Nếu như trước lâu lâu không chơi game cùng nhau được thì thi thoảng cô đăng story anh sẽ vào rep rồi cả hai sẽ nói chuyện, thế nhưng khoảng 1 tháng liền cả hai đều không có bất cứ một động thái tương tác gì với nhau mặc dù cô rất hay chia sẻ những khoảnh khắc đi chơi cùng gia đình và bạn bè trên story và anh không xem một lần.
Trước kia mới quen lâu lắm không nói chuyện thì cũng không sao, thế nhưng sau một thời gian nói chuyện có vẻ như rất thân mà tự nhiên cả hai không tương tác gì khiến Ngô Thùy Dương có chút thiếu vắng.
Có thể là anh rất bận vì lịch luyện tập dày đặc, chế độ tập luyện thể dụng thể thao để đảm bảo sức khỏe hay cả việc công ty nghiêm khắc trong khóa huấn luyện nên anh không xuất hiện trong một tháng qua.
Và quan trọng là, suy cho cùng cô với anh cũng chưa phải là mối quan hệ gì đặc biệt để cô trở nên quan trọng mà anh có thể tranh thủ nói chuyện một chút.
Cứ nghĩ rằng cô sẽ không có tình cảm với anh, thế nhưng lúc không được nói chuyện cùng nhau lại có cảm giác thiểu hẳn đi một thứ gì đấy khiến cô trở nên buồn chán.
Ngô Thùy Dương nằm thẫn thờ cả ngày nghĩ linh tinh, hình như cô đang tự ảo tưởng mối quan hệ này, ảo tưởng anh có tình cảm với cô nên đòi hỏi nhiều hơn mối quan hệ bạn bè.
Trên Fanpage của cả team vẫn thường xuyên cập nhập tình hình của các tuyển thủ, cô vẫn có thể thấy anh qua những đoạn video ngắn và những tấm ảnh.
Hóa ra anh có thể làm bất cứ gì ngoài giờ luyện tập, đi chơi hay ăn uống hay ngủ nhưng không được điện thoại, ipad, máy tính để hạn chế tối đa hậu quả do sử dụng chúng quá nhiều ảnh hưởng tới sức khỏe.
Kỳ huấn luyện định kỳ mỗi năm một lần của team một phần là để luyện tập cho giải đấu mới và một điều quan trọng hơn là dành để các tuyển thủ nghỉ ngơi sau một mùa giải thi đấu trước đó.
Lịch luyện tập dày đặc, một ngày các tuyển thủ đã phải sử dụng điện thoại hay nhìn vào màn hình máy tính quá nhiều, điều đó ảnh hưởng rất lớn tới sức khỏe, chỉ số sức khỏe giảm sút nên công ty cấm các tuyển thủ dùng điện thoại cá nhân trong suốt thời gian huấn luyện.
Vốn dĩ ban đầu không khắt khe trong việc sử dụng điện thoại cá nhân nhưng hầu hết theo thói quen, các tuyển thủ đều thích thức khuya và dùng điện thoại nhiều dẫn đến việc quản lý của cả team quyết định thu luôn điện thoại trong một tháng cuối của khóa huấn luyện để khỏi dùng.
Ngô Thùy Dương sẽ vẫn tiếp tục nghĩ linh tinh vào bất cứ lúc rảnh rỗi nào đó của cô nếu như không vào trong nhóm fan của Estella và đọc được bài viết giải thích về vấn đề này.
Cô còn xem được cả Vlog được đăng tải lên kênh Youtube của team mà trước giờ cô không hề để ý.
Trong vlogs cô xem được cả khoảnh khắc idol Estella mặt đầy phấn màu do đánh cờ thua quá nhiều, hay lúc ngồi thẫn thờ bên cửa sổ tương tư mà bị cameraman quay lại được.
“Em ngồi đây làm gì trong khi mọi người đang ngoài kia đang chơi ma sói vui vẻ?”
“Em tương tư.”
Đặng Minh Duy trả lời nhưng không nhìn vào máy quay, vẫn tiếp tục làm thiếu nữ bên cửa sổ.
“Người yêu không có bày đặt tương tư.”
“Em chánnnn, trả điện thoại cho em đi.”
Bạn nam đẹp trai quay lại nhìn cameraman chớp chớp mắt, nếu là Ngô Thùy Dương thì cô trả điện thoại gấp chứ làm sao đối diện được với sự đáng yêu đó.
“Để làm gì?”
“Em gọi cho mẹ.”
“Hà vừa gọi cho em nói chuyện với mẹ rồi còn gì?”
“Anh Quân được gọi cho cả bố mẹ cả người yêu tận 30 phút, em được nói mỗi với bố mẹ là sao?”
“Vì em không có người yêu.”
Câu nói có sức sát thương rất lớn, Đặng Minh Duy thở dài rồi lại tiếp tục chống tay nhìn ra bên ngoài.
Xem hết mấy cái video rất vui trên Youtube của team thì cô đã không còn nghĩ linh tinh gì nữa, không phải anh không muốn mà là không thể.
Loading…
“Anh còn nghĩ là sau khi nhận lại điện thoại sẽ thấy tin nhắn em hỏi thăm anh hơn 1 tháng qua đã làm gì nhưng mà hình như anh bị ảo tưởng rồi. Có phải anh không nhắn tin cho em thì em cũng mặc kệ anh luôn đúng không:))”
Đọc xong tin nhắn Ngô Thùy Dương phải ngồi nghĩ mất một lúc, cô không biết phải trả lời lại như thế nào, cũng không biết lúc gửi tin nhắn này cho cô anh đã nghĩ gì và càng không hiểu mối quan hệ của hai người lúc này là gì.
“Em không biết lấy lý do gì để nhắn tin cho anh á.”
Nghĩ vài giây cô lại nhắn tiếp: “Với lại không phải anh bảo anh không được dùng điện thoại nên em nhắn tin thì anh cũng có xem được đâu.”
“Ừm… lý do là nhớ anh?”
“Em cũng định thế á:)) Mà cái hôm trước em xem được video của thiếu nữ bên cửa sổ, em buồn cười quá nên không nhắn nữa.”
Nhắn xong cô gửi luôn tấm ảnh chụp màn hình được lúc xem video gửi cho anh.
“Em không ngờ anh cũng có lúc như con gái thế này đấy. Hình như em biết hơi ít về anh rồi thì phải.”
“Vậy thì phải tìm hiểu nhiều hơn về anh thôi:v Mai anh về nước á.”
“Mai em cũng lên trường làm hồ sơ nhập học á.”
“Anh về gần 1 tháng rồi mới qua Đài Loan tham dự giải quốc tế, vậy có thể mời em đi ăn hong nhỉ?”
“Thật ạ? Được idol mời đi ăn mà em còn có thể từ chối nữa hay sao?”
Rất nhanh xong đó Đặng Minh Duy lại gửi lại tin nhắn:
“Em có thể rảnh vào thời gian vào được?”
“Cuối tuần sau đi ạ, tầm đó em mới chuyển lên phòng chứ giờ thì xa quá:))”
“Vậy hôm đấy mới được nhận quà Singapore của anh rồi.”
Ngô Thùy Dương xem xong tin nhắn không biết anh nói thật hay đùa nhưng vẫn cười rất vui, nhanh tay trả lời lại tin nhắn:
“Em cũng có quà luôn hả? Nếu không phải là anh thì cái gì em cũng sẽ nhận ạ.”
“Chê anh à?”
“Chê chứ, đáng iu như em mà anh còn chê thì anh sao lại không chê được ạ?”
“Anh giả vờ:)) Dang iu nhu em thi ai ma no che dau:3”