Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 275

Lục Dương thở dài: “Người ta tin tưởng giao con bé cho cháu, cháu cứ vô trách nhiệm như vậy sao? Nếu ba của Tang Du biết được, cháu làm sao có thể nói chuyện với người ta đây?”

“Bác ba, chuyện này hy vọng bác có thể giấu đi giúp cháu.”

“Giấu như thế nào đây? Giấy không bọc được lửa, cũng đã vào bệnh viện rồi, lúc trước là sảy thai giờ lại phát sốt, người ta có mấy cái mạng mới đủ để cháu giày vò đây.”

Lục Dương cũng hận rèn sắt không thành thép, cháu trai mình chỗ nào cũng tốt nhưng chỉ là phương diện tình cảm lại quá bướng bỉnh.

Ánh đèn trong bệnh viện rõ ràng, Lục Huyền Lâm cúi thấp đầu, mái tóc dài lưa thưa hơi che đi con ngươi của anh khiến người ta không nhìn thấy thần sắc trong đó.

Thật lâu sau, mới nghe thấy giọng nói của Lục Huyền Lâm vang lên lần nữa.

“Ông nội, ông ấy không chịu nổi đả kích quá lớn, bác ba, vẫn là nhờ bác, có thể giấu diếm được lúc nào hay lúc ấy.”

“Cháu cũng biết ông nội chịu không nổi kích thích, nhưng cháu có nghĩ tới Tang Du không, uống thuốc ngủ đến mức phải vào bệnh viện, đây không phải là tự tử sao? Con bé nhà người ta đang rất tốt lại bị cháu làm thành bộ dạng gì rồi?”

Lục Dương là trưởng bối, lại là bác sĩ, nên càng không thể ngồi yên trơ mắt không quan tâm đến loại chuyện như này.

“Loại chuyện như sảy thai đã là tổn thương cơ thể nhất, bây giờ lại…”

Nói xong, Lục Dương cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài, Tang Du là một đứa trẻ ngoan như vậy, cũng không biết từ lúc nào lại phải chịu đựng những khổ sở này.

“Cháu có chừng mực, bác ba, bác đừng quan tâm nữa.” Ánh mắt Lục Huyền Lâm đen kịt, giống như một cái giếng cạn ảm đạm không gợn sóng.

“Bác cũng không can thiệp được, chỉ là cháu phải nhớ kỹ, dù thế nào cũng không thể hại người ta nguy hiểm đến tính mạng.” Lục Dương nói rất nhiều câu khuyên nhủ, ông ta với tư cách là một bác sĩ, bất luận thế nào cũng không thể cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Lần này, Lục Huyền Lâm không do dự, quyết đoán nói: “Sẽ không có tình huống như vậy xảy ra nữa.”

Nếu trên thế giới này có thuốc hối hận, có lẽ Lục Huyền Lâm sẽ muốn uống một viên, đêm hôm đó mình đối xử với Lý Tang Du nhất định là một tên khốn nạn.

Anh không muốn Lý Tang Du sống tốt, nhưng không nghĩ tới việc đẩy cô vào chỗ chết, bây giờ nhìn cô không chút sức sống nằm trên giường bệnh, anh không phải là chưa từng nghĩ lại hành vi của mình.

Nhưng nghĩ nhiều cũng vô ích, Lục Huyền Lâm và Lục Dương đi làm thủ tục chuyển phòng bệnh. Môi trường trong phòng bệnh của Lý Tang Du hơi ồn ào, Lục Huyền Lâm có khả năng kia không lý nào lại không dùng.

Đợi đến khi quay đầu lại đến phòng bệnh, Lý Tang Du vẫn đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh, mà trước giường bệnh lại có một vị khách không mời mà đến.

“Vu Thiến, cô tới làm gì?” Bây giờ Lục Huyền Lâm cũng không có kiên nhẫn đôi co với cô ta, thái độ đương nhiên cũng sẽ ác liệt hơn.

Mùi nước khử trùng trong phòng bệnh rất nồng nặc, Vu Thiến lại giống như không hề phát hiện, khuôn mặt mộc, chiếc váy nghiêng vai màu đỏ nước có vẻ không hợp với cô ta.

Chỉ nghe thấy giọng nói lạnh nhạt đáp lại của cô ta: “Tại sao em không thể đến, với tư cách là bạn của Tang Du, em đến thăm cô ấy có gì lạ sao?”

Cô ta không đến, anh chỉ trách cô ta, giờ cô ta đến, anh vẫn lại hỏi cô ta, buồn cười mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK