Mục lục
Người Vợ Mất Trí Nhớ – Chung Lê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Tôi nói sao lại quen mắt như vậy, đây không phải chị gái xinh đẹp nửa năm trước bốc trúng Hermes sao]

[Rốt cuộc cô ta có lai lịch gì, có thể cùng lúc làm người phát ngôn cho Quân Hoa và Quân Ðộ?]

[Không biết các bạn có nhớ không, lúc đó cô ta với La cái gì Oánh ấy đấu đá nhau, Quân Độ và Quân Hoa đã làm chỗ dựa cho cô ta đấy…..]

Fans các nhà và các cư dân mạng không khỏi hoang mang, điên cuồng tìm kiếm thông tin.

Rất nhanh, dưới bài viết trên weibo chính thức đã có một cuộc thảo luận sôi nổi về việc “Rốt cuộc Chung Lê là ai”.

Thế nhưng ngoại trừ đoạn video gốc được lan truyền rộng rãi lần trước và một vài bức ảnh selfie trên weibo của Chung Lê, thì hầu như mọi thông tin về đời tư cá nhân của cô trên mạng đều bị xóa sạch sẽ.

Cư dân mạng tìm tới cuối cùng cũng không tìm thấy nội dung gì, chỉ biết người siêu cấp xinh đẹp, là một bạch phú mỹ có gia thế rất tốt, hiện tại là diễn viên cao cấp. của đoàn múa Thanh Vân, khoảng thời gian trước còn giành được huy chương vàng.

Không ít người làm ầm lên “Cô ta dựa vào gì”, “Cô ta không xứng”, “Quân Hoa thật sự là chìm đắm trong truy lạc rồi.

Mãi cho đến khi, một bình luận không được để mắt tới nổi lên: [Bạn học tôi làm việc ở Quân Độ, cậu ấy nói đây là bà chủ của họ.]

Cư dân mạng: Hóa ra là bà chủ, mạo phạm rồi.

Sau khi người đại ngôn được chọn xong, buổi chụp hình quảng cáo mới của Quân Độ chính thức khởi động.

'Tống Thanh Mạn đã giành chiến thắng trong cuộc cạnh tranh khốc liệt, lúc biết được nữ chính trong quảng cáo mới của cô ta là Chung Lê, liền vui tới nỗi phát lì xì chúc mừng trong nhóm.

“Đây hoàn toàn chính là giấc mơ của tôi!”

“Lần này sau khi trở về nước, phải nói là mọi chuyện của tôi thật sự đều rất thuận lợi suôn sẻ, bé cưng Lê nhất định là ngôi sao may mắn của tôi!”

Mạnh Nghênh cũng muốn tham gia: “Các người còn thiếu diễn viên quần chúng không, tôi không cần nhiều, một ngày một trăm bao ăn bao uống là được.”

Triệu Tỉnh Xán cạnh tranh ác liệt: “Tôi một ngày 50.”

“Cô có phải ngốc không, có thể nâng giá không?” Mạnh Nghênh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Triệu Tỉnh Xán: “Cô nói có lý! Bắt đầu lại, lần này tôi gọi hai trăm.”

Hai người quang minh chính đại công khai phối hợp nâng giá, Mạnh Nghênh quả nhiên gọi giá lại lần nữa: “Tôi một ngày hai trăm.”

Triệu Tỉnh Xán: “Tôi một ngày một trăm! Tôi rẻ hơn, chọn tôi!”

Mạnh Nghênh lần nữa bị cái xã hội lòng người phức tạp này hung hăng dạy cho một trận: “….."

Cô ấy thật sự đã tin vào sự xấu xa của Triệu Tinh Xán.

Thế nhưng trong kịch bản của Tống Thanh Mạn lại không thiếu diễn viên quần chúng, cuối cùng Mạnh Nghênh và Triệu Tinh Xác dựa vào việc đi cửa sau từ Chung Lê, có được thẻ làm việc, có thể tự do đi vào tham quan hiện trường quay chụp.

Trước khi bắt đầu quay quảng cáo, có một ngày, 'Tống Thanh Mạn tới Quân Độ dự một cuộc họp nhỏ, cầm kịch bản đã sửa mới đặc biệt vòng tới tầng 38, thăm phòng làm việc của chủ tịch.

Cô ta tới một cách tình cờ, Phó Văn Thâm vừa họp. xong trở về, Lộ Hàng đưa cô ta vào phòng làm việc sau bàn làm việc, đang xem tài liệu, không ngẩng đầu nói: “Có chuyện?”

Ngoại trừ sẽ dịu dàng một chút trước mặt Chung Lê, thì anh đều thờ ơ lạnh nhạt không có gì khác biệt đối với bất cứ người nào khác.

“Có”

Không có chuyện Tống Thanh Mạn mới không dám tới tìm anh.

Cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện Phó Văn Thâm, đặt kịch bản xuống bàn, hắng giọng nói: “Tôi chính là tới hỏi, anh Thâm, anh có hứng thú với quay quảng cáo. không.”

Phó Văn Thâm ngước mắt liếc nhìn, Tống Thanh Mạn đọc ra được ý “Cô cảm thấy tôi rất nhàn rỗi sao” từ trong ánh mắt lạnh giá kia.

“Là quảng cáo quay cho Tiểu Lê.” Tống Thanh Mạn giải thích, “Mặc dù chủ đề quay là đồng hồ nữ, nhưng trong kịch bản đã định cuối cùng của chúng tôi cần một quý ông làm nềt cảm thấy anh và Tiểu Lê quay với nhau hiệu quả sẽ tốt hơn, cho nên tới hỏi anh.”

Phó Văn Thâm, người bận rộn với công việc hiển nhiên sẽ không lãng phí thời gian quay chụp loại chuyện †ầm thường không quan trọng này.

“Tôi không phải diễn viên.” Phó Văn Thâm lạnh nhạt nói: "Việc chuyên nghiệp thì giao cho người chuyên nghiệp làm.”

“Được thôi.” Tống Thanh Mạn cầm kịch bản đứng dậy, “Vậy tôi phải tìm một diễn viên tới.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK