• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

221

Vì kinh nghiệm lần trước nên lần này tôi không nói thêm một câu thừa thãi nào, tựa đề cũng chính là câu hỏi, lời ít mà ý nhiều, chắc chắn không ai nhận ra tôi đâu.

Trong lúc chờ trả lời, tôi mở Wechat ra xem Văn Tự nhắn gì.

【 Văn Tự 】: Nhiên Nhiên, cậu lại không cài hết nút kìa, cài lại hai nút trên cùng đi.

Tôi nhíu mày, lúc nãy tên này cứ nằng nặc bắt tôi gửi ảnh selfie, tôi cũng tiện tay chụp một tấm cho hắn, không ngờ lại bị hắn bắt bẻ.

【 Ninh Nhiên 】: Sợ cái gì, chỗ này đâu có dấu hôn.

Dấu hôn lúc đầu bị Văn Tự gặm ra đã biến mất, sau đó tôi luôn dặn hắn đừng cắn những chỗ dễ thấy nữa.

【 Văn Tự 】: Sẽ bị người khác thấy đó, trước kia tớ cũng thừa dịp cậu ngồi xuống để nhìn núm vú cậu qua cổ áo mà.

【 Ninh Nhiên 】:……

【 Ninh Nhiên 】: Ngoài cậu ra chẳng ai nhìn cái này đâu!

Tuy trả lời như thế nhưng nghe hắn nói vậy, tôi vẫn vô thức đưa tay cài kín nút áo ngủ.

【 Văn Tự 】: Ai nói, chính vì vậy tớ mới bị cậu bẻ cong đó, cậu đáng yêu thế cơ mà, bình thường vẫn phải chú ý một chút.

【 Ninh Nhiên 】:……

【 Ninh Nhiên 】: Vậy tớ cũng bị cậu bẻ cong, cậu cũng phải chú ý cho tớ.

Sau đó tôi hàn huyên với Văn Tự mấy câu, khi mở diễn đàn thì thấy đã có hơn mười người trả lời.

Lầu 1: Chủ thớt đến khoe chồng, giám định hoàn tất.

Lầu 2: Ư ư ư ghen tị với chủ thớt quá QAQ

Lầu 3: Hả? Là nhu cầu cao cỡ nào, nói rõ hơn đi.

Lầu 4: Không chi tiết không chân tướng.

……

Mấy câu trả lời tiếp theo đều giống vậy, một chút hữu ích cũng không có, tôi đang định đóng diễn đàn lại thì có một câu trả lời mới, cũng may lần này là đồng bọn trả lời nghiêm túc.

Lầu 17: Thật ra chủ thớt có thể thương lượng với bạn trai mà, chẳng hạn như một tuần làm mấy lần, nũng nịu nhiều vào, nhất định anh ấy sẽ nghe lời bạn thôi.

Ừm, người này nói rất có lý, mấy ngày nữa phải thử xem sao.

221

Nhưng tôi chưa kịp thể hiện tài nũng nịu cao siêu thì đã đến kỳ thi cuối kỳ gian khổ.

Để cuối kỳ đạt thành tích tốt, tôi giao hẹn với Văn Tự cấm dục đến lúc thi xong!

Mới đầu Văn Tự sống chết không đồng ý, nhưng thấy tôi làm thật, ngày ngày chìm trong biển sách thì hắn cũng không phản đối nữa mà chỉ ngoan ngoãn ngồi cạnh học chung với tôi.

Đương nhiên chúng tôi vẫn có lúc thân mật, hôn hôn ôm ôm cũng xem như một dạng khích lệ.

222

Cứ thế chịu đựng qua kỳ thi, các bạn học đều vui vẻ thu dọn hành lý đi nghỉ hè, đương nhiên tôi cũng không ngoại lệ.

Nhưng lần này nghỉ hè tôi không về nhà mà đến Ích Thành thực tập, Ích Thành là một công ty mạng rất có tiếng tăm trong ngành, cuộc thi lập trình mà chúng tôi tham gia trong học kỳ này là do công ty họ tài trợ, tôi đoạt giải xuất sắc trong cuộc thi nên được họ mời về thực tập, tôi cảm thấy đây là một cơ hội tốt để học hỏi nên cũng không từ chối.

Lúc đó tôi nghĩ Ích Thành cách trường mình rất gần, đến lúc đó có thể xin tá túc ở trường suốt kỳ nghỉ.

Vốn định như vậy nhưng tuần trước tôi nói chuyện này với Văn Tự thì hắn bảo tôi đến nhà hắn ở là được rồi, hắn nói nghỉ hè cũng không về nhà.

Thế là tôi đến chung cư, vừa đặt hành lý xuống đã bị bạn trai đè ra giường làm một trận đã đời.

Vì cấm dục đã lâu nên lần này cả hai chúng tôi đều hết sức kích động, thân thể hầu như không tách rời nhau mà cứ thế làm ba ngày hai đêm, đến khi tôi không còn giọt nào mới xin Văn Tự tha cho.

223

“Phải rồi, sao cậu lại từ chối lời mời thực tập của KDE vậy? Đây chính là KDE đó!” Tôi ngồi trên đùi Văn Tự há miệng ăn nho hắn đút.

Văn Tự cũng tham gia cuộc thi kia, đương nhiên hắn giành được giải đặc biệt, đồng thời còn được công ty mạng hàng đầu trong nước KDE mời thực tập, lúc ấy chúng tôi cứ đinh ninh hắn sẽ đi, ai ngờ lúc nãy tôi hỏi thì tên Văn Tự này lại bảo không đi.

“Tớ đang làm một cái app, sắp xong rồi nên muốn nhân dịp nghỉ hè hoàn thiện một chút.” Văn Tự chậm rãi nói.

Tôi kinh hãi: “Wow! Cậu còn có kỹ năng này nữa à? App gì thế?”

Văn Tự cười cười, sau đó nghiêm túc giới thiệu với tôi phần mềm hắn làm, còn lấy máy tính ra cho tôi nhìn thành quả trước mắt, tôi sửng sốt một hồi, càng xem càng thấy Văn Tự quá lợi hại, cùng là sinh viên khoa máy tính mà sao tôi lại không nghĩ ra chứ!

“Quá siêu luôn, một mình cậu làm đấy à?” Tôi thảng thốt.

Văn Tự gật đầu: “Ừ, trước mắt chỉ có mình tớ làm thôi, nhưng chắc chắn sau này phải tìm người hợp tác, Ninh Nhiên, cậu có muốn tham gia không?”

“Tớ tham gia được không?” Tôi kích động hỏi.

Văn Tự quả quyết: “Đương nhiên là được rồi.”

“Chậc, biết vậy tớ không đi thực tập mà phát triển phần mềm với cậu rồi!” Tôi tiếc nuối nói.

Văn Tự: “Không sao, đi thực tập cũng có lợi mà.”. Ngôn Tình Trọng Sinh

“Lợi gì cơ?” Tôi hỏi.

Văn Tự nhéo má tôi nói: “Sớm bị xã hội vùi dập.”

“Phắc!”

224

Cảm tạ nhà tiên tri Văn Tự, trong lúc thực tập quả nhiên tôi bị xã hội vùi dập tơi tả, tuy có phàn nàn nhưng đã học được rất nhiều thứ, cũng tích lũy không ít kinh nghiệm.

Còn Văn Tự hàng ngày ngoại trừ nghiêm túc ngồi trước máy tính làm phần mềm còn chăm tôi một ngày ba bữa, ban đêm giúp tôi rèn luyện thân thể, các loại tư thế đều thử một lần, sân vận động có thể là phòng ngủ, có thể là bếp, có thể là phòng khách, cũng có thể là phòng tắm, tận dụng đủ mọi không gian.

