Mục lục
Chiến Thần bất bại - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 122: Đánh cho nhừ tử!

Tiêu Chính Văn ngẩn ra nhìn đám người anh Bọ Cạp đang sợ hãi, sau đó giải thích: “Không có gì đâu, người quen cũ thôi mà, để anh giải quyết”.

Sau đó, Tiêu Chính Văn vội vàng đẩy Khương Vy Nhan lên xe, nói: “Em lên xe trước đi”.

Nói xong, anh đẩy Khương Vy Nhan vào trong xe, sau đó cau mày, trợn mắt nhìn anh Bọ Cạp, lạnh lùng nói: “Tôi đưa vợ về nhà trước, đưa tôi địa chỉ, lát nữa tôi đến tìm anh”.

Đám người anh Bọ Cạp rất lo lắng, đầu cúi thấp gần cạp quần tới nơi, cung kính nói: “Vâng vâng vâng, anh Tiêu, anh đi từ từ”.

Nói xong, anh Bọ Cạp hất tay, hàng chục người đàn ông phía sau đều đứng bên đường, nghiêm chào Tiêu Chính Văn phóng xe đi qua trước mặt bọn họ.

Mãi cho đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, anh Bọ Cạp mới dám thở phào nhẹ nhõm, anh ta loạng choạng, chân mềm nhũn ra, suýt chút nữa là ngã khuỵu xuống đất.


“Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ? Đây không phải phi vụ trị giá hàng triệu tệ sao?”, tên đàn em nào đó không biết Tiêu Chính Văn bước lên trước, vẻ mặt nghi hoặc hỏi.

Bốp!

Anh Bọ Cạp quay đầu tát mạnh vào mặt tên đàn em đó một cái rồi gầm lên: “Làm cái gì mà làm? Một triệu này mày có lấy được không? Mày dùng mạng để lấy sao? Mày biết người vừa rồi là ai không? Ngay cả Thiên Gia của Tu Hà cũng phải khom lưng cúi đầu trước anh ta! Mày nói xem, mấy người chúng ta, liệu có thể lấy được một triệu tệ đó không?”

Đám đàn em ban nãy còn chưa hiểu chuyện gì, lúc này nghe thấy lời của anh Bọ Cạp, người nào người nấy cũng tràn đầy kinh ngạc?

Chuyện gì thế này?


Ngay cả Thiên Gia ở Tu Hà cũng phải cúi đầu khom lưng trước mặt anh ta sao?

Chuyện chuyện chuyện này…. Không thể nào?

Anh Bọ Cạp xây xẩm mặt mày, khóe mắt lóe lên tia lạnh lùng, nói: “Được lắm! Thằng cha Bao Bộ Nghĩa chết tiệt suýt chút nữa thì hại chết ông mày, ha ha, nhưng mà, đắc tội với anh Tiêu, tên Bao Bộ Nghĩa này cũng không sống lâu được nữa đâu! Về hết cho ông, đợi anh Tiêu đến tìm!”

Nói xong, đám người anh Bọ Cạp nhanh chóng rời khỏi đây.

Còn về phía Tiêu Chính Văn, sau khi đưa Khương Vy Nhan và Na Na về căn phòng nhỏ, sau đó anh tìm đại một lý do, lại lái xe đến địa bàn của anh Bọ Cạp, quán bar Tinh Quang!

Vừa xuống xe, anh Bọ Cạp đưa tất cả các tên đàn em của mình, tổng cộng cỡ khoảng ba bốn mươi người, sắc mặt kính cẩn đứng chờ ở cửa!

Nhìn thấy xe của Tiêu Chính Văn tới, anh ta lập tức cúi người chín mươi độ, cung kính nói: “Hoan nghênh anh Tiêu đến thăm quán bar Tinh Quang!”

Trong ngoài quán bar có rất nhiều thanh niên nam nữ tới bay lắc, lúc này nhìn thấy cảnh anh Bọ Cạp kính cẩn khom mình, bọn họ đều vô cùng sửng sốt!

“Mẹ kiếp! Chuyện gì thế vậy? Đó không phải đám người anh Bọ Cạp sao? Bọn họ đang chào đón ai vậy?”

“Ai mà lớn mặt thế nhỉ, lại có thể khiến anh Bọ Cạp đích thân ra đón…”.

“Tôi nghĩ có thể là công tử nhà giàu có nào đó, gia cảnh chắc phải gọi là đỉnh của chóp ấy”.

Những thanh niên nam nữ này đều là hội du côn trong xã hội, trong lòng hết mực sùng bái những thế lực lớn, lúc này lại nhìn thấy anh Bọ Cạp và đám đàn em của anh ta đang kính cẩn đứng khom lưng cúi đầu ở cửa, tất nhiên trong lòng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, đồng thời cũng rất ngưỡng mộ người đàn ông ở trong xe này.

Tiêu Chính Văn bước xuống xe, vẻ mặt lãnh đạm, nhìn anh Bọ Cạp, nói: “Vào đi”.
Anh Bọ Cạp lập tức xoay người sang một bên, giữ tư thế cúi người, đưa tay ra chào đón: “Anh Tiêu, xin mời, phòng bao ở trên tầng ba ạ”.

Nói xong, Tiêu Chính Văn bước vào quán bar, anh Bọ Cạp và đám đàn em lập tức đi theo sau.

Cảnh tượng như vậy khiến những người trong quán đều sợ hãi vội vàng tránh đường.

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn đã ngồi trong phòng bao, sắc mặt bình thản, nói với anh Bọ Cạp đang sợ hãi trước mặt: “Gọi điện thoại cho Bao Bộ Nghĩa, nói, người là do anh bắt tới, bảo hắn ta qua đây một chuyến”.

“Vâng vâng vâng!”, anh Bọ Cạp rất hiểu chuyện, lập tức gọi điện thoại cho Bao Bộ Nghĩa, giả vờ tự hào nói: “Thiếu gia Bao, người anh muốn, tôi đã thay anh bắt về rồi, anh muốn tự mình ra tay hay là tôi trực tiếp ra tay luôn?”

Lúc này, Bao Bộ Nghĩa ở đầu dây bên kia đang ngồi nhậu với nhóm bạn rượu trong hộp đêm, trong lòng còn có hai người phụ nữ gợi cảm.
“Anh ta bị bắt thật rồi sao? Tốt tốt tốt lắm! Tôi lập tức tới! Anh Bọ Cạp, anh phải trông chừng tốt cho tôi!”

Bao Bộ Nghĩa đầy phấn khích, cúp điện thoại, cười nói với một vài người bạn xung quanh: “Ha ha ha! Thằng chó hoang Tiêu Chính Văn đó đã bị anh Bọ Cạp bắt về rồi, bây giờ tôi lập tức qua đó! Đợi chút nữa tôi sẽ quay video anh ta quỳ xuống cầu xin tha mạng cho các cậu xem!”

Nói xong, Bao Bộ Nghĩa lập tức đứng dậy, nhanh chóng rời khỏi hộp đêm, lái chiếc xe Porsche của mình đến quán bar Tinh Quang.

Đến phòng bao ở tầng ba, Bao Bộ Nghĩa đẩy mạnh cửa, cười khoái chí hét lớn: “Anh Bọ Cạp, cám ơn anh nhiều lắm, người đang ở đâu rồi? Thiếu gia đây muốn đích thân đánh anh ta tàn phế! Dám đối đầu với thiếu gia, tôi phải cho anh ta biết, chữ ‘chết’ viết như thế nào!”
Vừa dứt lời, Bao Bộ Nghĩa liền nghe thấy một âm thanh lạnh lùng vang lên: “Bao Bộ Nghĩa, chúng ta lại gặp nhau rồi”.

Nghe vậy, Bao Bộ Nghĩa giật mình, qua ánh đèn mờ ảo trong phòng bao có thể nhìn rõ người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa!

Ủa mẹ nó chứ, đây không phải là Tiêu Chính Văn sao?

“Mẹ kiếp! Tiêu Chính Văn? Mày vẫn còn dám ở đây ngông cuồng à? Sao mày vẫn còn ngồi ở đấy, quỳ xuống cho thiếu gia ngay!”, Bao Bộ Nghĩa phẫn nộ gầm lên, vẫn chưa biết rõ tình hình trước mắt.

Sau đó, hắn quay đầu lại, nhìn thấy anh Bọ Cạp sắc mặt lạnh lùng đứng ở một bên, trong phòng bao còn có bảy tám tên đàn em, tên nào tên nấy mặt đều lạnh như tiền.

Hắn lập tức hét lớn với anh Bọ Cạp: “Anh Bọ Cạp, chuyện gì thế này?”

Lúc này, trong lòng hắn cũng hơi run sợ.

Tình huống này hình như có gì đó không đúng.
Anh Bọ Cạp lạnh lùng hừ một tiếng, bước lên trước, đá mạnh vào eo Bao Bộ Nghĩa, ‘bụp’ một phát, Bao Bộ Nghĩa vốn dĩ là công tử con nhà giàu, chân yếu tay mềm, làm sao có thể chịu được một cú đá của anh Bọ Cạp được chứ, hắn ngã sõng soài trên mặt đất, không ngừng ôm bụng la hét thảm thiết: “Anh Bọ Cạp! Anh điên rồi à? Anh đá tôi làm gì! Đá anh ta đi chứ! Là tôi cho anh một triệu bảo anh bắt anh ta về mà!”

Anh Bọ Cạp tức giận, bước lên vài bước, đá tới tấp vào người Bao Bộ Nghĩa đang nằm trên mặt đất, ôm mặt không ngừng la hét ầm ĩ!

Sau đó là một trận nhừ đòn!

“Mẹ kiếp! Mày còn dám nhắc đến chuyện này! Nếu không phải mày, ông đây dám chọc vào anh Tiêu sao? Đều vì thằng rác rưởi nhà mày, hại ông đây suýt nữa đắc tội với anh Tiêu! Hôm nay ông đây phải đánh chết mày!”
Anh Bọ Cạp chửi bới cay nghiệt, trút hết giận trong lòng lên người Bao Bộ Nghĩa.

Lúc này, Tiêu Chính Văn đột nhiên ra hiệu, bảo anh Bọ Cạp dừng lại.

Bao Bộ Nghĩa lúc này đã bị đánh cho thương tích khắp người, nằm cuộn tròn trên đất, không ngừng kêu than, mũi bầm dập chảy máy, hai mắt xanh lè!


“Bao Bộ Nghĩa, là anh ra lệnh cho đám người anh Bọ Cạp động tay với tôi sao?”


Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.


Bao Bộ Nghĩa nằm trên đất, đảo mắt một lượt, lắc đầu nói: “Không phải! Làm gì có! Tôi không có!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK