Một lần là tư đồ lâm đưa tôi đến, ở chỗ này tôi mới biết linh thai được đưa vào mắt trận, khi đó trong mắt mọi người tôi vẫn là một công cụ
Lần nữa đến đây, truyện xưa như mây cũ thoáng qua
Lần trước tôi rời khỏi đạo quán thanh ngọc, liền bắt đầu giằng co tình cảm với giang khởi vân, tôi lần lượt thua, lần lượt rơi vào vực sâu càng thêm sâu thẳm.
Lúc rơi vào mắt trận, linh thai phá tan tà khí, giang khởi vân tụ lại hồn phách, ở minh phủ kết thúc buổi lễ, đứa trẻ được sinh ra …..
Đột nhiên tôi cảm thấy cảnh đời đổi thay, lòng tôi có chút già đi rồi.
Lần nữa tôi nhìn đến tượng thần Tam Thanh ở đại điện, lần trước ở đây tôi bị mọi người đối xử lạnh nhạt, lần này ánh mắt của bọn họ lại mang theo tia kính sợ.
Những người thẩm gia này, hẳn là biết mối quan hệ giữa tôi và giang khởi vân.
” Mộ….. Đương gia, mộ tiểu thư, lão thái thái của chúng ta ở sau sương phòng”. Một Khôn Dao hướng chúng tôi chắp tay nói.
“…… Có ý gì, kêu chúng ta tới mà lại tránh ở trong sương phòng?”. Anh tôi bất mãn hỏi
Tôi cảm giác có chút trang nghiêm, hỏi:” có phải lão thái bị thương không?”
Khôn Dao ngạc nhiên nhìn tôi, lập tức cúi đầu trả lời:” vâng…. Lão thái bây giờ không thể đứng dậy, thỉnh hai người mau chóng đến đó”
Anh tôi khẽ nhíu mày, bước xuống hành lang phía sau, đột nhiên giữ chặt tôi lại.
Thẩm thanh nhụy từ bên kia vội vàng chạy vào phòng của thẩm lão thái, anh tôi ra hiệu cho tôi chờ xem tình hình như thế nào.
Trong sương phòng nhanh chóng phát ra thanh âm của thẩm thanh nhụy:” ….. Pháp khí đã nứt rồi, người còn luyến tiếc đưa vật kia cho ta sao? Nếu trấn không được mảnh gỗ tà ác đó, con cháu thẩm gia sẽ chịu thương vong”
Thanh âm của cô ta có chút khẩn trương, tuy rằng cô ta mang theo nhiệm vụ đầu thai vào thẩm gia, nhưng ở nơi sinh ra và lớn lên, hẳn là cô ấy cũng có chút tình cảm?
Ở kiếp trước cô ấy là một Linh Liên Nhụy, ngay cả khi cô ấy có hoá thành người, cũng không có bất kỳ tâm tư và ý niệm phức tạp nào.
Nhưng đầu thai làm người lại không giống như thế
Người có ba hồn bảy phách, thất tình lục ɖu͙ƈ, tâm tư và ý niệm của cô ta phức tạp hơn nhiều.
Trong phòng không còn tiếng vang
Thẩm thanh nhụy có chút tức giận quát lên:” người là dùng sinh mệnh kéo dài thời gian! Ba mảnh gỗ tà ác kia chính là một âm mưu! Tư đồ hội trưởng để tăng tục đạo phân công nhau trấn áp, chính là muốn bám chặt những nhân vật tinh anh của tăng tục đạo! Để hắn có cơ hội hoạt động”
” Người biết đây là âm mưu, vì sao còn đáp ứng? Các pháp sư bên dưới Thông Huyền Sẽ còn không hiểu ra sao, nhưng ba đại lão các người hẳn là nên hiểu chứ? Các người liều mạng như vậy là vì cái gì?”
Trong phòng truyền đến một tiếng thở dài, thẩm lão thái thấp giọng nói:” ….. Thanh nhụy, ngươi tâm cao khí ngạo, tự nhiên sẽ không biết là vì sao!”
“…. Là ta không hiểu, chẳng nhẽ người của thẩm gia chết sạch cũng không quan trọng sao? Người nói cho ta, thứ gì đáng giá mà người dùng một đời bảo vệ thẩm gia mang đi đua?
” Nha đầu, ngươi nên học hỏi nhiều kinh nghiệm hơn, ngươi phải biết rằng, trêи đời này có một số việc biết rõ hậu quả, nhưng vẫn phải làm….. Vì xã tắc, không thể không làm…..”
Vì xã tắc, không thể không làm?
Bốn từ này của thẩm lão thái, tôi nghe ra ý vị thâm trường
Tại sao bốn từ này, mang theo vài phần quyết định, vài phần bất lực?
Thẩm thanh nhụy cười lạnh nói:” lão thái, người muốn chờ mộ tiểu kiều đến đây? Dựa vào sự ủng ái của đế quân đại nhân đối với cô ta, một nhóm người liền lấy lòng cô ta, hy vọng đế quân sẽ tiếp tục che chở thẩm gia, đáng tiếc, mộ tiểu kiều đối với thẩm gia không có hứng thú, người tính cho cô ta cũng vô dụng, tinh lực của cô ta đều để mê hoặc đế quân đại nhân, còn chỗ nào lo lắng sống chết của thẩm gia?”
” ….. Cô ấy sẽ, sẽ……” Lão thái thở dài.
” Cô ấy có vãng sinh chú bất diệt của đế quân đại nhân, rơi vào vạn quỷ xào huyệt đều không thể giết chết cô ấy, cho dù cô ấy có chết, vẫn có thể làm tiểu nương nương, cô ấy sẽ không quan tâm thẩm gia thế nào, nhân gian thế nào sao?”
Tôi có chút lo lắng cho tình hình của thẩm lão thái, không để ý đến sự lôi kéo của anh tôi, bước vào phòng trả lời:” ai nói ta không quan tâm”
“…. Mộ tiểu kiều”. Thẩm lão thái nhìn thấy tôi, ánh mắt sáng rực lên, trong nháy mắt khiến tim tôi mềm nhũn.
Trêи người bà ấy có mùi máu tươi, tuy rằng không có chấn thương nặng, nhưng khí vị này lại quanh quẩn bên người bà ấy
” ….. Bà dì, bà làm sao vậy?” Tôi ngồi ở trước cửa sổ hỏi.
Bà ấy lắc đầu:” già rồi liền phải chịu già, phát huy nhiệt lượng dư thừa, lên lui về ở ẩn sau nhị tuyến, ta kêu ngươi tới là có một thứ muốn giao cho ngươi….. Đây là pháp khí quan trọng nhất của thẩm gia chúng ta”. Bà ấy siết chặt cổ tay tôi, nôn nóng nói
Tôi nhìn thoáng qua thẩm thanh nhụy, hỏi bà ấy:” pháp khí quan trọng nhất không phải nên giao cho thẩm thanh nhụy sao? Cô ta mới là người kế thừa của thẩm gia”
Thẩm thanh nhụy hừ lạnh một tiếng:” người kế thừa thì sao? Ngươi mới là tình nhân mới được đế quân sủng ái”
” Chú ý lời nói của ngươi”. Tôi nhíu mày, liếc nhìn cô ta:” anh ấy chưa từng có tình cũ, lấy đâu ra cái tình mới? Đừng đổi lấy cách tự an ủi mình”
Thanh thanh nhụy sắc mặt tái nhợt, đôi tay ôm ở ngực buông xuống, tức giận, bất bình nói:” đế quân đại nhân lần đó muốn giải quyết, ta chính là người hầu hạ, lúc đó ngươi không biết đâu”
Tôi hít một hơi thật sâu, cười nói:”….. Ngươi vẫn không hiểu”
Anh ấy ngồi quên trăm năm, có thể vứt bỏ ác niệm, nhưng lại không vứt bỏ được ɖu͙ƈ niệm.
Thuần dương luyện khí, cần phải được giải quyết.
Cửu U Minh Giới, có thị nữ, có âm nhân, có tiên nữ, vì sao lúc anh ấy cô đơn lại điểm hoá liên nhụy làm người?
Thực vật chỉ có một tinh thần, thuần khiết, không có tạp niệm, huống chi đó là liên hụy trong huyết trì độ thành.
Anh ấy không muốn bị lây dính nợ tình, không muốn chạm vào ái ɖu͙ƈ
“….. Điểm hoá củ sen làm người, chỉ là vì muốn giải quyết, bất đắc dĩ mới làm mà thôi, sau này anh ấy hậu đãi ngươi, tín nhiệm ngươi, để ngươi đầu thai làm người có hoàn chỉnh ba hồn bảy phách, ….. Nhưng ngươi lại phản bội anh ấy …… Anh ấy nói ngươi bảo vệ ta, ngươi lại đưa ta đến mắt trận,……”
” Để ta phải chịu khổ, hoặc chết đi, hoặc nhiều hơn nữa muốn cho hai tiểu bảo bảo trong bụng ta chết đi, phải không? Để ta đối với anh ấy vô dụng, khiến cho ngươi có cơ hội? Thất tình lục ɖu͙ƈ của ngươi, so với tưởng tượng của anh ấy đáng sợ hơn nhiều”
” Thẩm thanh nhụy, giúp đỡ anh ấy giải quyết ɖu͙ƈ vọng chính là đoá liên nhụy điểm hoá kia, không phải ngươi, vì sao ngươi sống còn không hiểu sao?”
Biểu tình trêи mặt cô ta thay đổi, sự không cam lòng trong đáy mắt cô ta, trước sau không tiêu tán.
Nói thêm gì cũng không còn ý nghĩa nữa rồi
Tiếng thở dài của anh ấy, đã vì chuyện này mà cho tôi một lời giải thích: ta vì ɖu͙ƈ vọng riêng mà điểm hoá liên nhụy, liên nhụy làm người, còn nghiệp chướng là của ta.
Chỉ là nghiệp chướng của anh ấy mà thôi
“…. Mộ tiểu kiều, đừng đắc ý, đế quân đại nhân sớm muộn gì cũng sẽ chán gét ngươi! Cô ta cắn răng nói:” ta chờ xem kết cục của ngươi”
Tôi nhìn cô ta một cái:” ngươi đem anh ấy nói được như vậy, thật đúng là một cấp dưới tốt”
Thẩm thanh nhụy hậm hực quay người đi, anh tôi ngăn cô ta lại, thấp giọng nói:” cần phải phân rõ thứ gì là của mình, thứ gì không phải của mình, thứ gì si tâm vọng tưởng đều là tội lỗi….. Chớ chọc chủ mẫu của ngươi tức giận, lần sau không chỉ đơn giản là vả miệng đâu”
Cô ta liếc tôi một cái, đóng sầm cửa lại, hung hăng bỏ đi.
Dịch: fb vi vu
———————