“Không được…… Sau này mỗi tuần tụi mình làm một lần thôi……” Vừa vận động kịch liệt xong, tôi thở hồng hộc đề nghị với Văn Tự.

Văn Tự đang lau mình cho tôi lập tức sững người, một lát sau mới hỏi: “Sao vậy? Nhiên Nhiên, tớ có chỗ nào làm không tốt sao?”

Tôi vốn định nói vận động quá nhiều làm mình không chịu nổi, nhưng đột nhiên nhớ ra câu trả lời trong bài đăng hôm đó, thế là tôi thay đổi ngữ khí, nũng nịu nói với Văn Tự: “Không được sao? Mỗi tuần một lần được không? Tự ca ca ~”

Nói xong tôi còn nháy mắt với hắn.

Quả nhiên Văn Tự chẳng có chút nghị lực nào trước sự nũng nịu của tôi, hắn lập tức tăng cường rèn luyện thân thể tôi, đồng thời còn mãnh liệt hơn cả trước đây.

Phắc.

225

Mặc dù chúng tôi không nói bao lâu làm một lần nhưng khi tôi bận việc, Văn Tự tuyệt đối sẽ không ép tôi mà còn chia sẻ áp lực với tôi, mỗi lần hắn ra tay hiệu suất làm việc đều tăng vọt.

Cứ thế qua hết nửa kỳ nghỉ hè, giữa chúng tôi xảy ra một biến cố lớn!

Đó là tôi gặp người nhà hắn……

Chuyện là một buổi sáng cuối tuần nào đó, Văn Tự bế tôi ngồi trên đùi hắn xem tivi, khi kịch bản đến đoạn cao trào thì mẹ Văn Tự đột nhiên tới chơi, hơn nữa vừa đến đã thấy tôi ngồi trên đùi con bà, khoảnh khắc đáng xấu hổ kia tôi không bao giờ muốn nhớ lại nữa, điều đáng mừng duy nhất là chúng tôi đang mặc đồ, còn trong người tôi cũng không đút thứ gì cả.

Ban đầu tôi định giả làm bạn học bình thường nghỉ hè đến tìm con trai bà chơi, ừm, là kiểu bạn học bình thường ngồi trên đùi nhau ấy mà.

Ai ngờ tên Văn Tự này lại mở miệng nói: “Mẹ, đây là bạn trai con.”

Rồi, come out ngay luôn.

Tôi còn chưa hết sốc vì Văn Tự thì mẹ hắn đã reo lên: “Ây da, con là Ninh Nhiên đúng không! Đậu xanh rau má, sao còn xinh hơn trong ảnh nữa vậy!”

“Ơ, ảnh nào vậy dì?” Tôi ngu ngơ hỏi.

Nghe mẹ Văn sốt sắng giải thích, tôi mới biết tên Văn Tự này thế mà giấu rất nhiều ảnh tôi trong phòng ngủ nhà hắn, sau đó bị mẹ Văn vào quét dọn phát hiện.

Tôi thật nể tên simp chúa này……

Cũng may mẹ Văn thấu tình đạt lý nên chấp nhận sự thật này rất nhanh.

Vì vậy mấy câu thoại tôi đã chuẩn bị sẵn không có đất dụng võ nữa, chẳng hạn như “Dì ơi, cháu và con trai dì yêu nhau thật lòng mà!”, “Dì ơi, cháu không cần tiền, cháu chỉ cần Văn Tự thôi!”, “Dì ơi, cháu mang thai cốt nhục của Văn Tự rồi”, vân vân và mây mây.

226

Mẹ Văn chỉ ở chơi một ngày, ăn tối xong thì về, bà nói chỉ định ghé thăm con trai nghỉ hè không về nhà, ai ngờ lại có được thu hoạch lớn, còn bảo tôi nhà mình ngay tại thành phố A, có rảnh thì đến chơi, cực kỳ nhiệt tình, tính cách bà quả thực hoàn toàn trái ngược với Văn Tự.

Tiễn mẹ Văn đi xong, trong lòng tôi hơi rối rắm vì chưa nghĩ ra nên come out với người nhà thế nào, dù sao tôi cũng cong quá đột ngột, trước khi gặp mẹ Văn tôi hoàn toàn không hề nghĩ tới chuyện này.

“Ninh Nhiên, cậu đừng nghĩ nhiều quá, không cần vội vã thú nhận đâu, vốn dĩ tớ đã nói trước với người nhà nên không sao, còn cậu thì khác, giờ chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, tương lai còn rất nhiều cơ hội mà.” Văn Tự dịu dàng nói bên tai tôi.

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, chẳng hiểu sao câu này của hắn mang lại cho tôi cảm giác vô cùng an tâm, khiến tôi có đủ dũng khí để đối mặt tương lai.

Thế là tôi cười nói với hắn: “Ừ, được rồi!”

227

Sau khi thời gian thực tập kết thúc vẫn còn năm ngày nghỉ, phần mềm của Văn Tự cũng có bước tiến mới, đang vào giai đoạn thử nghiệm, tôi còn tải về chơi thử nữa.

Thế là thừa dịp rảnh rỗi, tôi và Văn Tự đi biển chơi, chúng tôi ngồi trên bờ biển đợi mặt trời mọc, ngắm mặt trời lặn, hôn nhau dưới pháo hoa, cảm nhận nhiệt độ của nhau trước cửa sổ sát đất……

Ở đây chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm đẹp.

Mãi đến lúc về trường vẫn chưa quen lắm.

Văn Tự không chỉ một lần rủ tôi dọn ra ngoài ở, mới đầu tôi không chịu, cho tới lúc xảy ra sự kiện kia……

Hôm đó là buổi liên hoan đầu tiên sau khi câu lạc bộ chúng tôi khai giảng nên mọi người rất nhiệt tình, ai nấy đều say khướt, tất nhiên tôi cũng uống không ít.

Chờ Văn Tự đưa tôi say chuếnh choáng về ký túc xá, thấy các bạn cùng phòng khác chưa về nên tôi buông thả bản thân, bình thường tôi và Văn Tự ở trước mặt người khác đều giả bộ này nọ, nhưng giờ không có ai nên tôi mượn men say dụi dụi vào người hắn, miệng còn oán trách: “Văn Tự thúi, tự nhiên mọc chim to thế làm gì! Lần nào tớ cũng vất vả lắm đấy!”

Văn Tự: “……”

Ai ngờ lúc ấy trong phòng còn có người khác!!

Tề Dật Minh nhảy dựng lên khỏi giường rồi khiếp sợ nói hai chữ: “Đậu móa?!”

Tôi cũng sợ điếng hồn, suýt nữa thì hôn mê bất tỉnh.

Mấy phút sau tôi định dọn đi ngay, mặc dù Văn Tự nói Tề Dật Minh đã hứa sẽ giữ kín chuyện chúng tôi, bảo tôi cứ yên tâm.

Nhưng đây đâu phải come out bình thường mà là lỡ lời, lúc đó tôi nói cái gì vậy trời?! Chim với chả chóc, phắc, ký túc xá này thật sự không thể ở tiếp được nữa!

228

Khi chúng tôi nói với các bạn cùng phòng mình sắp dọn ra ngoài, mọi người đều tỏ vẻ không nỡ, đặc biệt là Cố Dương còn đòi dọn đi chung với tôi nữa.

Cuối cùng tôi và Văn Tự nhìn nhau rồi nói với họ chúng tôi đang hẹn hò, Tề Dật Minh đã biết từ lâu nhưng để diễn cho trót, hắn tung ra một câu: “Chuyện này khó tin quá đi~~~”

Chậc, tôi cảm thấy diễn xuất của hắn dở tệ, thà cứ như hôm đó thốt lên hai chữ “đậu móa” còn hơn.

Đoàn Lâm Trạch xoa cằm nói với vẻ sâu xa: “Không ngờ các em lại tự nói ra, thú thật trước đây anh vô tình thấy các em hôn nhau trong phòng vệ sinh nên biết từ lúc đó rồi, ha ha, chúc hai em hạnh phúc nhé.”

“……” Quả nhiên dọn ra ngoài là một quyết định đúng đắn mà.

Còn Cố Dương khóc nức nở như hoa lê đẫm mưa, tôi vội vàng hỏi hắn sao lại khóc.

Kết quả hắn tủi thân nói: “Huhu em thất tình rồi……”

Tôi: “???”

Cố Dương sụt sịt một cái rồi nói: “Anh Nhiên, nếu sau này ở với anh Tự không nổi nữa thì đừng quên còn có em nha.”

Không đợi tôi kịp phản ứng, Văn Tự đã chặn trước mặt tôi nói: “Tụi anh sẽ không chia tay đâu, đừng có mơ.”

Còn tôi hoàn toàn đứng hình.

Phắc, sao ký túc xá này lắm gay thế.

229

Dù vậy hôm sau chúng tôi vẫn vui vẻ ăn chung bữa cơm, ăn xong đã hơn tám giờ tối, tôi và Văn Tự về ký túc xá trước chuẩn bị dọn đồ.

Nói thật thì rời khỏi ký túc xá mình ở suốt một năm qua vẫn có chút không nỡ.

Tôi nhìn desktop trên bàn, lúc mới chuyển đến đây trưởng ký túc và Tề Dật Minh đã giúp tôi khiêng lên, cạnh máy tính là tượng nhân vật phim hoạt hình mà Cố Dương rút thăm trúng thưởng tặng tôi, còn có rất nhiều kỷ niệm vui vẻ trong ký túc xá.

Thôi đừng nghĩ nữa, lấy quần áo ra đóng gói thôi.

Ai ngờ tôi vừa mở cửa tủ thì chung quanh lại đen kịt một màu, sau đó cả ký túc xá vang lên tiếng kêu như quỷ khóc sói gào.

Đệt, sao lại cúp điện chứ!

Tôi than thở trong lòng, tự nhủ phải mau tìm điện thoại mới được.

Nhưng còn chưa mò đến điện thoại thì tay tôi đã bị ai đó sờ soạng!

Í, khoan đã, sao kịch bản này quen thế.

“Nhiên Nhiên, tớ đây.” Giọng Văn Tự lọt vào tai tôi.

Tôi quay lại, trước mặt là một bóng người, đang định bảo hắn “Tớ biết là cậu mà” thì môi tôi lại bị hôn lên.

Ầy, kịch bản này cũng quen ghê.

Điều khác biệt là nụ hôn lần này không loạn thất bát tao như lần trước, tôi cũng không cự tuyệt hắn mà ôm cổ hắn hôn sâu hơn.

Trong lúc ôm hôn, tôi nghe thấy tiếng tim đập của Văn Tự vẫn nhanh như lần trước, thình thịch thình thịch.

Lần này tiếng tim đập của tôi cũng nhanh như hắn, nhanh đến mức khiến tôi cảm thấy nó sắp nhảy ra ngoài.

230

Nhưng……

Sao tối om thế này mà lần nào Văn Tự cũng tìm được miệng tôi chuẩn thế nhỉ?

Mắt hắn có thể chuyển sang chế độ ban đêm sao?

“Ưm……”

Thôi kệ, đợi lát nữa hôn xong hỏi hắn cũng được.

[HOÀN]

Tác giả: Nhưng vợ chồng trẻ còn chưa hôn xong thì Tề Dật Minh đã cầm đèn pin phá cửa xông vào.34

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK