Mục lục
Vô Thượng Tiên Đế - Trịnh Sở (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thấy Trịnh Sở nói như vậy, trên mặt ba người kia hiện lên nụ cười, đồng thanh gật đầu lia lịa nói: “Nhất định, chúng tôi nhất định sẽ làm tốt”.  

 

Trịnh Sở cười nói: “Một khi để tôi phát hiện ra các người làm chuyện gì đó trái với lợi ích của tôi, thì dù các người có chạy đến đâu cũng sẽ chết trong nháy mắt”.  

 

Trịnh Sở vừa dứt lời, Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng và Trịnh Vĩ Cường liền cảm thấy bụng đau nhói, như thể có một con dao sắc đang khuấy trộn trong bụng bọn họ.  

 

Bọn họ đau đến nỗi mặt tái mét đi, mồ hôi lạnh trên trán tuôn ra như mưa, nhỏ giọt trên mặt đất.  

 

“Không dám, chúng tôi tuyệt đối không dám phản bội cậu, không dám làm ra những chuyện gây bất lợi cho cậu”, Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Minh Lượng lập tức thề độc: “Một khi làm chuyện gì phản bội cậu, trời cao sẽ giáng tội xuống, ngũ mã phân thây…"   

 

Nghe bọn họ thề độc, Trịnh Sở lạnh lùng nói: “Các người cút đi”.  

 

Vưa dứt lời, Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Vĩ Cường, Trịnh Minh Lượng cảm thấy bụng không còn khó chịu nữa, khôi phục như ban đầu.  

 

Ba người hết sức kinh sợ, biết được năng lực kinh thiên động địa của Trịnh Sở, bọn họ nào dám làm ra loại chuyện ngáng chân Trịnh Sở sau lưng anh chứ: “Chúng tôi cút, chúng tôi cút ngay đây”.  

 

Bọn họ không muốn tiếp tục ở lại đây nữa, chủ yếu là vì không muốn ở bên cạnh Trịnh Sở, nếu không trong lòng luôn có cảm giác sợ hãi khiến bọn họ khó chịu.  

 

Trịnh Sở nhìn bọn họ cuốn xéo ra ngoài, lại nhìn về phía Lại Mộng Linh và Trịnh Thiên, anh nói bằng giọng điệu lạnh như băng: “Hai người còn muốn giả chết đến khi nào?”  

 

Chiêu thức mà anh thi triển ra để đối phó với Lại Mộng Linh và Trịnh Thiên gọi là băng hỏa song trùng.  

 

Một khi thi triển ra, trong cơ thể của đối phương như thể có hai con côn trùng chứa các đặc tính nóng và lạnh khác nhau, bò quanh cơ thể gặm nhấm lá gan của bọn họ.  

 

Mặc dù kết cục cuối cùng là tất cả cơ quan đều bị băng hỏa song trùng gặm nhấm hết, nhưng bọn họ sẽ không chết ngay lập tức mà như thể mắc phải bệnh nặng vậy.  

 

Nghe thấy lời của Trịnh Sở, Lại Mộng Linh mang theo ánh mắt hung ác nhìn Trịnh Sở, yếu ớt nói: “Đồ ác quỷ, đến cả bố mình cũng dám giết, mày sẽ gặp quả báo”.  

 

Trịnh Thiên không mở miệng nói chuyện, bởi vì sức lực của hắn ta quá yếu, hiện tại cơ thể vô cùng đau đớn, có thể hôn mê bất cứ lúc nào.  

 

“Báo ứng? Năm đó các người làm ra loại chuyện đó với mẹ con tôi, lẽ nào không sợ bị báo ứng sao?”, Giọng của Trịnh Sở rất lạnh, anh nhìn vào vẻ mặt suy yếu của Lại Mộng Linh, nói tiếp: “Bây giờ tôi sẽ cho hai người nếm trải nỗi thống khổ của mẹ tôi năm đó”.  

 

Vừa dứt lời, Trần Anh nhận được mệnh lệnh của Trịnh Sở thông qua thần thức, cô ta vươn hai tay ra xách Lại Mộng Linh và Trịnh Thiên lên đi về phía nhà kho dưới lòng đất.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK