Lan Ninh cùng anh ta về trước đến nhà chính mình, đem một số đồ thường dùng dọn đến nhà La Tăng Bình.
Nhìn Lan Ninh đóng gói chỉ có vài cái vali, còn lại đều là xoang nồi chén chảo gì đó, La Tăng Bình đau đầu nói: “Hiện tại sức chiến đấu bà dì kia của em đã không còn nhiều uy hiếp lắm, các người cũng đừng giống như lâm đại địch vậy.”
“Ai nói, tôi không muốn đối mặt với bà ta.” Lan Ninh đáp. Trong lòng cô có bóng ma, thật sự không dám đối mặt, cô giống như muốn chuyển nhà, hận không thể thứ gì cũng dọn đi.
La Tăng Bình một mặt giúp cô lấy đồ, một mặt nói: “Chị cũng không cần cái gì cũng phải dọn đi, mua nhà mới, luôn muốn thêm mua thêm đồ mới.”
“Thì đó vốn dĩ chính là mới, có tiền cũng không cần cái gì cũng lãnh phí như vậy.” Lan Ninh cười nói. Cô tiết kiệm quen rồi, hận không thể đem mấy cái đồ gia dụng lớn đều dọn đi hết, chỉ tiếc không có cách nào, cũng không thể đem đến nhà La Tăng Bình làm cho nó hư hết.
La Tăng Bình té xỉu, đành phải vùi đầu dọn đồ.
Hai người bận bận rộn rộn làm nửa ngày, mệt mỏi chết khiếp. Kế tiếp, lại tuyển hai người môi giới nổi tiếng, chuẩn bị đi xem nhà.
Liên tiếp xem ba ngày, bởi vì thời gian quá vội, Lan Ninh liền chọn một căn nhà có ba phòng ngủ và đã trang trí sẵn, chỉ cần thêm một ít đồ dùng gia đình và đồ dùng hàng ngày là có thể dọn vào ở.
La Tăng Bình còn bảo cô chọn khu biệt thự, cô không chịu. Tuy Song Thư Vân đem chuyện mua nhà giao cho cô toàn quyền phụ trách, bản thân anh ở nơi khác công tác, chỉ lo ra tiền. Nhưng tiền dù sao cũng là của Song Thư Vân, Lan Ninh còn chưa thích ứng thân phận mới, đem tiền chồng trở thành tiền của mình, nghĩ đến số tiền gần hai triệu tệ, vẫn là viết tên một mình cô, trong lòng cô đều có chút run, không dám quẹt thẻ.
La Tăng Bình thấy buồn cười, trêu ghẹo nói: “Phụ nữ khác đều liều mạng lấy tiền đàn ông chính mình mua mua mua, chị ngược lại thì hay rồi, tốn một chút còn cảm thấy ngượng ngùng.”
“Đó là tiền của anh ấy, lại không phải của tôi.” Lan Ninh phản bác nói.
“Đây là tài sản chung của vợ chồng, đúng không?” La Tăng Bình nhắc nhở cô.
“Nói thì nói như vậy, nhưng dù sao cũng là anh ấy kiếm, tôi kiếm còn không đến cái số lẻ của anh ấy đâu.” Lan Ninh xấu hổ nói.
“Thật ra em vẫn muốn đề nghị chị mua cái tốt hơn, chị nghĩ đi, tuổi này của hai người vừa lúc sinh con, có con, căn nhà này chỗ nào ở đủ?” La Tăng Bình lại nói.
Nhắc tới con cái, Lan Ninh liền không tự chủ được sờ sờ bụng nhỏ của chính mình. Cô nghĩ đến trước kia Khương San San đã nói qua với cô, phụ nữ tới 30 tuổi rồi phải kết hôn nhanh lên rồi sinh con, nếu không sẽ trở thành sản phụ lớn tuổi, các bà mẹ lớn tuổi, trên thân thể so ra vẫn kém hơn các bà mẹ trẻ.
Không ít bà mẹ lớn tuổi sau khi sinh sản thân thể khó khôi phục lại được, hơn nữa mang thai cũng cực kỳ vất vả, thậm chí đến cả khám thai đều phải nhiều hơn các bà mẹ trẻ.
Cô liền nghĩ, thừa dịp hiện tại công ty mới còn chưa chính thức ổn định, việc không nhiều lắm, cô cũng sẽ không quá bận, còn không bằng dứt khoát hiện tại liền lên kế hoạch sinh con.
Chị môi giới vừa thấy biểu cảm của cô, liền biết La Tăng Bình đã thuyết phục được trái tim của cô, vội nói tiếp: “Đúng vậy, ngài hiện tại là một nhà hai người, ba phòng là đủ ở, nhưng thêm tiểu bảo bảo, còn mời thêm bảo mẫu cho bé, sợ là không đủ ở. Còn không bằng trực tiếp mua cái tốt hơn, một bước đúng chỗ, về sau cũng không cần lại đổi nhà nữa. Dọn nhà kỳ thật cũng rất phiền toái.”
La Tăng Bình cũng gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, chồng chị lại không thiếu chút tiền nhà này, khu biệt thự lại là nhà biệt lập, các phương thức quản lý gì gì đó đều tốt hơn rất nhiều.”
“Đúng, đúng, khu biệt thự được quản lý riêng biệt, phương tiện công cộng, bảo an gì đó đều so với bên này cao cấp hơn không ít. Còn có vườn hoa nhỏ của chính mình, có chút hoa gì đó cũng rất tốt mà.” Chị môi giới cũng vội bỏ thêm một câu nữa.
Lan Ninh bị hai người bọn họ nói làm do dự không quyết, đành phải gọi điện thoại cho Song Thư Vân: “Anh cảm thấy là mua nhà ba phòng bình thường, hay là biệt thự tốt hơn?”
“Em nhìn thích là được.” Song Thư Vân đáp.
“Chính là giá thua rất xa đó.” Lan Ninh đáp.
“Với tư cách là chồng của em là anh, biệt thự vẫn là tốt hơn. Cùng lắm thì đem căn nhà kia bán.” Song Thư Vân cười nói.
“Bán nhà kia, còn không bằng trực tiếp đem căn nhà kia của em bán đi.” Lan Ninh đáp.
“Anh là nói giỡn, bán cái gì mà bán, hiện tại giá nhà đúng là đang ở thời kì tăng cao, trong tay anh lại không thiếu chút tiền mua nhà đó.” Song Thư Vân lại nói.
“Ai da, chị ấy chính là keo kiệt, sợ tốn tiền anh đó. Em đề nghị hai người trực tiếp mua biệt thự, miễn cho có con, ở chưa được hai năm lại phải lăn lộn đổi nhà.” La Tăng Bình cướp lấy điện thoại, nói.
Song Thư Vân nhịn không được mà bật cười, lại nói: “Lan Ninh, chúng ta là vợ chồng, cái gọi là vợ chồng một thể, này có cái gì sợ. Cứ mua biệt thự đi. Đúng rồi, bảo La Tăng Bình cũng chọn một căn đi.”
Nói đến con cái làm anh giật mình, cái đề tài này anh còn chưa cùng Lan Ninh nhắc tới đâu, chủ yếu là sợ Lan Ninh lấy sự nghiệp làm trọng, còn chưa chịu sinh con.
Một hơi bán đi hai căn biệt thự, chị môi giới quả thực là vui mừng khôn xiết, La Tăng Bình trực tiếp yêu cầu phải cho bọn họ chiết khấu ưu đãi nhất, sau lại tổng giám đốc bên bất động sản qua đây, cho bọn họ chiết khấu 10%, lại tặng thêm phí quản lý hai năm bất động sản.
Mấy người môi giới đem Lan Ninh cùng La Tăng Bình như người giàu mà đối đãi, không biết có bao nhiêu khách khí, Lan Ninh vẫn luôn là người nghèo, lần đầu tiên trải nghiệm chỗ tốt của người có tiền, quả thực có chút dở khóc dở cười. Này cũng không phải là tiền của cô, tất cả đều là của Song Thư Vân, nghĩ như vậy, trong lòng cô đều có chút hổ thẹn.
Nhưng thật ra La Tăng Bình chê cười cô: “Chị hiện tại là Song phu nhân, tiền của anh ấy chính là tiền của chị.”
Lan Ninh nói nửa đùa nửa thật: “Khó trách một số phụ nữ mài giũa để tìm được một người đàn ông giàu có để gả, cậu thấy tôi đó lập tức liền lắc mình thay đổi từ người nghèo biến thành phu nhân nhà giàu.”
La Tăng Bình cười phá lên, nói: “Chị đó, thật là buồn cười. Chị cho rằng làm phu nhân nhà giàu tốt lắm sao, một số người coi như gả được vào hào môn đi, cũng không thể giống như chị bây giờ, Song Thư Vân tùy tiện cho chị tài sản. Người khác đều là trước khi kết hôn đã công chứng tài sản, tất cả những gì những người phụ nữ đó có thể nhận được chỉ là những khoản tiền nhỏ.” Anh ta hiện tại đã sáng tỏ, Lan Ninh không phải cái loại người nhìn trúng tiền của Song Thư Vân.
Lan Ninh cũng không phải ngu lập tức hiểu được ý của cậu ta, cười nói: “Kim trên núi từ hòn đá nhỏ rơi xuống, cũng đáng giá. Tuy sự nhỏ nhặt này người giàu không để vào mắt. Vả lại sau khi sinh con, còn không phải sẽ lại nhận được một số tài sản sao.”
“Chị nói như vậy cũng đúng. Đây cũng là nguyên nhân một vài người phụ nữ sau khi gả vào hào môn liều mạng sinh con, sinh nhiều con là có thể chiếm phần lớn tài sản.”
La Tăng Bình cười nói.
Loại chuyện này anh ta thấy nhiều rồi, một vài người phụ nữ trẻ đẹp không ngần ngại làm vợ hai, vợ ba của những người đàn ông giàu có, còn còn không phải là tiền sao.
“Này, thật ra thì, rất nhiều người cũng không phải để ý con cái như vậy.” Lan Ninh cảm thán nói.
Cô nhớ lại một vài người bạn cùng lớp của mình, sau khi mẹ hoặc cha qua đời, người cha tái hôn hoặc mẹ tái hôn, liền sẽ không coi đứa con mà lúc trước đã sinh ra là con. Cái loại khắc nghiệt đó, cũng có dứt khoát mặc kệ. Điều tốt nhất, cũng chỉ là tùy tiện nuôi dưỡng mà thôi, có rất nhiều người sớm đã không được đi học phải đi làm công.
“Vậy là, con cái đối với một vài người mà nói, bất quá chỉ là một sản phẩm phụ trong quá trình vui vẻ của chính họ mà thôi. Cũng có người đem con cái trở thành quân cờ cho chính mình tranh sủng và lợi ích. Có rất nhiều người quản sinh không quản dưỡng, về già ngược lại còn muốn con cái chăm sóc gánh nặng là mình nữa.” La Tăng Bình nói. Song Thư Vân còn không phải là cái ví dụ điển hình sao?
Lan Ninh trầm mặc một lát, mới nói: “Vậy hà tất gì phải sinh. Thời buổi này cái gì cũng đều phải kiểm nghiệm, sao làm cha mẹ thì không cần kiểm nghiệm chứ? Tương lại yêu cầu mỗi người đều phải cầm giấy chứng thực, mỗi năm còn muốn tiếp tục sát hạch, thì sẽ không có những bậc cha mẹ không xứng với chức vụ đó.”
La Tăng Bình bị lời nói này của cô sửng sốt hơn nửa ngày, mới cười phá lên, nói: “Chị đừng khắt khe quá, kiểm nghiệm còn có thể làm giả, kiểm tra đánh giá càng có thể làm giả hơn. Muốn mọi người đều đạt được tư cách là cha mẹ, chỉ có thể tước bỏ những người đàn ông và phụ nữ không tốt với con của họ, thì quyền có con mới có thể bị loại bỏ. Sinh ra rồi, phát hiện không đủ tiêu chuẩn lập tức cho đi tù, con cái cũng không phải của chính bọn họ.”
“Ít nhất ở đất nước của tôi là không thể, hầu hết mọi người đều coi con cái của họ như vật sở hữu, đối với con cái tốt hay không, đều không cần người khác hoài nghi.” Lan Ninh thở dài.
“Đúng vậy, chúng ta chỉ có thể bảo đảm chính mình tận lực làm tốt.” La Tăng Bình tán đồng gật gật đầu.
“Được rồi, đừng nói lung tung đó. Lần này cậu phải nhớ kỹ, không được đem địa chỉ nhà chúng tôi nói ra đó.” Lan Ninh dặn dò nói.
“Chị yên tâm, em lần này tuyệt sẽ không nói cho mẹ em.” La Tăng Bình chạy theo mấy ngày, mệt chết khiếp, nơi nào còn dám để lộ ra.
Về phần mẹ của Song Thư Vân, riêng anh ta hi vọng rằng bà ta sớm chết sớm siêu sinh, anh ta thật sự đối với bà dì này không một chút hảo cảm. Người đàn bà này không làm chuyện gì hết. Trước kia anh ta còn nghĩ rằng trong mắt trong lòng người đàn bà này chỉ có người đàn ông kia, nhưng hiện tại người đàn ông kia nửa sống nửa chết nằm đó, không bao giờ có thể đi ra ngoài mua vui, có thể cả ngày cả tháng cả năm ở bên cạnh bà ta.
Anh ta còn cho rằng người đàn bà này đã được toại nguyện rồi, không nghĩ tới người đàn bà này cư nhiên lại nhớ tới con trai. Nghĩ đến đây, La Tăng Bình thật sự chỉ có thể vì Song Thư Vân mà dâng lên một tầng nước mắt đồng tình. Song Thư Vân cũng thật là xui xẻo tám kiếp, mới có một cặp cha mẹ không phải người như vậy.
Anh ta càng không có cái loại này, cha mẹ anh ta vẫn luôn nuôi dưỡng anh ta, giờ già rồi vẫn phải dựa mấy cái suy nghĩ ma quái như thế mà nuôi nấng anh ta. Không có kết thúc trách nhiệm làm cha mẹ, dựa vào cái gì già rồi còn muốn con cái phụng dưỡng chứ.
Song Thư Vân hoàn toàn không thể xem như là được cha mẹ anh ấy nuôi lớn, hơn nữa cha mẹ anh ấy còn không biết đã hại anh ấy bao nhiêu lần rồi. Có ba mẹ như vậy, thật là kiếp trước thiếu nợ bọn họ. Nếu là anh ta, tám trăm năm trước anh ta đã biến mất không tăm tích, còn phụng dưỡng bọn họ cái rắm.
“Vậy là tốt rồi.” Lan Ninh nhẹ nhàng thở ra, cô thật không muốn đối mặt với mẹ Song Thư Vân. Kỳ thật La Tăng Bình cũng không đáng trách, hơn nữa mẹ cậu ta hỏi tới, cậu ta cũng không thể gạt bà, lại nói, mẹ La lại không giống như mẹ Song Thư Vân không thể nói lý như vậy.
Chuyện nhà xong, Song Thư Vân đi công tác cũng đã trở về, hai người mua thêm một ít đồ đạc cho nhà mới, dứt khoát trực tiếp dọn vào nhà mới. Dù sao biệt thự này sửa sang lại cũng đã hơn một năm, mùi đã sớm tan hết, đi vào ở cũng không cần lo lắng cái gì.