Mục lục
Chàng rể siêu cấp (bản dự phòng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lão hòa thượng mỉm cười: "Tiểu tử thôi, ngươi đáng có suy nghĩ xấu xa gì vậy?" 

“Sau khi chúng ta ổn định trở lại, mặc dù biết rằng bọn ta chỉ cần bảo vệ được cơ thể liền có thể tránh khỏi sự xâm hại của lửa, nhưng những người có tu vị thấp kém hoặc người nhút nhát lại bị lửa đốt cháy thành người phàm, quả thật đáng ghét." 

“Bây giờ, dù gì lửa cũng đang rãnh, sư phụ bảo ta đi làm một ít cơm chay, ý của ta không giống như trực tiếp lấy lửa làm thành lửa có sẵn.” 

Lời nói vừa dứt, tất cả các hòa thượng lập tức vỗ tay. 

Hàn Tam Thiên người lấy lửa để tấn công bọn ta, nhưng từ đầu, lửa này cũng chỉ là thứ để bọn ta nấu ăn, những lời này đặc biệt như đang bỡn cợt, chế giễu Hàn Tam Thiên. 


Đối với cách làm như vậy, đám hòa thượng lập tức vỗ tay phấn khích. 

“Các ngươi cho dù tự tin với cái được gọi là Phật đồng, cũng không nên dùng cách này để chọc tức Hàn Tam Thiên" Minh Vũ lập tức chau mày, biểu thị sự phản đối. 

Vì vậy vừa nghe thấy lập tức lên tiếng phản đối. 

“Sao vậy, Minh thí chủ bị Hàn Tam Thiên dọa đến hoảng sợ rồi sao?" Tên hòa thượng trung niên bất mãn lên tiếng. 

“Đám người phàm phu tục tử các ngươi, điều này thì có liên quan gì đến việc bị dọa hay không bị dọa chứ? Ta.." 

Nhưng vừa nói được một nửa, lão hóa thượng liền xua tay, ngắt lời nói của Minh Vũ: “Minh thí chủ, mặc dù Bố Si có chút ngoan cố, nhưng làm như vậy cũng là một cách tốt." 

“Cách làm này thật ra là bước để kích động Hàn Tam Thiên, nhưng nó là điều cần thiết để cổ vũ tinh thần của các đệ tử" Lão hòa thượng đáp. 

Nghe xong câu nói này, Minh vũ không thể nói thêm bất cứ từ nào: “Nhưng đại sư, ngươi cũng đừng có quên, bên trong cơ thể của Hàn Tam Thiên có huyết long, trận chiến ở núi khốn long lúc đó, hai vị chân thần đã chọc giận Hàn Tam Thiên,nhưng kết quả như thế nào?" 

“Phật đồng của người tuy mạnh, nhưng ngươi có tự tin rằng mình mạnh hơn hai vị chân thần không?" 

Đến bước này, Minh Vũ đã không thèm để ý đến mặt mũi, trực tiếp nghi ngờ hỏi. 

Cho dù lời nói khó nghe, sẽ khiến hai bên khó xử, nhưng vẫn dễ chịu hơn việc bị Hàn Tam Thiên giết chết. 

“Phật Đồng quả thật không thể so sánh với sức mạnh của hai vị chân thần, nhưng Phật Đồng cũng có điểm đặc biệt của nó, ta không hề sợ cái gì gọi là huyết long của Hàn Tam Thiên" Lão hòa thượng ngược lại vô cùng bình thản đáp. 

Dứt lời, hắn vỗ vai Minh Vũ rồi nói thêm: “Minh thí chủ xin người hãy cứ yên tâm, ta đương nhiên sẽ có tính toán của riêng mình, Phật Đồng cũng có bản lĩnh của nó." 

“Hắn sai người đến đây để giám sát trận chiến, vì vậy nếu như có xảy ra bất cứ vấn đề gì, bần tăng sẽ gánh chịu toàn bộ trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không để liên lụy đến Minh thí chủ, người thấy thế nào?" 

Mặc dù ngữ khí trong câu nói của lão hóa thượng vô cùng khách sáo, nhưng nụ cười trên gương mặt khiến người khác có thể nhận thấy ẩn chứa trong lời nói là gươm đao, không hề muốn Minh Vũ xen vào chuyện của hắn. 

Lão hòa thượng chỉ cười, không phản bác lại, chỉ vẫy tay, ám chỉ Bố si hành động. 

Trong khoảnh khắc Hàn Tam Thiên và Ma đồng giao đấu với nhau bước vào giai đoạn khốc liệt nhất, thì khắp nơi sơn cốc đều toàn là mùi gạo thơm, thậm chí để châm. chọc Hàn Tam Thiên, tên hòa thượng trung niên cố ý sai các hòa thượng khác nấu cơm ở khắp nơi. 



Sau đó, Hàn Tam Thiên cũng ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt. 

“Hàn Tam Thiên, có thể làm lửa của người cháy lớn thêm lên nữa không?" 

“Chết tiệt, ta còn được lửa của người để nấu ăn, ngươi có thể châm thêm lửa không?" 

“Đúng vậy, Hàn Tam Thiên, lửa của người đâu?" 

Nghe thấy những tiếng cười và lời nói nhạo báng như vậy, thật sự Hàn Tam Thiên không chút mảy may gì. 

Nếu như những lời nói này khiến Hàn Tam Thiên cảm thấy khó chịu, thì đó không còn là Hàn Tam Thiên nữa. 

Nhưng lần này, Hàn Tam Thiên không muốn là Hàn Tam Thiên của lúc trước nữa. 

Ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn về phía đám người đang cười nham nhở đó, giống như chim sẻ muốn tìm cái chết mà làm loạn vậy. 

Hàn Tam Thiên đưa mắt trừng trừng nhìn về, đám hòa thượng khi này vẫn còn ngông nghênh cười nói, lúc này từng người lập tức ngậm miệng lại. 

Nhưng phía sau vừa yên tỉnh, thì phía trước lại bắt đầu nháo nhào lên. 



Khi chiến đấu, điều tối kỵ nhất chính là mất tập trung, đặc biệt đối thủ lại mạnh mẽ như Phật đồng, đây sẽ là điểm chí mạng. 

Dường như chỉ trong nháy mắt Hàn Tam Thiên quay đầu đi, Qủy đồng nắm bắt cơ hội này, một mũi giáo bén nhọn lao thẳng tới Hàn Tam Thiên, muốn một phát lấy mạng ngay lập tức. 

Nhưng, Hàn Tam Thiên không muốn làm Hàn Tam Thiên cũng có nguyên nhân của nó, đặc biệt là đối với một cao thủ mạnh như vậy, không thể mất lý trí mà cãi nhau với đám hòa thượng đó. 

Mục đích của hắn chính là dù cá mắc câu. 

Công phu của tên tiểu tử này quả thật lợi hại, chỉ có tấn công mà không có phòng thủ, nhưng thế tấn công dồn dập khiến Hàn Tam Thiên khó tìm được cách để đột phá vòng tấn công. 

Tình hình trước mắt chỉ là chờ đợi thời cơ, đợi hắn lộ khuyết điểm trong lúc tấn công. 


“Hừm, chính là lúc này. Lạnh lùng thốt lên, Hàn Tam Thiên đã chuẩn bị từ trước, bí mật ngăn chặn đòn tấn công, thuận thế theo CƠ thể xông lên phía trước của hắn mà xuất kiếm. 


Trúng thẳng mục tiêu. 


Ầm! 


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK