• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

98

Người đầu tiên tôi trả lời là Cố Dương, chẳng biết hắn bị chập mạch nào mà sinh ra hiểu lầm to như vậy!

【 Ninh Nhiên 】: Làm sao có thể, em đang nghĩ gì thế?

99

Còn người nói mớ mà Đoàn Lâm Trạch nhắc tới…… Chắc không phải Văn Tự đâu nhỉ?

Phắc, tên này sẽ không nói bậy bạ gì đấy chứ?!

Suy nghĩ một lát, tôi trả lời.

【 Ninh Nhiên 】: Ừm…… Ai cơ?

100

Chờ trả lời xong hai người kia, tôi đọc lại tin nhắn của【g5d6o4gpu1】gửi cho mình trên diễn đàn ẩn danh.

【g5d6o4gpu1】: Cậu ấy chủ động hôn tôi rồi.

Cậu ấy ở đây là ai?

Chẳng lẽ là tôi bị đẩy một cái vô tình hôn trúng bạn cùng phòng ở giường đối diện?

Văn Tự không nhìn ra đó chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?!

Tôi tức giận bật dậy trên giường, đang nghĩ nên trả lời thế nào thì Văn Tự đột nhiên đi tới hỏi tôi: “Ninh Nhiên, cậu dậy chưa?”

“Hả? Dậy rồi, mà sao?” Tôi mờ mịt quay đầu nhìn hắn, vì cổ áo ngủ của tôi quá rộng nên vừa cử động thì cổ áo trễ xuống lộ ra quá nửa bả vai.

Văn Tự nhìn chỗ bị lộ kia rồi trầm giọng nói: “Ừm, vậy cậu rửa mặt rồi chúng ta đi thôi.” Nói xong hắn lập tức về chỗ.

Giờ tôi mới nhớ ra mấy ngày trước mình có nói cuối tuần này muốn mời Văn Tự ăn cơm để báo đáp ân tình hôm đó tá túc nhà hắn.

Chết tiệt, chuyện xảy ra tối qua suýt nữa làm tôi quên mất việc này.

Nhưng đã lỡ hẹn hắn nên tôi đành phải cắn răng rời giường rửa mặt.

101

Chờ ra cửa ký túc xá, tôi mới phát hiện hôm nay Văn Tự ăn mặc hết sức bảnh bao, hình như còn cố ý làm tóc nữa. Trên đường đến nhà hàng, tôi thấy khá nhiều người bắt chuyện với hắn nhưng hắn đều phớt lờ đi thẳng.

Vào nhà hàng kiểu Hồng Kông, gọi đồ ăn xong tôi cũng không quanh co mà nói thẳng với Văn Tự: “Tối qua chơi mạo hiểm tớ bị người phía sau đẩy nên mới vô tình đụng môi cậu, chắc cậu cũng biết đúng không?”.

Truyện đề cử: Độc Gia Sủng Thê

“Ừ, biết.” Văn Tự cũng không hề mập mờ.

Phắc, tên này biết tỏng mà còn lên mạng nói với bác sĩ tôi chủ động hôn hắn nữa à?

Rõ là vô sỉ mà!

Tôi nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu biết thì tốt rồi, đó chỉ là ngoài ý muốn thôi!”

Văn Tự thoáng sửng sốt rồi đáp: “Ừ.”

Chậc, hắn tên “ừ” hay sao thế.

Trong lúc chờ đồ ăn, tôi lấy điện thoại ra nghịch, phát hiện tám phút trước Cố Dương trả lời tin nhắn của mình nên mở ra xem.

【 Cố Dương 】: Thế ạ? Cảm giác hôm qua hai anh hôn nhau tự nhiên lắm chứ không giống mới hôn lần đầu.

Trong lòng tôi giật thót, đúng là không phải lần đầu hôn Văn Tự nhưng mắt Cố Dương có vấn đề à, tối qua chúng tôi tự nhiên chỗ nào chứ, chẳng lẽ hắn không thấy tôi giãy dụa bất lực sao?!

“Cậu đang xem gì vậy?” Văn Tự đột nhiên hỏi làm tôi giật mình vội vàng khóa màn hình.

Cũng may lúc này nhân viên phục vụ bắt đầu bưng đồ ăn ra nên tôi nhanh chóng lảng sang đề tài khác.

102

Suốt bữa ăn tôi và Văn Tự chẳng nói được mấy câu, chủ yếu là tôi không muốn để ý hắn, cứ nhớ tới hành động của hắn tối qua và tin nhắn sáng nay thì tôi lại cáu, chỉ có thể cố mà ăn thôi.

Lúc ra tính tiền, thu ngân nói anh chàng đẹp trai bên cạnh tôi đã trả rồi.

Tôi kinh ngạc quay sang hỏi Văn Tự: “Ơ? Cậu trả tiền lúc nào thế? Chẳng phải tớ đã nói mời cậu rồi à?”

“Lúc nãy đi toilet nhân tiện trả luôn, không sao, lần sau cậu mời tớ là được rồi.” Văn Tự chậm rãi nói.

“…… À được.”

Tên gay lắm chiêu này, hóa ra hắn đã lăm le lần sau rồi.

Đúng là thất sách mà.

103

Về ký túc xá, tên heo mọi Tề Dật Minh kia còn đang ngủ, Cố Dương và Đoàn Lâm Trạch đều không thấy đâu, chắc đi ra ngoài rồi.

Đệt, vậy chẳng phải chỉ còn tôi và Văn Tự thôi sao?

Không được, tôi phải chuồn đây.

Thừa dịp Văn Tự ra ban công rửa tay, tôi vớ lấy laptop vội vàng rời khỏi ký túc xá tới thư viện.

Cứ tưởng cuối tuần thư viện sẽ vắng lắm, ai ngờ đã trưa mà còn đông như vậy, tìm một hồi mới thấy ghế trống, sau khi ngồi xuống, tôi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Cố Dương, nãy giờ vẫn chưa tìm được cơ hội trả lời hắn nữa.

【 Ninh Nhiên 】: Đó là ảo giác của em thôi, anh và cậu ấy làm sao có thể chứ, cùng là đàn ông cả mà.

Gửi xong tôi mở diễn đàn ẩn danh trả lời người bệnh 【g5d6o4gpu1】.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Anh có chắc là cậu ấy chủ động không?

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Tôi lại thấy không giống lắm đâu.

Hừ, xem cậu nói thế nào!

104

Bình thường tôi toàn chơi game bằng desktop ở ký túc xá nên laptop cũng chẳng có gì vui, bởi vậy tôi chỉ có thể học bài thôi.

Một lát sau, diễn đàn ẩn danh báo có tin nhắn, tôi lập tức mở ra xem.

【g5d6o4gpu1】: Chắc chứ.

Phắc, tên gay vô sỉ này! Mới nãy ở nhà hàng còn nói biết rõ, thế mà lên mạng đã lật mặt rồi.

Nhưng tôi không thể vạch trần hắn được, làm vậy sẽ bại lộ thân phận ngay.

Tôi đang nghĩ cách trả lời thì đối phương lại nhắn tin.

【g5d6o4gpu1】: Lúc đó cậu ấy bị đẩy một cái nên mới hôn tôi, tuy ngoài ý muốn nhưng đúng là cậu ấy chủ động mà.

【g5d6o4gpu1】: Chỉ là cậu ấy lui lại rất nhanh, lúc đó tôi nhịn không được hôn cậu ấy trước mặt mọi người.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】:…… Anh làm vậy không đúng đâu, biết rõ cậu ấy vô ý mà còn làm chuyện không đứng đắn vậy nữa!

【g5d6o4gpu1】: Nhưng bác sĩ ơi, lúc ấy đó cậu ấy ngồi trên đùi tôi mà, cậu ấy đáng yêu như vậy làm sao tôi nhịn nổi chứ.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】:……

【g5d6o4gpu1】: Tôi biết mình hơi bốc đồng, sau đó cậu ấy chê tôi hôn dở, nhưng tôi chỉ mới hôn mỗi mình cậu ấy, cậu ấy lại không chịu luyện tập với tôi thì làm sao tôi nâng cao kỹ thuật hôn được chứ.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Có thể tìm người khác mà……

Nhắn xong câu này, hồi lâu sau bên kia vẫn chưa trả lời nên tôi học bài tiếp.

Khoảng nửa tiếng sau, chuông báo tin nhắn vang lên bên tai, tôi lập tức mở ra xem.

【g5d6o4gpu1】: Tôi không muốn, tôi chỉ cần cậu ấy thôi.

【g5d6o4gpu1】: Bác sĩ, nếu sau này kỹ thuật hôn của tôi giỏi hơn, hôn làm cậu ấy sướng thì cậu ấy sẽ chịu hẹn hò với tôi đúng không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK