Mục lục
Ác Ma Chiến Thần - Dương Chấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2901:

Lão Cửu bước tới gần, nhìn chăm chằm Mục Hoa, lạnh lùng hỏi: “Ông làm thế này là định không bỏ qua cho chúng tôi rồi?”

Mục Hoa lắc đầu, cười nói: “Ông hiểu lầm rồi, tôi chờ các vị ở đây là muốn mời các vị tới nhà họ Mục chúng tôi một chuyến”.

Lão Cửu cười nhạt: “Tôi thấy không phải mời mà là uy hiếp mới phải nhỉ? Nếu chúng tôi thực sự tới nhà họ Mục các người, liệu còn có thể sống sót rời khỏi đó không?”

Mục Hoa lại nói: “Ông thật sự hiểu lầm rồi, nếu chúng tôi không chịu bỏ qua thì sao chỉ có mình tôi tới tìm các vị thế này? Riêng cậu thanh niên kia thôi là tôi đã không đánh lại được rồi, huống hồ còn thêm người có thực lực mạnh hơn là ông?”

“Nay cao thủ của phủ Hoài Thành đang truy lùng các vị khắp nơi, vừa rồi các vị đã bị Đinh Xương giữ chân lâu như vậy, lúc này hẳn cao thủ của phủ Hoài Thành cũng sắp đuổi tới nơi rồi”.

“Tôi có thể nói cho các vị biết điều này, các vị thực sự không có cơ hội chạy thoát khỏi lòng bàn tay phủ Hoài Thành đâu, thực lực của phủ Hoài Thành rất mạnh, chỉ cần đánh tiếng là sẽ có vô số thế lực hàng đầu truy lùng các vị”.

“Hiện giờ, ở sân bay và ga tàu hỏa của các thành phố lân cận đều có cao thủ của các thế lực hàng đầu rình rập chờ sẵn. Các vị hoàn toàn không có khả năng rời khỏi đây trót lọt băng máy bay hay tàu hỏa, nhưng cao thủ của phủ Hoài Thành lại có thể sử dụng bất cứ phương tiện nào để đuổi giết các vị, các vị nghĩ mình có thể chạy.

thoát được sao?”

Lão Cửu nghe nói thế, lập tức trầm mặt xuống, nheo mắt nhìn chăm chăm Mục Hoa, hỏi: “Nói vậy là chúng tôi hoàn toàn không có khả năng sống sót rời khỏi nơi này?”

Mục Hoa cười cười: “Nếu các vị đồng ý tới nhà họ Mục chúng tôi, chúng tôi tình nguyện hỗ trợ các vị tạm tránh né bọn người đang đuổi giết các vị, đợi khi chuyện này lắng xuống, các vị muốn rời đi, chúng tôi tuyệt đối không ngăn cản”.

Lão Cửu nói ngay: “Tôi không tin ông!”

Mục Hoa cười cười, sau đó quay lại phất tay với mấy chiếc xe tải kia.

Ngay lập tức, mấy chiếc xe đang chắn ngang đường lục tục rời khỏi đó.

Mục Hoa nói với lão Cửu: “Nếu thế, tôi cũng không ép buộc các vị, các vị đi đi! Yên tâm, nhà họ Mục chúng tôi tuyệt đối không có ý định đuổi giết các vị, cũng sẽ không tiết lộ tung tích của các vị đâu”.

Lão Cửu không nói gì, đôi mắt vẫn nhìn chăm chăm vào Mục Hoa, nhưng trong lòng ông lão đã bắt đầu do dự.

Đúng như Mục Hoa nói, cao thủ của phủ Hoài Thành có thể sử dụng bất cứ phương tiện nào để đuổi giết bọn họ, mà bọn họ lại chỉ có thể chạy trốn bằng xe hơi.

Mấy thành thị quanh đây đều có các thế lực đứng đầu, hiện giờ hẳn các thế lực này đều đã tham gia đuổi giết Dương Chấn, chỉ e bọn họ sẽ khó lòng rời khỏi nơi này bình yên vô sự.

Chỉ một lão Đinh Xương như vừa rồi đã là quá mạnh so với bọn họ, mà đó mới chỉ là một mình lão ta, nếu thêm cả gia tộc sau lưng lão ta nữa thì sẽ thế nào?

Đúng lúc này, một bóng người trẻ tuổi bỗng bước xuống từ chiếc xe sau lưng lão Cửu, nói với Mục Hoa: ‘Nếu Mục lão đã có lời mời thì chúng tôi sẽ tới nhà họ Mục một chuyến xem sao’.

“Dương Chấn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK