Kim Diện Lang Quân nhất thời không nói gì, gã biết Ngọc Nga nói cũng có đạo lý, hồi lâu sau mới than nhẹ một tiếng mà rằng: "Ngọc Nga, ta sai rồi. Nhưng công huân không phải đi một lần là kiếm đủ, cũng cần thời gian tích lũy. Chẳng lẽ nàng thật sự tức giận vi phu chỉ vì một chút công huân ấy?"
Vành mắt Tần Ngọc Nga đỏ lên, nàng quệt môi nói: "Làm sao ta dám nổi giận với phu quân, ta đã quyết định tự mình sẽ tham gia thí luyện, tự mình đi kiếm công huân tu luyện Thái Âm Chỉ."
"Đâu phải nàng không biết tông môn thí luyện hung hiểm tới cỡ nào? Làm sao ta có thể cho nàng đi tham gia thí luyện được?" Kim Diện Lang Quân tỏ vẻ đau lòng nhìn nàng, nhẹ giọng nói: "Ngọc Nga, nàng đừng buồn nữa. Lần này đi phường thị, ta sẽ mua Ngọc Hành Đan cho nàng."
"Vi phu cũng nhận lời với nàng, đợi sau này, phu quân tích lũy đủ công huân, nhất định sẽ đưa nàng tới Truyền Công đường, cho nàng tu luyện Thái Âm Chỉ."
Tới lúc này, Tần Ngọc Nga mới nín khóc mỉm cười, cõi lòng tràn đầy cảm kích nhìn Kim Diện Lang Quân, dịu dàng nói: "Phu quân, chàng đúng là người tốt."
...
Bạch Vân Hạc hạ xuống bên ngoài phường thị của Ngũ Độc môn, Kim Diện Lang Quân cùng Tần Ngọc Nga dắt tay tiến vào phường thị.
Bạch Vũ Hạc có hình thể thật lớn bởi vậy không thể dừng lại ở nơi này, chỉ có thể bay đến một tòa sơn cốc cách đó không xa nghỉ ngơi.
Lý Thủy Đạo điều khiển Bạch Vũ Hạc bay vào đến bên trong sơn cốc.
Trong sơn cốc có khá nhiều Bạch Vũ Hạc, cũng có rất nhiều những loại phi cầm tẩu thú mà Lý Thủy Đạo không biết đến.
Những yêu thú này đều là linh sủng đã được thuần hóa, bên cạnh mỗi một con linh sủng giữ đều có một tu sĩ tuổi trẻ trông coi.
Lý Thủy Đạo tìm một mặt cỏ, bên cạnh có suối nước chảy xuôi, mới để cho Bạch Vũ Hạc tự mình qua đó bắt cá tôm, còn hắn đứng một bên canh giữ.
Hắn cũng rất muốn vào phường thị dạo chơi, nhất là hắn từng nghe nói trong phường thị còn có thể mua được đạo thư tu hành.
Đáng tiếc thật...
Rõ ràng đã đến gần trong gang tấc lại không thể bước vào phường thị Ngũ Độc môn, mở rộng tầm mắt một phen. Bởi vì Bạch Vũ Hạc cần phải có người trông nom, nếu không sẽ bị trộm mất.
Một con Bạch Vũ Hạc trị giá tới mấy chục khối linh thạch, đương nhiên là đáng giá hơn một tên đệ tử Thông Linh cảnh rất nhiều.
Chính vì nguyên nhân này, rõ ràng Tần Ngọc Nga có thể tự mình cưỡi Bạch Vũ Hạc, nhưng hết lần này tới lần khác, nàng lại muốn tìm một người chuyên thay mình cưỡi hạc.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau: "Thủy Đạo huynh, là huynh sao?"
Lý Thủy Đạo quay đầu, lại mừng rỡ phát hiện người tới đúng là tộc đệ của mình ở Lý gia, Lý Nhất Quân.
Lý Thủy Đạo hưng phấn đi đến trước mặt Lý Nhất Quân, gắt gao cầm tay gã nói: "Nhất Quân, đã lâu không gặp! Đệ cũng ở đây sao?"
Lý Nhất Quân lộ ra vẻ mặt vui sướng chỉ vào một con hạc lớn phía sau, nói: "Thủy Đạo huynh, ta cũng không ngờ chúng ta lại có cơ duyên, trở thành linh thú sư. Huynh xem, đây là Bạch Vũ Hạc của sư tôn ta, người đã dạy ta cưỡi nó."
Lý Thủy Đạo nhìn kỹ hai con Bạch Vũ Hạc trước mắt, quả nhiên hình dáng bên ngoài của chúng chẳng khác biệt là bao. Đúng là nếu bị trộm, sẽ rất khó tìm lại được.
"Nhất Quân, đệ bái làm môn hạ của ai?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.
"Độc Thủ lão nhân." Lý Nhất Quân nói.
"Ta và Thủy Lãng bái làm môn hạ dưới trướng Kim Diện Lang Quân."
"Hiện giờ Thủy Lãng huynh đang ở đâu?" Lý Nhất Quân dò hỏi.
"Hắn đã xin phép trở về rồi."
"Cưới thê sinh tử hả?"
"Đương nhiên rồi."
"Nói vậy, chẳng lẽ hiện tại hắn đang?"
"Đúng vậy, ngày đêm cày cấy chờ khi kết quả."
"Đúng rồi, động phủ của Kim Diện Lang Quân ở đâu vậy?" Lý Nhất Quân dò hỏi.
"Chân núi phía Đông, Độc Long lĩnh."
"Động phủ của Độc Thủ lão nhân ở đâu?"
"Ở chân núi phía Nam."
"Hai bên cách nhau xa quá." Lý Thủy Đạo tiếc nuối nói.
"Không sao mà, chúng ta đều là linh thú sư, mỗi ngày đều phải dẫn Bạch Vũ Hạc đi ra ngoài hít thở, chỉ cần hẹn một nơi gặp mặt là được."
Độc Long lĩnh.
Tại Linh Thú sơn cốc bên ngoài phường thị.
Lý Thủy Đạo và Lý Nhất Quân đã hơn nửa năm không có gặp mặt, hiện giờ gặp lại, ai nấy đều mừng rỡ vô cùng, nói chuyện không biết chán.
"Hai người chúng ta cưỡi Bạch Vũ Hạc, có thể tự do lui tới khắp vùng Độc Long lĩnh, hẳn là nên liên hệ với đồng tộc nhiều hơn, trong tương lai khi tham gia thí luyện cũng có người giúp đỡ." Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên sắc bén nói.
"Ha ha ha ha... Huynh có thể nghĩ tới chuyện này, làm sao gia tộc có thể không nghĩ tới? Huynh cũng biết trong gia tộc chúng ta có một vị trưởng bối Dung Linh cảnh mở động phủ ở Độc Long lĩnh. Nơi đó chính là cứ điểm của tu sĩ Lý gia chúng ta, một khi có tu sĩ Lý gia muốn tham gia thí luyện, đều sẽ đến nơi này liên lạc trước một phen."
Lý Thủy Đạo mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi: "Hóa ra Lý gia chúng ta còn có một vị trưởng bối Dung Linh cảnh mở động phủ ở Độc Long lĩnh? Vì sao tới tận bây giờ, ta vẫn chưa nghe nói qua?"
"Thì hiện tại huynh mới là Thông Linh cảnh sơ kỳ, đi tham gia tông môn thí luyện không phải là muốn c·hết hay sao? Gia tộc nói cho huynh biết chuyện này làm gì? Nếu huynh đã tu luyện tới Thông Linh cảnh trung kỳ, có được pháp lực rồi, gia tộc sẽ tự nhiên nói cho huynh biết thôi."
"Đúng là như thế. Vậy đến tột cùng vị trưởng bối này là ai?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.
"Vị trưởng bối này chính là một nhân vật truyền kỳ của Lý gia chúng ta —— Lý Thiên Vũ. Danh hiệu Hải Xà đạo nhân."
Vành mắt Tần Ngọc Nga đỏ lên, nàng quệt môi nói: "Làm sao ta dám nổi giận với phu quân, ta đã quyết định tự mình sẽ tham gia thí luyện, tự mình đi kiếm công huân tu luyện Thái Âm Chỉ."
"Đâu phải nàng không biết tông môn thí luyện hung hiểm tới cỡ nào? Làm sao ta có thể cho nàng đi tham gia thí luyện được?" Kim Diện Lang Quân tỏ vẻ đau lòng nhìn nàng, nhẹ giọng nói: "Ngọc Nga, nàng đừng buồn nữa. Lần này đi phường thị, ta sẽ mua Ngọc Hành Đan cho nàng."
"Vi phu cũng nhận lời với nàng, đợi sau này, phu quân tích lũy đủ công huân, nhất định sẽ đưa nàng tới Truyền Công đường, cho nàng tu luyện Thái Âm Chỉ."
Tới lúc này, Tần Ngọc Nga mới nín khóc mỉm cười, cõi lòng tràn đầy cảm kích nhìn Kim Diện Lang Quân, dịu dàng nói: "Phu quân, chàng đúng là người tốt."
...
Bạch Vân Hạc hạ xuống bên ngoài phường thị của Ngũ Độc môn, Kim Diện Lang Quân cùng Tần Ngọc Nga dắt tay tiến vào phường thị.
Bạch Vũ Hạc có hình thể thật lớn bởi vậy không thể dừng lại ở nơi này, chỉ có thể bay đến một tòa sơn cốc cách đó không xa nghỉ ngơi.
Lý Thủy Đạo điều khiển Bạch Vũ Hạc bay vào đến bên trong sơn cốc.
Trong sơn cốc có khá nhiều Bạch Vũ Hạc, cũng có rất nhiều những loại phi cầm tẩu thú mà Lý Thủy Đạo không biết đến.
Những yêu thú này đều là linh sủng đã được thuần hóa, bên cạnh mỗi một con linh sủng giữ đều có một tu sĩ tuổi trẻ trông coi.
Lý Thủy Đạo tìm một mặt cỏ, bên cạnh có suối nước chảy xuôi, mới để cho Bạch Vũ Hạc tự mình qua đó bắt cá tôm, còn hắn đứng một bên canh giữ.
Hắn cũng rất muốn vào phường thị dạo chơi, nhất là hắn từng nghe nói trong phường thị còn có thể mua được đạo thư tu hành.
Đáng tiếc thật...
Rõ ràng đã đến gần trong gang tấc lại không thể bước vào phường thị Ngũ Độc môn, mở rộng tầm mắt một phen. Bởi vì Bạch Vũ Hạc cần phải có người trông nom, nếu không sẽ bị trộm mất.
Một con Bạch Vũ Hạc trị giá tới mấy chục khối linh thạch, đương nhiên là đáng giá hơn một tên đệ tử Thông Linh cảnh rất nhiều.
Chính vì nguyên nhân này, rõ ràng Tần Ngọc Nga có thể tự mình cưỡi Bạch Vũ Hạc, nhưng hết lần này tới lần khác, nàng lại muốn tìm một người chuyên thay mình cưỡi hạc.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau: "Thủy Đạo huynh, là huynh sao?"
Lý Thủy Đạo quay đầu, lại mừng rỡ phát hiện người tới đúng là tộc đệ của mình ở Lý gia, Lý Nhất Quân.
Lý Thủy Đạo hưng phấn đi đến trước mặt Lý Nhất Quân, gắt gao cầm tay gã nói: "Nhất Quân, đã lâu không gặp! Đệ cũng ở đây sao?"
Lý Nhất Quân lộ ra vẻ mặt vui sướng chỉ vào một con hạc lớn phía sau, nói: "Thủy Đạo huynh, ta cũng không ngờ chúng ta lại có cơ duyên, trở thành linh thú sư. Huynh xem, đây là Bạch Vũ Hạc của sư tôn ta, người đã dạy ta cưỡi nó."
Lý Thủy Đạo nhìn kỹ hai con Bạch Vũ Hạc trước mắt, quả nhiên hình dáng bên ngoài của chúng chẳng khác biệt là bao. Đúng là nếu bị trộm, sẽ rất khó tìm lại được.
"Nhất Quân, đệ bái làm môn hạ của ai?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.
"Độc Thủ lão nhân." Lý Nhất Quân nói.
"Ta và Thủy Lãng bái làm môn hạ dưới trướng Kim Diện Lang Quân."
"Hiện giờ Thủy Lãng huynh đang ở đâu?" Lý Nhất Quân dò hỏi.
"Hắn đã xin phép trở về rồi."
"Cưới thê sinh tử hả?"
"Đương nhiên rồi."
"Nói vậy, chẳng lẽ hiện tại hắn đang?"
"Đúng vậy, ngày đêm cày cấy chờ khi kết quả."
"Đúng rồi, động phủ của Kim Diện Lang Quân ở đâu vậy?" Lý Nhất Quân dò hỏi.
"Chân núi phía Đông, Độc Long lĩnh."
"Động phủ của Độc Thủ lão nhân ở đâu?"
"Ở chân núi phía Nam."
"Hai bên cách nhau xa quá." Lý Thủy Đạo tiếc nuối nói.
"Không sao mà, chúng ta đều là linh thú sư, mỗi ngày đều phải dẫn Bạch Vũ Hạc đi ra ngoài hít thở, chỉ cần hẹn một nơi gặp mặt là được."
Độc Long lĩnh.
Tại Linh Thú sơn cốc bên ngoài phường thị.
Lý Thủy Đạo và Lý Nhất Quân đã hơn nửa năm không có gặp mặt, hiện giờ gặp lại, ai nấy đều mừng rỡ vô cùng, nói chuyện không biết chán.
"Hai người chúng ta cưỡi Bạch Vũ Hạc, có thể tự do lui tới khắp vùng Độc Long lĩnh, hẳn là nên liên hệ với đồng tộc nhiều hơn, trong tương lai khi tham gia thí luyện cũng có người giúp đỡ." Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên sắc bén nói.
"Ha ha ha ha... Huynh có thể nghĩ tới chuyện này, làm sao gia tộc có thể không nghĩ tới? Huynh cũng biết trong gia tộc chúng ta có một vị trưởng bối Dung Linh cảnh mở động phủ ở Độc Long lĩnh. Nơi đó chính là cứ điểm của tu sĩ Lý gia chúng ta, một khi có tu sĩ Lý gia muốn tham gia thí luyện, đều sẽ đến nơi này liên lạc trước một phen."
Lý Thủy Đạo mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi: "Hóa ra Lý gia chúng ta còn có một vị trưởng bối Dung Linh cảnh mở động phủ ở Độc Long lĩnh? Vì sao tới tận bây giờ, ta vẫn chưa nghe nói qua?"
"Thì hiện tại huynh mới là Thông Linh cảnh sơ kỳ, đi tham gia tông môn thí luyện không phải là muốn c·hết hay sao? Gia tộc nói cho huynh biết chuyện này làm gì? Nếu huynh đã tu luyện tới Thông Linh cảnh trung kỳ, có được pháp lực rồi, gia tộc sẽ tự nhiên nói cho huynh biết thôi."
"Đúng là như thế. Vậy đến tột cùng vị trưởng bối này là ai?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.
"Vị trưởng bối này chính là một nhân vật truyền kỳ của Lý gia chúng ta —— Lý Thiên Vũ. Danh hiệu Hải Xà đạo nhân."