Mục lục
Ác Ma Chiến Thần - Dương Chấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều sững sờ.

Hơi thở phát ra từ Hoa Anh Kiệt đã vượt quá Thần Cảnh đỉnh phong, hai mắt lão ta cũng dần dần nhuốm màu đỏ rực như một con thú dữ dằn.

"Đi mau!"

Thấy những người khác còn thần người ra đó, Dương Thanh giận dữ quát.

"Anh Thanh, phải cẩn thận đấy!"

Mã Siêu dặn dò rồi không chần chừ nữa, giậm chân một cái nháy mắt đi thật xa.

"Đi thôi!"

Thượng Quan Nhu và Đoàn Vô Nhai cũng nhanh chóng mang các cao thủ trong gia tộc rời khỏi đây.

Các cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Long thấy vậy cũng không dám nán lại, hối hả kéo nhau chạy đi.

Nơi đây chỉ còn lại Dương Thanh, Hoa Anh Kiệt, Kim Cương và tổng chi hội trưởng Hồng.

"Hội trưởng!"

Kim Cương và tổng chi hội trưởng Hồng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Hoa Anh Kiệt lúc này thật đáng sợ.

"Cút nhanh đi! Không là chết đấy!"

Dương Thanh nhìn về phía hai người kia, mất kiên nhẫn lớn tiếng nói.

Sở dĩ anh bắt tất cả mọi người cách nơi này thật xa không phải vì quan tâm đến sự sống chết của các cao thủ Hoàng tộc kia, mà vì họ đều quá yếu so với Hoa Anh Kiệt.

Ai uống liều thuốc hoàn mỹ thì tâm trí sẽ luôn trong trạng thái căng thẳng tột độ, tính tình trở nên hết sức nóng nảy, nếu giết người thì càng mất kiểm soát hơn, có lẽ vào một giây phút nào đó sẽ hoàn toàn mất đi lý trí.

Dương Thanh cũng đã dùng liều thuốc hoàn mỹ nên biết rất rõ người uống sẽ có những biến đổi gì.

Lúc này, hơi thở trên người Hoa Anh Kiệt đã vượt qua Thần Cảnh đỉnh phong, hiển nhiên là đã đạt đến Siêu Phàm Cảnh trong truyền thuyết.

Nghe thấy tiếng hét của Dương Thanh, Kim Cương và tổng chi hội trưởng Hồng không đi mà lạnh lùng nhìn anh, chất vấn: "Cậu là cái thá gì mà dám ra lệnh cho chúng tôi?"

"Sợ chúng tôi ở lại đây hợp sức với hội trưởng giết cậu sao?"

Dương Thanh nghe hai người nói vậy thì hai mắt đằng đằng sát khí: "Như vậy thì tôi sẽ giết hai ông trước!"

"Bộp!"

Anh chưa kịp hành động thì thấy Hoa Anh Kiệt đột nhiên giơ tay tóm lấy cổ của tổng chi hội trưởng Hồng.

Cơ thể ông ta lập tức lơ lửng trên không trung.

"Hội trưởng!"

Sắc mặt Kim Cương biến đổi, không hiểu tại sao Hoa Anh Kiệt lại ra tay với tổng chi hội trưởng Hồng.

Tổng chi hội trưởng Hồng cũng bàng hoàng, trên mặt đầy sự sợ hãi vì cảm nhận được sức mạnh đáng sợ đến từ tay của lão ta.

Trong đôi mắt đỏ ngầu của Hoa Anh Kiệt, ông ta chỉ thấy sát ý.

Đến lúc này tổng chi hội trưởng Hồng mới nhận ra Hoa Anh Kiệt muốn giết mình!

"Rắc rắc!"

Tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, tổng chi hội trưởng Hồng bị Hoa Anh Kiệt vặn gãy cổ.

"Ầm!"

Lần này là một tiếng động lớn hơn, cơ thể ông ta bay thẳng ra ngoài mười mấy mét, nện vào võ quán Yến Đô hoang tàn.

"Không ổn rồi! Ông ta đã mất khống chế!"

Mặt Dương Thanh lúc trắng lúc xanh.

Trước đó đánh nhau với cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến từ Miêu Thành đã làm anh bị thương nặng, mất sức rất nhiều, sau đó lại đối đầu với Hoa Anh Kiệt, thể lực lại càng sụt giảm.

Mặc dù bây giờ thực lực đã khôi phục được phần nào nhưng Dương Thanh vẫn không hề có niềm tin sẽ chiến thắng một người đã mất kiểm soát như Hoa Anh Kiệt.

Kim Cương ngơ ngác nhìn người đồng hành của mình bị Hoa Anh Kiệt vặn gãy cổ rồi đá bay, không ai cứu sống nổi.

"Ngu xuẩn, còn đứng ngây ra đó làm gì? Chạy nhanh lên!"

Thấy Kim Cương còn đang ngẩn người, Dương Thanh tức tối gầm lên.

Bị tiếng rống giận của anh làm cho bừng tỉnh, ông ta ngổn ngang cảm xúc nhìn anh rồi nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

"Uỳnh!"

Nhưng ngay khi Kim Cương nhấc chân lên thì bị Hoa Anh Kiệt nhìn chòng chọc với đôi mắt đỏ ngầu, tiến lại gần.

"Hội trưởng!"

Cảm giác được cái chết đang đến gần, Kim Cương cực kỳ tuyệt vọng, nhưng lão hội trưởng mà ông ta đang gọi đã hoàn toàn mất lý trí, không nhận ra được người đối diện là ai.

Thấy Hoa Anh Kiệt vỗ một chưởng về phía đầu mình, Kim Cương rất chắc chắn cái đầu của mình sẽ như trái dưa hấu nổ tan tành ngay khi cái chưởng này đập xuống.

Muốn chạy trốn nhưng vì quá sợ hãi nên hai chân Kim Cương run lẩy bẩy, không nhúc nhích nổi, chỉ biết mở to mắt nhìn bàn tay của Hoa Anh Kiệt càng lúc càng gần.

"Ầm!"

Ngay lúc này, Dương Thanh xuất hiện, thân thể của Hoa Anh Kiệt thình lình bị đâm ra ngoài.

"Cút!"

Anh quát với Kim Cương.

Bấy giờ ông ta mới lấy lại tinh thần, xoay người bỏ chạy như điên.

Sau khi bị đánh bay, Hoa Anh Kiệt tức tốc xông về phía Dương Thanh.

"Ầm ầm ầm!"

Anh không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể dùng hết sức chiến đấu. Tiếng va chạm dữ dội vang lên đinh tai nhức óc.

Các cao thủ Thần Cảnh còn lại của các Hoàng tộc dù đã lùi ra ngoài phạm vi hàng nghìn mét nhưng vẫn có thể rõ ràng cảm giác được sức mạnh kinh người đến từ Hoa Anh Kiệt và Dương Thanh.

"Mạnh quá!"

Thượng Quan Nhu cực kỳ ngạc nhiên.

Đôi mắt Đoàn Vô Nhai cũng phát sáng, ông ta là một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, trước đây được Dương Thanh yêu cầu một mình đấu với sáu cao thủ Thần Cảnh để rèn luyện nên lúc này đã cách Thần Cảnh đỉnh phong không còn xa.

Đối với Đoàn Vô Nhai, chịu đựng áp lực của Siêu Phàm Cảnh cũng là một loại rèn luyện.

Ông ta nắm chặt hai quả đấm, lòng thầm thề nhất định phải bước vào cảnh giới vĩ đại này.

Mã Siêu cũng có suy nghĩ như vậy, mặc dù chỉ mới bước vào Thần Cảnh nhưng sau khi phá giải phong ấn và uống thuốc mà Phùng Tiểu Uyển cho, anh ta có thể phát ra thực lực của một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

Nhìn Dương Thanh phải một mình chiến đấu với Hoa Anh Kiệt đang trong trạng thái điên cuồng, Mã Siêu vô cùng tự trách, nếu như anh ta không yếu đến thế này thì sao có thể để Dương Thanh một mình đối mặt với mọi chuyện chứ?

Nét mặt của những cao thủ trong Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp cũng cực kỳ khó coi.

Cho đến lúc này, dù ai thắng cũng là tin xấu đối với bọn họ.

Hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp đã bị Dương Thanh giết một còn một.

Ba cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long cũng bị Dương giết đi một cao thủ trong nháy mắt, chỉ còn lại Long Khoa và một cao thủ Thần Cảnh khác.

Hoàng tộc họ Thượng Quan và Hoàng tộc họ Đoàn thì ngược lại, không chết một cao thủ Thần Cảnh nào.

Dù không có Dương Thanh thì cao thủ của hai Hoàng tộc này vẫn có thể chống lại Hoàng tộc họ Diệp và họ Long.

"Chúng ta đi!"

Long Khoa ra lệnh, xoay người bỏ đi, nếu tiếp tục ở lại đây thì sẽ càng nguy hiểm thêm nữa.

Thấy ông

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK