thù oán cùng ai ngoài Đường Nhã, nghĩ tới đây Sở Y Lâm như đã có được đáp án.
Ánh mắt cô trở nên băng lãnh đáng sợ hơn bao giờ hết, phần sát khí phóng ra ngay cả Lục Bá Đình cũng cảm nhận được
Tiêu Hàn lái xe phía trước nhìn qua gương chíu hậu cũng bất giác lạnh sống lưng, khí tức này cũng giống sếp của anh quá đi, lại đáng sợ như vậy, quả là một cặp!1
Tiêu Hàn từng điều tra qua Sở Y Lâm, cũng biết được bản lĩnh của cô, hôm xảy ra ám sát ở trên đèo, anh đã được chứng kiến, cô chỉ cầm trên tay một con dao nhỏ, nhưng lại như tu la đến đòi mạng, một thân ảnh cả người mang đầy sát khí, ánh mắt lạnh nhạt vô tình, như cả thế gian này cũng không thể làm cho cô để vào mắt.
Lục Bá Đình nhìn cô, đoán chắc cô đã biết được kẻ hại mình là ai, và nhất định đã chuẩn bị xong phần đáp lễ luôn rồi. Anh trong lòng có chút tự hào và tán dương cô - Người phụ nữ của Lục Bá Đình này nhìn trúng, sao có thể tầm thường được -
Không lâu sau, xe đã chạy đến trước cổng của một căn biệt thự lớn, nơi này xung quanh chỉ toàn núi rừng, chỉ có căn biệt thự với diện tích cực rộng, tựa như một lãnh thổ riêng vậy.
Hai người vệ sĩ gác cổng nhận ra chiếc xe, thì ngay lập tức mở cổng ra cho xe chạy vào.
Đến khi xe ngừng lại trước cửa chính của biệt thự, Lục Bá Đình bước ra khỏi xe, sau đó Sở Y Lâm cũng mở cửa bước ra.
Anh bước đến, nắm lấy tay cô ân cần dìu cô ra khỏi xe, Sở Y Lâm nhìn anh, sắc mặt như ghét bỏ mà lườm anh Một cái.
Mấy người đồ đen thấy Lục tổng của bọn họ là lần đầu tiên đưa phụ nữ về đây, lại còn có vẻ mặt ôn nhu như vậy nữa, bọn họ sắp sống hết một đời còn chưa thấy qua đâu.
Điều làm họ túa mồ hôi chính là, người phụ nữ mà Lục tổng của bọn họ đưa đến có phải là Sếp của Sếp luôn hay không, sao lại dám lườm mắt với Lục tổng như vậy, nhất định là thân phận không tầm thường.
Còn Sở Y Lâm lại đang bực dọc, hôm qua còn hạnh hạ cô chưa đủ sao, bây giờ còn không cho cô về nhà nghỉ ngơi, lại bắt cô đi đến nơi này, nhìn thôi cũng biết là xào quyệt của anh rồi.1
Đám người mặc đồ đen sếp thành hai hàng vội cuối người chào khi thấy Lục Bá Đình bước vào.
" Lục tổng! " Cả đám cùng đồng thanh hô lên.
" Chào thiếu phu nhân!"
Lục Bá Đình lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị mà ra lệnh cho đám người.
" Xin chào thiếu Phu nhân " Ngay lập tức họ đồng loạt cuối người hô lên, quả không sai mà, đây lại là nóc nhà quyền lực của bọn họ, Lục thiếu phu nhân!1
Sở Y Lâm cũng không nói gì, anh muốn nói sao thì nói, đến lúc cô từ hôn cùng anh rồi, xem ai bị vã mặt.
Lục Bá Đình đưa cô bước vào, bên trong không khác gì một dinh thự xa hoa, anh dắt cô đến một bức bình phong có hình một con hắc long to dài ở ngay phòng khách, sau đó anh đưa tay chạp vào mắt của con rồng đó, tiếp theo là một cánh cửa ẩn được mở ra ngay bên cạnh.
Sở Y Lâm cũng không bắt ngờ gì, cô vốn rất quen thuộc với những cơ quan bí mật như vậy rồi, cô theo anh bước vào, theo lối cầu thang đi xuống một tầng hầm dưới lòng đất.
Bên dưới rất rộng rãi, dọc theo bên trái có vài phòng giam, và bên phải là một không gian và máy móc dùng cho việc giải phẫu, và tiếp nữa là những cái ghế đặc biệt cùng những vật dụng dùng để tra tấn.
Sở Y Lâm biết được đây chính xác là xạo quyệt của Lục Bá Đình, anh có thân phận gì chứ, cô đã biết được thông qua quyển tiểu thuyết.
Thâu tóm giới hắt bạch lưỡng đạo, bang phái Hắc Long lớn mạnh cả trong lẫn ngoài nước, vì vậy mới có những lần bị ám sát, Sở Y Lâm từ lâu đã biết được nên không một chút thắt mắt hay nghi ngờ gì.
" Aaaaa " Tiếng kêu gào của một người đàn ông phát ra từ phòng giam đầu tiên.
Sở Y Lâm quay sang nhìn anh.Lục Bá Đình chỉ cười nhẹ.
" Để em tự mình sử lý "1
Cô từ từ đi đến trước phòng giam, không sai, bên trong chính là lên phục vụ ngày hôm qua muốn xam hại cô. hắn đang bị trói chặt vào ghế, những tên mặc đồ đen bên cạnh liên tiếp dùng roi da quất vào người hắn, khiến cho da thịt lẫn lộn, kêu lên đầy đau đớn.