" Không có gì, vậy tiểu thư cứ tự nhiên nhé, tôi có việc nên xin phép đi trước "
Nói rồi Tần Chí Khiêm rời đi, Sở Y Lâm và Chu nguyệt cũng xách đồ ra về, lúc vừa ra đến cửa thì từ phía sau truyền tới tiếng gọi.
" Hai vị tiểu thư xin dừng bước "
Cả cô và Chu nguyệt đều quay đầu lại nhìn
" Tôi vẫn chưa nói lời cảm đàng hoàng với hai người "1
Ninh giai kỳ vội chạy tới nói.1
"Không biết hai vị có thể cho tôi phương thức liên lạc không, tôi muốn mời hai vị một bữa cơm, xem như là lời cảm ơn "
" Không cần đâu, chúng tôi chỉ tiện tay giúp đỡ, cô không cần phải để trong lòng "
Tuy bây giờ cách thời điểm Sở Y Lâm và Ninh Giai Kỳ sảy ra mâu thuẫn vẫn vẫn còn xa, nhưng cô nghĩ tốt nhất là không nên qua lại vẫn hơn, nói rồi cô và Chu nguyệt quay đi.
" Tiểu thư, tôi thật lòng muốn cảm ơn cô, để tôi thể hiện thành ý của mình với cô được không? "
Ninh giai kỳ chớp chớp ánh mắt long lanh,hệt như một đứa trẻ đang xin kẹo nhìn Sở Y Lâm và Chu nguyệt vẻ mặt cực kỳ tha thiết, chu nguyệt thấy vậy cũng có chút buồn cười.
" Lâm Lâm, mình thấy cô ấy thật sự muốn cảm ơn nên mới mời chúng ta dùng cơm, cũng xem như là có duyên hay cứ để cô ấy mời đi "
Sở Y Lâm suy nghĩ một lúc rồi cũng đồng ý
" ừm "
Ninh giai kỳ đưa bút tới rồi xoè lòng bàn tay ra, Sở y lâm cầm lấy rồi viết số điện thoại của mình vào tay của Ninh giai kỳ.
Ninh giai kỳ vẻ mặt cực kỳ vui vẻ, nhìn vào số điện thoại trên tay, ngay từ lúc được Sở Y Lâm giúp đỡ cô đã rất ngưỡng mộ khí chất trầm ổn và cao lãnh lại khiêm tốn của Sở Y Lâm nên cô quyết định muốn được kết giao với cô ấy.
Không phải cô thấy sang bắt hoàng làm họ mà cô rất thật lòng, cũng sợ Sở Y Lâm chê mình trèo cao nhưng không ngờ cô lại đồng ý.
" Em tên là Ninh giai kỳ, 18 tuổi, em có thể gọi hai người là chị không, nên xưng hô thế nào ạ " Ninh giai kỳ vẻ mặt vui mừng ánh mắt mong chờ nhìn hai cô gái đang đứng trước mặt.
" Được chứ, chị tên là Chu nguyệt,lớn hơn em hai tuổi,còn cô ấy tên là Sở Y Lâm, bằng tuổi chị 20 tuổi " Chu nguyệt vui vẻ giới thiệu.
" Chị Y Lâm, chị Chu nguyệt, cảm ơn hai người hôm nay đã giúp em, cuối tuần này, em mời hai chị ăn cơm nhé "
Ninh giai kỳ tươi cười nhìn Sở Y Lâm và Chu nguyệt hỏi.
" ừm "
Sở Y Lâm và Chu nguyệt cùng gật đầu đồng ý.
"Vậy chúng tôi đi trước nhé, cuối tuần gặp lại " Chu nguyệt vừa cười vừa nói.
Sau khi đưa Chu Nguyệt về, Sở Y Lâm cũng trở về nhà, cô ngã mình lên ghế sofa có chút mệt mỏi mà nhắm mắt.
Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên
( reng...reng...)
Cô mở mắt ra, đưa tay lục tìm điện thoại ở trong túi xách.
( Nhà thầu)
[ Alo ]
[ Xin chào, Sở tiểu thư, tôi là Lưu An, là người phụ trách cho công trình biệt thự của cô ở thành phố B, ngày kia chúng ta bắt đầu khởi công, nên hôm nay tôi báo trước với cô một chút, nếu cần thiết thì cô có thể đến xem một chút ]
[ Được, tôi biết rồi,cảm ơn anh ]
Tắt máy, Sở lâm ngồi dậy cô đi về phòng tắm rửa một chút, sau đó là sắp xếp vài bộ quần áo vào vali,tuy thành phố B cách đây không xa nhưng cả đi lẫn về trong một ngày thì đúng là hành xác quá
Nên cô quyết định sẽ ở lại thành phố B vài ngày, giám sát công trình, sẵn tiện đi tham thú vài nơi coi như du lịch giải khoay vậy.
Sáng hôm sau.
Sở Y Lâm trên người mặc một cái quần tây lưng cao, một chiếc áo thun cổ lọ màu đen, thân hình đồng hồ cát đẹp đẻ lại bị cô che đi bằng một cái áo khoác dạ dài qua gối, một đôi cao gót mũi nhọn bóng loáng, tất cả đều là màu đen
Trông cô lúc này toàn thân toát ra vẻ bá khí lạnh lùng nhưng gương mặt này lại đẹp đến thuần khiết, nếu mặt cô bớt đi một phần tư sắc thì người khác sẽ cho rằng cô thực sự là một trùm mafia.
Cô xách theo hành lý để vào cốp xe
và sẽ tự mình lái xe đến đó.
Trên đường, Sở Y Lâm vừa đi vừa ngắm cảnh, đường đèo khá quanh co hiểm trở nhưng phong cảnh dọc đường lại rất đẹp, không khí rất trong lành.
Lúc sắp vào đến thành phố cô nhìn thấy một chiếc xe BMW sang trọng, thoạt nhìn hình như là bị mất lái rồi đâm vào vách núi
Vì cô khởi hành rất sớm nên bây giờ chỉ mới hơn 6 giờ sáng, xung quanh vẫn còn sương mù rất ít người qua lại.
Sở Y Lâm lái xe đến gần rồi chạy lại muốn xem xét tình hình bên trong chiếc xe
Phần đầu chiếc BMW bị móp méo gần như biến dạng, cửa kính từ bên ngoài không thể nhìn vào trong.
Sở Y Lâm đập tay vào cửa kính, sau đó lại quan sát một lượt xung quanh chiếc xe
Cô kinh ngạc phát hiện ở phía dưới khe cửa ghế lái chảy ra một dòng máu đỏ tươi.