Mục lục
Chiến Thần bất bại - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 365: Đại sư thiết kế váy cưới

Tiếng gầm này như tiếng gào thét của sư tử, khiến hai chân Khương Văn Kỳ run rẩy, quỳ xuống sảnh lớn.

“Bố, con thật sự không làm…”, Khương Văn Kỳ uất ức nói.

“Bốp!”

Khương Thái Xương tát thẳng vào mặt Khương Văn Kỳ rồi quát mắng: “Con tưởng bố già lẩm cẩm rồi sao? Bao nhiêu năm qua, bố mắt nhắm mắt mở bỏ qua chính là vì con là con trai bố, là người thừa kế công ty sau này! Nhưng con thật không biết tiếp thu! Còn để Khương Vy Nhan biết được… Con muốn cả nhà họ Khương này chết hết sao?”

“Bố, con sai rồi, con sai thật rồi…”

Khương Văn Kỳ hoảng sợ, quỳ dưới đất, khóc rống lên thảm thiết.

Khương Thái Xương lạnh lùng, vì cảm xúc đan xen lẫn lộn nên ngồi lại vào ghế thái sư, điều hòa hơi thở, sau đó nói: “Con… trả lại toàn bộ số tiền tham ô vào tài khoản của công ty đi”.

“Vâng vâng, con trả lại ngay…”, Khương Văn Kỳ vội vàng đồng ý.

Hừ!


Khương Thái Xương lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó nói tiếp: “Suy nghĩ kỹ lại lỗi lầm đi!”

Nói xong, lão đứng dậy rời khỏi sảnh lớn, để lại một mình Khương Văn Kỳ quỳ trong sảnh.

Sau khi Khương Thái Xương rời đi, vẻ buồn bã trên mặt Khương Văn Kỳ thay bằng sự lạnh lùng.

Ông ta siết chặt nắm đấm, nghiến răng nói: “Khương Vy Nhan! Tiêu Chính Văn! Tao sẽ không bỏ qua cho chúng mày đâu!”

Còn bên này, sau khi Tiêu Chính Văn đưa Khương Vy Nhan rời khỏi biệt viện nhà họ Khương.

Trên đường đi, vẻ mặt của Khương Vy Nhan hơi buồn bã, nói: “Chính Văn, tại sao ông nội lại không tin em?”

Tiêu Chính Văn thở dài, nghiêm túc nhìn Khương Vy Nhan, đáp: “Bởi vì trong nhà họ Khương, Khương Văn Kỳ là con trai cả của ông nội em, là người ông ta tin tưởng nhất, cũng là người sau này sẽ tiếp toản công ty nhà họ Khương. Lúc nãy em vạch trần Khương Văn Kỳ làm trung gian kiếm lời, tham ô công quỹ trước mặt mọi người, chính là tát vào mặt ông nội em, tát vào mặt nhà họ Khương. Người che giấu khuyết điểm như ông cụ vốn đã không coi trọng em, nếu em để ông ta lựa chọn, đương nhiên ông ta sẽ bảo vệ Khương Văn Kỳ”.


Nghe những lời này, ánh mắt Khương Vy Nhan càng thêm đau lòng, nói: “Chẳng lẽ để bác ấy tiếp tục tham ô sao?”

Tiêu Chính Văn lắc đầu nói: “Nếu ông cụ còn minh mẫn thì sẽ không như vậy nữa. Chắc hẳn bây giờ ông cụ đang khiển trách riêng Khương Văn Kỳ, bảo ông ta trả lại tiền. Như vậy thì chúng ta coi như là đã đắc tội với Khương Văn Kỳ, sau này em ở công ty e là rất khó sống”.

Nghe vậy, Khương Vy Nhan hơi lo lắng nói: “Vậy phải làm sao đây?”

Tiêu Chính Văn mỉm cười, véo mũi cô, nói: “Đừng lo, còn có anh mà”.

Nhưng Khương Vy Nhan không vui, cô cúi đầu xuống, tự trách mình: “Chính Văn, anh nói xem có phải em bốc đồng quá không? Có phải em không nên vạch trần bác cả không? Nếu như vậy thì bác cả sẽ không ghét chúng ta…”

Tiêu Chính Văn giữ chặt bả vai Khương Vy Nhan, cười dịu dàng nói: “Đồ ngốc, làm những điều chính nghĩa, ngay thẳng thì không cần xin lỗi, không cần tự trách mình. Được rồi, chúng ta về thôi”.

Nói xong, hai người cũng về đến sân nhỏ.

Ở bên kia, sau khi Khương Văn Kỳ từ sảnh lớn trở về nơi ở của mình, ông ta liền tức giận đập phá đồ đạc.

“Bố, bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Ông nội đã nói gì vậy ạ?”, Khương Mỹ Nghiên vội vàng hỏi.

Khương Văn Kỳ bắt chéo tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Ông nội con bảo chúng ta trả lại tiền thì sẽ không truy cứu chuyện này nữa”.

Nghe vậy, Khương Mỹ Nghiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, liền hét lên: “Cái gì? Trả lại tiền? Vậy chẳng phải nhà chúng ta không có tiền để tiêu nữa sao?”

Tiết Mai nghe vậy cũng lao tới, căng thẳng hỏi: “Ông ơi, thật sự phải trả lại tiền sao? Vậy sau này, lẽ nào tôi không thể mua túi hàng hiệu nữa, không được mua mỹ phẩm nữa sao…?”

Khương Văn Kỳ trừng mắt nhìn hai mẹ con, nói: “Chuyện đã đến nước này rồi chỉ có thể trả lại tiền thôi! Đây là mệnh lệnh của bố!”
“Đều tại Khương Vy Nhan, nếu không phải vì cô ta thì chúng ta sao lại tổn hại nhiều vậy chứ!”

Khương Mỹ Nghiên giận dữ hét lớn, khoanh tay trước ngực, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, nói: “Bố, chúng ta nhất định phải tìm ra cách để trừng trị con đàn bà đê hèn Khương Vy Nhan đó!”

Sắc mặt Khương Văn Kỳ u ám, nói: “Đương nhiên rồi! Nó khiến chúng ta mất mấy triệu tệ, đương nhiên bố sẽ không bỏ tha cho nó!”



Lúc này, ở bờ bên kia đại dương, Bắc Mễ.

Có một tin tức chấn động toàn bộ thế giới ngầm phương Tây!

Long Vương phương Đông lại xuất hiện rồi!

Hôm nay, trên mạng lưới ám sát của tổ chức sát thủ thế giới ngầm phương Tây đã xuất hiện một tin tức!

Tổ chức sát thủ Tử Thần đã tuyên bố giải tán!

Tất cả lãnh đạo cấp cao đều đăng một video xin lỗi.
Các thành viên của tổ chức thậm chí còn đăng video tự chặt tay mình lên mạng lưới ám sát, sau đó dùng máu của mình viết: “Hoa Quốc, bất khả xâm phạm!”

Mạng lưới ám sát là tổ chức mạng lưới sát thủ quy mô lớn thứ ba trong thế giới ngầm phương Tây, đương nhiên là có rất nhiều người chú ý tới!

Mặc dù ba năm trước đã trải qua một trận chiến tắm trong biển máu, nhưng nền tảng vẫn còn, sau mấy năm phát triển, thực lực tổng thể đã được xếp trong top mười!

Nhưng lần này, thành viên cấp cao của mạng lưới ám sát lại che mặt đăng video xin lỗi.

Các thành viên của tổ chức sát thủ Tử Thần đều tự chặt tay và để lại dòng chữ: “Hoa Quốc, bất khả xâm phạm!”

Nhất thời, lời đồn liên quan đến mạng lưới ám sát lan truyền khắp nơi!

Cuối cùng, có một nhân viên cấp cao của mạng lưới ám sát đã lộ mặt, tiết lộ có liên quan đến Long Vương phương Đông.
Tin tức này lập tức quét sạch toàn bộ thế giới ngầm phương Tây!

Long Vương phương Đông lại một lần nữa xuất hiện ở thế giới ngầm phương Tây!

Mọi người đều đang thảo luận Long Vương phương Đông là ai, bọn họ cũng thảo luận vấn đề Long Vương phương Đông này thực sự là kẻ thù không đội trời chung của mạng lưới ám sát.

Tin tức chấn động này đương nhiên thu hút sự chú ý của mười hai nhân vật lớn ở thế giới ngầm phương Tây, điện chủ của mười hai thánh điện.

Bởi vì một tổ chức trung lập lớn nhất trong thế giới ngầm phương Tây, cũng là tổ chức được mọi người kính trọng nhất đã ban bố một tin tức.

Long Vương phương Đông và tám vị chiến thần dưới trướng chính thức được xưng là Long Vương, nổi tiếng không thua kém gì mười hai thánh điện.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không hề hay biết tin tức chấn động này.
Cho dù có biết thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ mỉm cười hững hờ.

Lúc này, Tiêu Chính Văn đang trên đường đến sân bay Tu Hà.

Bởi vì, theo lời Long Nhất nói thì hôm nay là ngày nhà thiết kế váy cưới hàng đầu thế giới – đại sư Bàng Ngọc Thành sẽ đến Tu Hà.

Tiêu Chính Văn chuẩn bị đích thân đến đón ở sân bay.

Có thể khiến vua Bắc Lương của Hoa Quốc đến sân bay tiếp đón cũng đủ để cho thấy Tiêu Chính Văn coi trọng vị đại sư này thế nào.

Cùng lúc đó, tin tức về chuyến bay đến Tu Hà của đại sư Bàng đã được lan truyền khắp nơi.

Những người nổi tiếng ở Tu Hà, những thiếu gia tiểu thư nhà giàu cũng nhao nhao chạy tới sân bay!

Chính là để gặp mặt đại sư Bàng Ngọc Thành một lần!

Đại sư Bàng Ngọc Thành là nhà thiết kế váy cưới hàng đầu trên thế giới.

Mỗi chiếc váy cưới được ông ấy thiết kế ra đều vô cùng đắt đỏ và độc đáo, thu hút được sự chú ý trong nước và cả thế giới.
Đại sư Bàng Ngọc Thành đã thiết kế được tổng cộng mười sáu chiếc váy cưới, giá trị mỗi chiếc váy đều vô cùng lớn, được săn đón bởi những gia đình giàu có nhất trong nước và cả ngoài nước.

Trong số đó, chiếc váy cưới quý giá nhất, tiêu biểu nhất thể hiện triết lý thiết kế đỉnh cao của đại sư Bàng Ngọc Thành chính là chiếc váy cưới của Thiên Tử Hoa Quốc!

Tác phẩm lưu truyền thế giới!

Vô cùng tuyệt đẹp!


Đến nay vẫn còn được trưng bày trong cung của Thiên Tử!


Trong tập đoàn Ngô Thị, Ngô Khoan Nghiệp và Khương Mỹ Nghiên vô cùng hào hứng.


“Chồng ơi, đại sư Bàng Ngọc Thành đấy! Ông ấy đến Tu Hà rồi, chúng ta mau tới sân bay đi! Nếu ông ấy có thể thiết kế cho em một bộ váy cưới thì em nhất định sẽ trở thành cô dâu xinh đẹp nhất Tu Hà, à không, xinh đẹp nhất cả nước luôn!”

Khương Mỹ Nghiên vô cùng hào hứng, kéo Ngô Khoan Nghiệp chạy đến sân bay!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK