Thẳng đến hơn một tháng sau, Lan Ninh lại một lần bởi vì nguyên nhân lớn tuổi không kết hôn không sinh con này bị xoát xuống dưới, không thể không bắt đầu nghiêm túc suy xét đề nghị của Song Thư Vân. Trong khoảng thời gian va chạm này quả thực khiến cô phải sắp xếp lại tam quan một chút. Cô hoàn toàn không biết, địa vị phụ nữ lại lại bất tri bất giác ẩn tính giảm xuống, phụ nữ bằng cấp cao, chắc chắn tuổi sẽ lớn, nhà tuyển dụng sẽ phải suy xét sự ảnh hưởng của việc kết hôn và sinh con của bạn đối với công ty, mà không cần bạn. Phụ nữ bằng cấp thấp, người ta còn xem thường, muốn có công việc tốt hơn một chút, bằng cấp yêu cầu ít nhất phải là khoa chính quy.
Cô nhìn tới nhìn lui, thời buổi này hoàn cảnh chung dường như muốn bức những người phụ nữ đều phải trở về gia đình làm bà chủ gia đình. Nhưng, hầu hết đàn ông đều mong muốn vợ của họ có thể làm việc để giảm bớt gánh nặng tài chính cho họ.
Lúc này, cô càng có thể lý giải được tại sao rất nhiều phụ nữ không muốn kết hôn. Mọi người đều là người thường, thời điểm làm việc đã mệt chết mệt sống, phụ nữ về đến nhà lại phải chăm sóc con cái, giặt quần áo, nấu cơm, làm việc nhà, nếu không sẽ bị người ta nói không hiền huệ không biết chăm sóc gia đình,... toàn lời nói ác độc. Có đôi khi, cô thật cảm thấy cái từ hiền huệ này hàm chứa rất nhiều sự ác ý đối với phụ nữ. Mà thường xuyên nói những lời này đa số là phụ nữ, đều không phải là là đàn ông. Ngẫm lại, đây thật là sự bi ai của phụ nữ.
Đặc biệt là nhìn qua sự vấp phải của Khương San San, cô đột nhiên cảm thấy phụ nữ tốt nhất là siêu nhân bất khả chiến bại, trong nhà ngoài ngõ ôm đồm, công việc cuộc sống toàn bộ xử lý tốt, tốt nhất là đàn ông muốn con trai, bạn liền sinh con trai, còn phải đem đàn ông cưng chiều tận trời, mặt mũi, xe cộ, mỹ nhân mọi thứ đưa đến đều không thể thiếu.
Đang lúc miên man suy nghĩ, Khương San San điện thoại đến, “Đang làm gì đó?”
“Có thể làm gì, tìm công việc đó.” Lan Ninh đáp.
“Tìm thế nào rồi?” Khương San San hỏi lại, cô ấy chính là không hiểu được, Lan Ninh tại sao không trực tiếp đến công ty Song Thư Vân làm việc, lấy năng lực làm việc của Lan Ninh, căn bản là không cần lợi dụng chức quyền của Song Thư Vân cho cô đi cửa sau.
“Chẳng ra gì?” Lan Ninh blah blah chua xót, đem chuyện chính mình gặp phải trong khoảng thời gian này nói một lần, sau đó còn nói: “Nếu có kiếp sau, tớ hy vọng toàn bộ phụ nữ biến thành đàn ông, toàn bộ đàn ông biến thành phụ nữ.”
“Tại sao?” Khương San San tò mò hỏi.
“Hãy để những người đàn ông nếm trải tất cả sự bất công và những điều họ đã áp đặt lên phụ nữ chúng ta như bây giờ.” Lan Ninh hung dữ nói.
“Ha ha, tớ thấy cậu chắc là đã bị đả kích rất lớn. Đều nói ra loại lời nói này, chính là tớ cảm thấy rất nhiều phụ nữ cũng rất hưởng thụ việc làm phụ nữ, hưởng thụ cuộc sống đó, cũng không có loại suy nghĩ giống cậu đâu.” Khương San San cười phá lên.
“Chỉ có một số rất ít người ở trên đỉnh của kim tự tháp xã hội đang tận hưởng cuộc sống. Bọn họ không cần quá lo lắng về công việc, không cần nhọc lòng dưỡng già, không cần sợ hãi con cái không được học ở trường tốt, cuộc sống như vậy, tớ cũng vui vẻ làm phụ nữ.” Lan Ninh nói.
Chính là cô nghĩ tới cuộc sống như vậy, phỏng chừng cũng chỉ có thể gửi hy vọng ở kiếp sau. Ai bảo chính mình không có ngậm thìa vàng lúc sinh ra chứ, ngoại trừ bản thân ở bên ngoài cố gắng, thì không có cách nào khác.
“Cái cảm xúc này của cậu không đúng nha, quá mức cực đoan. Tớ nói, cậu sao không thể đồng ý đề nghị của Song Thư Vân.” Khương San San dẫn đường tính hỏi.
Lan Ninh bật thốt lên nói: “Tớ chính là không muốn dựa vào anh ấy.”
Khương San San trầm mặc một lát, hỏi:”Cậu đã bao lâu rồi không làm việc?”
Lan Ninh tính tính, trong lòng cả kinh, hóa ra đã hơn ba tháng cô vẫn luôn trong trạng thái không có công việc.
“Vậy bản thân cậu ngẫm lại, cậu hơn ba tháng không làm việc, tiền tiết kiệm trong tay hẳn là không nhiều lắm, còn phải trả khoản vay mua nhà. Ba tháng này, cậu có cảm thấy nôn nóng hay không, cảm thấy không tìm được công việc liền sẽ có cảm giác đói chết?” Khương San San lại hỏi.
Câu hỏi của Khương San San, khiến Lan Ninh xoay vòng vòng. Cô đột nhiên phát hiện trong tiềm thức chính mình, cư nhiên một chút cũng không lo âu phải nhanh lên tìm được công việc.
Điều này nếu là trước kia, mấy tháng không nhận tiền lương, cô khẳng định phải gấp đến độ ăn không ngon ngủ không yên, sớm đã tùy tiện tạm chấp nhận trước một công việc nào đó. Bởi vì sẽ lo lắng cho mình không có công việc, kiếm không được tiền, sẽ bị đói chết sẽ phải ngủ ngoài đường.
Nhưng hiện tại, cô đã hơn ba tháng không nhận tiền lương, lại một chút cũng không lo lắng vấn đề này. Mà trên thực tế cô cũng không có tiền tiết kiệm gì. Bởi vì lúc trước mua nhà, tiền trong tay đã sớm tiêu hết, còn mượn một ít, cho nên cho tới bây giờ, trong tay cô tổng cộng lại còn không đến 10 ngàn tệ, hơn nữa mỗi tháng vẫn còn khoản vay mua nhà, tuy khoản vay mua nhà không cao lắm chỉ có 2 ngàn tệ.
Tại sao có thể không có tiền, mà không hoảng loạn chứ? Cô cư nhiên nhất thời không nghĩ ra đây là tại sao?
Cô đem cái nghi vấn này nói với Khương San San, Khương San San ê ẩm nói: “Đó là bởi vì hiện tại có người nuôi cậu đó. Kỳ thật tớ cảm thấy Song Thư Vân là một người đàn ông khá tốt, anh ta đối với cậu thật sự rất tốt.”
Lan Ninh cả kinh, cư nhiên á khẩu không trả lời được, hoàn toàn không có cách nào phản đối được lời Khương San San nói.
Khương San San lại nói tiếp: “Đúng rồi, các cậu bao giờ kết hôn, dường như Song Thư Vân đã cầu hôn qua với cậu rồi, tại sao còn không kết hôn? Chẳng lẽ, thật sự chờ đến sinh con, mới kết hôn sao?” Nói đến con cái, trái tim cô ấy lại co rút đau đớn.
Cô ấy trước kia tuy nói là vẫn luôn không suy xét chuyện sinh con, kỳ thật trong nội tâm vẫn luôn hy vọng mau chóng có con, hơn nữa khi đó cô ấy còn yêu cái tên tiện nhân kia, hy vọng có thể có được một đứa con cùng huyết mạch với anh ta, cảm thấy đó là kết tinh tình yêu của hai người bọn họ. Chính là đến cuối cùng, đứa bé kia lại chết trong tay cái tên tiện nhân đó, quả thực làm cô ấy vừa nhớ tới, liền hận không thể dùng tay bóp chết anh ta.
Hai người đều trầm mặc, kết thúc cuộc trò chuyện.
“Chẳng lẽ thật là bởi vì có Song Thư Vân sao?” Lan Ninh cẩn thận phân tích tình cảnh cùng tâm thái của chính mình, không thể không thừa nhận, lời Khương San San thật có thể nói là là một chữ làm bừng tỉnh người trong mộng.
Hoá ra chính mình vẫn luôn cho rằng không thể tin được Song Thư Vân, không chịu đồng ý kết hôn. Kỳ thật chẳng qua là làm ra vẻ mà thôi. Nói trắng ra là chính là trong miệng nói không cần, nhưng trên thực tế hành vi của bản thân lại hoàn hoàn toàn toàn đồng ý.
Cô phát hiện chính mình hưởng thụ sự chăm sóc của Song Thư Vân, ăn của anh, uống của anh, đúng là bởi vì trong lòng đã nhận định anh. Bằng không, lấy tính cách của cô, là không có khả năng lợi dụng chiếm tiện nghi của anh.
Tuy rằng trong lòng có nhiều không cam lòng cùng oán hận như vậy, sau đó lại sẽ vì như vậy mà thuyết phục chính mình không tiếp nhận Song Thư Vân, nhưng trên thực tế thì, cô đã tiếp nhận anh, bằng không cô cũng sẽ không cùng anh ở chung, còn ở đến thoải mái như vậy.
Suy nghĩ theo hướng này, cô mới phát hiện chính mình rối rắm những chuyện đã cũ hoàn toàn không có ý nghĩa gì. Cô đột nhiên phát hiện chính mình có chút chột dạ, cảm thấy chính mình hoàn toàn là da mặt dày, cứ muốn người khác nghe theo, loại người được tiện nghi còn khoe mẽ. Vì thế, cô buông chuyện trong tay ra, chạy ra mua đồ ăn, lại trở về nghiêm túc chuẩn bị, gọi điện thoại kêu Song Thư Vân trở về ăn cơm.
Song Thư Vân kinh ngạc nói: “Sao hôm nay tâm trạng tốt vậy?”
Bọn họ ở cùng nhau, hơn phân nửa thời điểm là anh nấu cơm. Nói thật, Lan Ninh thật đúng là không cơ hội biểu hiện tài nghệ nấu nướng của cô. Hơn nữa Lan Ninh tuy chỉ là người làm công, lại dường như so với anh còn bận rộn hơn cả sếp lớn nữa, cũng không có thời gian ở nhà nấu cơm, đây chính là lần đầu tiên Lan Ninh xé trời hoảng đó.
Nghe thấy trong giọng nói của anh đầy sự hưng phấn và kích động, trái tim Lan Ninh không hiểu sao có chút đau nhức, cười nói: “Đúng vậy, tâm trạng rất tốt.”
Bởi vì cô biết, Song Thư Vân khẳng định là không nghĩ tới cô sẽ chủ động đối tốt với anh. Luôn luôn là, đều là Song Thư Vân đơn phương trả giá, cũng cố gắng lấy lòng cô.
Cúp điện thoại, Lan Ninh không khỏi nhìn lại chính mình một chút, có phải ngày thường đối với Song Thư Vân quá kém hay không, về sau có phải nên đối với anh nhiệt tình chủ động một chút hay không?
Song Thư Vân lập tức vứt bỏ công việc trong tay, đem mọi chuyện đẩy cho La Tăng Bình, nói: “Lan Ninh gọi tôi về nhà ăn cơm. Những việc này, cứ giao cho cậu vậy.”
La Tăng Bình giận dữ: “Đã nói hôm nay có tiệc xã giao. Anh lại không ra mặt, muốn nói cái gì không? Em thấy anh quả thực là trúng độc của Lan Ninh rồi.”
“Đúng vậy, tôi chính là trúng độc của Lan Ninh. Còn cậu, cậu muốn trúng độc cũng không có ai bỏ?” Song Thư Vân không chút nào cảm thấy bị sỉ nhục, ngược lại coi đây là vinh mà cười nói. Nhìn cái dạng này của ông anh họ, La Tăng Bình liền biết gia hỏa này giờ phút này tâm trạng cực kỳ tốt, tốt đến mức làm anh ta ghen ghét, bởi vì anh ta giờ phút này tâm trạng thật sự cực kỳ khó chịu.
Song Thư Vân từ sau khi cùng Lan Ninh ở bên nhau, anh ta không chỉ tăng khối lượng công việc lên gấp đôi, còn thời thời khắc khắc đả kích lòng tự tin của anh ta, phê phán thái độ anh ta hưởng thụ cuộc sống,... Có thể nói, bởi vì Lan Ninh, Song Thư Vân trên tất cả phương diện đều tra tấn anh ta, làm anh ta đã vài tháng rồi không có đi ra ngoài vui vẻ. Mà gần đây anh ta thật vất vả mới thông đồng được với một mỹ nữ nhiệt tình như lửa, đã hẹn đêm nay đi ra ngoài hẹn hò, nhưng lại bị Song Thư Vân làm phiền.
Nghĩ đến đây, La Tăng Bình hung hăng mắng: “Anh có Lan Ninh, thì không thể để em cũng sung sướng sung sướng sao?”
“Tôi sao không để cho cậu sung sướng? Tôi đã bao giờ ngăn cản cậu sung sướng?” Song Thư Vân khó hiểu hỏi ngược lại.
“Vậy tự anh đi xã giao đi, đừng có chuyện gì cũng đều ném cho em. Người ta muốn gặp chính là anh, mà không phải em?” La Tăng Bình hét lớn.
“Cậu đều có thể đại diện cho tôi, tại sao cậu ra mặt không được? Này chỉ có thể biểu thị năng lực của cậu không đủ.” Song Thư Vân không chỉ có không có trấn an anh ta, ngược lại trả lại cho anh ta một đao.
La Tăng Bình tức đến mức hận không thể nhảy dựng lên, lại đột nhiên bình tĩnh lại, sâu kín nói: “Anh như vậy yêu Lan Ninh, Lan Ninh có nói muốn gả cho anh không?”
“Hừ, hướng trên người em cắm đao, em liền sẽ trả lại cho anh?” La Tăng Bình ngạo kiều âm thầm cười nói.
Quả nhiên, sắc mặt của Song Thư Vân cứng lại, khó được lúc không nói lời nào, qua hơn nửa ngày, mới hung dữ nói: “Hừ, Lan Ninh là vợ của tôi, nhất định sẽ gả cho tôi.”
La Tăng Bình nhìn sắc mặt của anh, vui tươi hớn hở cười to nói: “Dô, ngài lúc nào kết hôn? Còn vợ đâu? Người ta nói gả cho anh sao?” hai chữ cuối cùng, La Tăng Bình là gằn từng chữ một dùng trọng âm biểu đạt ra, trong giọng nói có sự đắc ý, quả thực hận không thể khiến cho Song Thư Vân cho anh ta mấy bạt tay.
Song Thư Vân bị nói cho cứng lại, quả thật Lan Ninh còn chưa chịu gả cho anh. Anh sâu kín liếc mắt nhìn La Tăng Bình một cái, nhanh chóng cầm lên chiếc nhẫn cưới đã chuẩn bị từ lâu, trong lòng hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải làm cho Lan Ninh, làm cho cô đồng ý gả. Bất luận dùng phương pháp gì.
Anh không thể chịu đựng được nữa, cách Lan Ninh thu mình vào vỏ bọc của mình. Anh cũng có thể cảm nhận được, Lan Ninh đối với anh không phải không có tình cảm. Một cô gái nguyện ý cùng bạn sống chung, nếu hoàn toàn không tình cảm sao có thể đồng ý chứ? Anh phát hiện chính mình thật là đã đi vào trong mê cung tình cảm, lạc đường, giờ phút này mới thật sự đi ra, bởi vì anh cuối cùng đã tìm được lối ra rồi. Tất cả biểu hiện của Lan Ninh, đều chẳng qua là có chút khúc mắc mà thôi.
Suy nghĩ như vậy, tâm trạng Song Thư Vân càng tốt hơn, trên đường về nhà, anh còn cố ý mua một vài bó hoa mà Lan Ninh thích.
___________
Lời editor: Qua nay nhận được thông báo thấy đứa con thứ hai của mình sau thời gian dài bị ghẻ lạnh đã có người chú ý tới, mình rất vui. Cám ơn mọi người đã đọc.