• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người có thắc mắc về sự biến mất của Liễu Nhiên và Mặc Lâm không ạ? Hai phản diện này bây giờ mới xuất hiện nhé.

Sau sự việc Mặc Kỳ Tuyết ngã cầu thang nên ở trong bệnh viên Mặc Kiến Minh đã tuyên bố từ mặt Mặc Lâm, đuổi ra khỏi Mặc gia và giao cho Cao Việt Xuân toàn quyền xử lý. Cao Việt Xuân đã ném Mặc Lâm đến nơi khỉ ho cò gáy nào thì cũng không ai biết. Chẳng ai biết bây giờ cô ta còn sống hay đã chết cả. Còn Lan Nhiên vì bà ta không trực tiếp làm hại đến Mặc Kỳ Tuyết nên Mặc Kiến Minh vẫn giữ bà ta lại, vẫn cho sống ở biệt thự Mặc gia nhưng phải chịu sự giám sát chặt chẽ, tránh làm tổn thương đến Mặc Kỳ Tuyết.

Nhưng liệu Lan Nhiên sẽ bỏ qua được chuyện này trong khi con gái của bà ta đã bị ném ở nơi nào. Thù hận của bà ta đối với Mặc Kỳ Tuyết càng tăng cao và cũng hận Mặc Kiến Minh. Trước giờ bà ta cũng đâu có yêu thương Mặc Kiến Minh tý nào đâu, chỉ là vì tiền của ông mà thôi. Hiện tại ông đã còn làm hại đến con gái bà thì hận thù dâng cao đó là điều chắc chắn.

Trong lúc bị giám sát bà ta cũng khôn ngoan có thể lách đánh lừa vệ sĩ Mặc Kiến Minh phái đi cạnh và tìm thấy hết được các vị trí của camera giấu kín mà Mặc Kiến Minh lắp đặt để phòng hai mẹ con bà làm hại Mặc Kỳ Tuyết lúc trước. Sau đó bà ta phân tích tinh vi từng góc khuất của số camera giấu kín đó. Đúng là đầy thủ đoạn, và cũng không thể không công nhận rằng Lan Nhiên thật tài giỏi.

Nhưng mà, một người phụ nữ như bà ta tại sao lại có thể làm được những việc đó. Thật khó hiểu? Có thể làm được mọi việc mà không một ai hay biết, tìm hiểu được tất cả và lên kế hoạch đến cả những người luôn giám sát nhất cử nhất động cũng không hề hay biết.



Khuôn mặt bà ta lúc này méo mó dữ tợn đã gần như muốn biến dạng khuôn mặt ban đầu. Khuôn mặt mỹ miều ban đầu giờ đây không khác gì con quỷ dữ:

- Mặc Kiến Minh với Mặc Kỳ Tuyết, tôi sẽ để cho hai người phải nếm mùi đau khổ.

Lan Nhiên gửi tin nhắn kín cho một số lạ, dãy số điện thoại này không phải ở trong nước mà là ở nước ngoài:

- Có thể bắt đầu được rồi. Dựa theo kế hoạch mà làm.

Trong khi đó cả Mặc Kiến Minh và Mặc Kỳ Tuyết không hề biết rằng sóng gió đang kéo tới, và họ sẽ làm thế nào để vượt qua được đây. Cả hai người hiện tại vẫn đang chìm trong chuyện hôn nhân đau đầu của Mặc Kỳ Tuyết nên đã bỏ lỡ Lan Nhiên.

Tại Cao thị.

Sau khi Mặc Kiến Minh thông báo rút vốn một nửa số dự án hợp tác trước đó. Khổ nỗi, những dự án đó đều đầu tư với một con số khủng lên tới vài chục tỷ. Thời gian trước, Cao thị bị lung lay nặng nề do sự chống phá của đứa con riêng liên kết với các cổ đông làm loạn phải nhờ Mặc thị vươn tay giúp đỡ hết mức mới cứu vãn được. Hiện tại, cao tầng của Mặc thị tuyên bố rút vốn đã làm cho một số nhà hợp tác lớn đòi hủy hợp đồng, số cổ phiếu giảm đột ngột trong một đêm. Trong khi đó, vì trước đã bị khủng hoảng, số tiền còn chưa thể bù vào hết, giờ lại thêm một “trận đòn” lớn nữa thì nhanh chóng Cao thị đang rơi vào nguy cơ khốn cùng, nói thẳng ra là phá sản.

Cao Đức Hải lúc này chỉ biết ôm đầu tuyệt vọng, đây chính là toàn bộ công sức của bố ông để lại. Vậy mà lại sắp bị phá hủy trong một đêm như vậy. Chỉ tại đứa nghiệt tử đó. Đúng là gia môn bất hạnh. Gia môn bất hạnh mà.



Cao phu nhân - Lâm Tử Quyên lo lắng cho tâm trạng của chồng mình nhưng bà lại chỉ có thể đứng bên cạnh an ủi chứ không thể giúp được gì cả. Bà thật sự không muốn hai cha con ông cứ phải cãi nhau rồi từ mặt nhau. Gia nghiệp thì có thể dựng lại, nhưng tình cảm cha con thì rất khó. Hiện tại điều Lâm Tử Quyên lo sợ là Cao Đức Hải sẽ tuyên bố từ mặt Cao Việt Xuân. Hai người dù sao cũng là người mà bà yêu thương nhất, sao có thể chịu được đây.

Còn Cao Việt Xuân lúc này anh đang chạy vạy ngược xuôi để cứu vãn tình hình nhưng coi bộ không khả quan cho lắm. Tất cả mọi người đã từng hợp tác với Cao thị đều thấy tình hình Cao thị sắp phá sản, không muốn mất tiền oan đều nhanh chóng rút vốn không điều kiện. Thậm chí là những người đã được Cao thị giúp đỡ trước đó cũng qua cầu rút ván. Điều này đã làm cho Cai Việt Xuân vô cùng tức giận ném hết cả giấy tờ trên bàn mà chửi:

- Lúc khốn khiếp, đúng là loại qua cầu rút ván.

Trợ lý chỉ có thể sợ hãi đứng xa xa, anh ta không muốn trở thành tù nhân chịu tội bị ăn mắng vô lý đâu. Hiện tại tâm trạng của Cao Việt Xuân đang rất tệ. Cao thị đang nháo nhào cả lên, cổ đông thì đòi rút vốn, nhân viên thì lũ lượt xin nghỉ. Hiện tại giấy tờ xin từ chức đang chất đầy trên bàn bộ phận nhân sự kia kìa. Người đứng đầu Cao thị chính thức là Cao Đức Hải thì chưa lộ mặt, người đứng đầu tạm thời là Cao Việt Xuân thì đang phát điên. Coi bộ lần này, Cao thị xong rồi…

Nhưng chửi mắng được một lúc xong thì Cao Việt Xuân im lặng. Một phút, mười phút, hai mươi phút,… 1 tiếng đã làm cho tên trợ lý đứng đó cảm thấy khá khó hiểu. Không khí trở nên im lặng đến mức ngột ngạt. Cảm xúc của Cao Việt Xuân hiện đang thế nào không ai biết, vẻ mặt của anh đã không còn hiện rõ nữa mà chỉ là sự bình tĩnh đến đáng sợ, như một con sư tử đang nằm im bất động chỉ chờ chực con mồi.

Trợ lý hiếu kì bước lại mấy bước thì Cao Việt Xuân bất chợt ngửa cổ cười. Nụ cười đó rất kỳ quái làm cho trợ lý phải ngã ngồi ra đất nhìn. Anh ta không dám thốt lên một câu nào, vì chỉ cần lộ ra một tiếng thì sẽ bị Cao Việt Xuân chú ý đến.

Tuy nhiên, Cao Việt Xuân quay sang anh ta nhẹ nhàng nói làm anh ta vô cùng bất ngờ. Tại sao tâm trạng của giám đốc cứ thay đổi một cách xoành xoạch như thế, làm anh ta không thể hiểu được.



- Ra ngoài đi. Tôi cần làm việc.

Nhưng thấy Cao Việt Xuân đã tha cho mình thì anh ta nhanh chóng bước nhanh ra khỏi phòng, đóng cửa và thở phào. Cuối cùng cũng được ra khỏi rồi. Chắc phải về viết ngay cái đơn từ chức quá, nếu không chết vì đau tim lúc nào cũng không biết.

Sau khi trợ lý rời đi, Cao Việt Xuân mới mở tủ dùng một chiếc điện thoại bí mật gọi cho một số lạ. Anh chỉ nói một câu ngắn gọn như ra lệnh cho đầu dây bên kia:

- Cho thời gian 1 tiếng. Khắc phục tình trạng của Cao thị đi?

Rốt cuộc anh đã gọi cho ai? Một thiên tài hay một tổ chức bí mật nào đó?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK