Trước đó lúc lần đầu tiên sử dụng, chính bà ta còn bị thương bởi chiếc roi thép này.
Lại Mộng Linh là tông sư võ đạo thời kỳ đầu cảnh giới hóa huyền mà còn bị thương bởi chiếc roi thép này.
Bà ta tin rằng chỉ cần chiếc roi thép này đánh vào người sẽ lấy đi được cái mạng chó của Trịnh Sở.
Vút vút vút.
Roi thép tạo ra âm thanh xé rách không gian, đập thẳng vào phần đầu Trịnh Sở, có xu thế muốn bổ đầu Trịnh Sở ra làm hai mảnh.
Trịnh Sở chú ý tới thế tấn công phía bên này của Lại Mộng Linh, anh chậm rãi quay lại, nhìn Lại Mộng Linh như thể không có chuyện gì xảy ra vậy.
Anh không muốn kết thúc cuộc đời của Lại Mộng Linh sớm như vậy, như vậy quá dễ dàng cho bà ta.
Trịnh Sở muốn Lại Mộng Linh phải nếm trải nỗi đau năm đó của mẹ anh.
Sự đau đớn đến tột cùng đó đã hành hạ mẹ anh trong suốt hai tháng, cuối cùng rời khỏi Trịnh Sở trong sự tuyệt vọng và bất lực.
Thấy Lại Mộng Linh tấn công Trịnh Sở, những thành viên trong gia tộc họ Trịnh đứng vây xem nhìn thấy Trịnh Sở đang trong trạng thái ngây người.
Thần sắc bọn họ có chút mông lung, bọn họ không biết lần này Trịnh Sở định làm gì.
Bây giờ Trần Anh-vệ sĩ của Trịnh Sở đang quyết đấu với ba cao thủ.
Căn bản không có gì bảo đảm rằng có thể bảo vệ Trịnh Sở bình an vô sự.
Trừ khi thực lực của Trịnh Sở rất mạnh đạt tới cảnh giới hóa huyền, nếu không, Trịnh Sở hoàn toàn không phải là đối thủ của Lại Mộng Linh.
Đám người nhà họ Trịnh cảm thấy Trịnh Sở quá mức kiêu căng ngạo mạn, bây giờ bọn họ muốn Lại Mộng Linh giết Trịnh Sở ngay lập tức.
Lại Mộng Linh nhìn chiếc roi thép vô cùng sắc bén trong tay, lúc nó sắp chạm vào người Trịnh Sở, nụ cười trên khóe miệng bà ta càng thêm nồng đậm.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Trịnh Thiên nở ra nụ cười, vỗ tay nói: “Mẹ à, hay lắm, lát nữa con nhất định sẽ lấy chiếc roi thép này băm thây Trịnh Sở”.
Hắn ta thực sự quá ghét Trịnh Sở, người đã sớm chết chôn dướt đất rồi giờ lại đột nhiên xuất hiện.
Ngay khi Lại Mộng Linh cho rằng Trịnh Sở sắp chết, thân hình Trịnh Sở bay nhanh như chớp xuất hiện sau lưng Lại Mộng Linh, anh vung một quyền tới.
Phốc.
Lại Mộng Linh cảm thấy nội tạng trong cơ thể bị tấn công bởi một sức mạnh cực lớn, giờ đây lục phủ ngũ tạng đã bị vỡ nát.
Một ngụm máu tươi trộn lẫn với các mảnh vỡ nội tạng trào ra từ miệng bà ta, nhuộm đỏ mặt đất.
Tốc độ của Trịnh Sở rất nhanh, khi Lại Mộng Linh ngã xuống đất, anh lập tức đến bên cạnh bà ta, từ trên cao nhìn xuống lạnh giọng nói: “Hôm nay, tôi muốn bà trả lại gấp bội lần nỗi đau mà mẹ tôi phải chịu năm đó”.
Vừa dứt lời, Trịnh Sở nhấc chân phải lên giẫm mạnh vào ngực Lại Mộng Linh.
Phốc.
Lại Mộng Linh bị Trịnh Sở giẫm lên, một ngụm máu tươi khác phun ra, sắc mặt bà ta tái nhợt, trông vô cùng yếu ớt.
Thấy mẹ mình bị Trịnh Sở giẫm trên mặt đất, mặt Trịnh Thiên đỏ bừng vì tức giận, tức giận nói: “Trịnh Sở, mày dám giẫm lên người mẹ tao, tao nhất định sẽ băm thây mày ra thành trăm mảnh, nhất định là vậy!”
Tuy rằng nói như vậy nhưng hắn ta cũng không xông lên gây sự với Trịnh Sở.
Bởi vì hắn ta biết thực lực của Trịnh Sở rất mạnh, không phải là người mà hắn ta có thể ứng phó.