Hình Minh bốn tháng trước bị thương, chặn một phát súng cho anh Dương, bó thạch cao trên cánh tay trái ba tháng, tháng trước vừa mới tháo bó bột, anh Dương cân nhắc thương thế của anh, không giao cho anh nhiệm vụ lớn, chỉ để anh dẫn theo vài anh em đi chiêu đãi khách hàng lớn.
Anh Dương gần đây liên tiếp gặp chuyện không may, tháng Tám, một lô hàng của anh ta đã bị cảnh sát chống ma túy chặn lại, hai đàn em của anh ta bị bắn chết tại chỗ. Vào tháng Chín, chiếc thuyền mà anh ta buôn lậu lại bị bắt giữ, tất cả các cô gái anh ta đã mua với rất nhiều tiền trên tàu đã bị cảnh sát vũ trang bắt đi.
Vào tháng 11, nhà máy bí mật của anh ta bị bọn cớm tiêu diệt không còn một mảnh.
Anh Dương tìm được thầy bói tướng số cao minh, bảo anh ta ít xuất hiện làm việc, còn bảo anh ta giữ thái độ khiêm tốn, anh ta đặc biệt đến chùa thờ Phật, sau khi trở về, anh ta thay đổi đàn em xung quanh theo từng đợt, ngay cả người da đen duy nhất cũng bị thay thế, tên béo bây giờ cũng không còn địa vị, chỉ có thể phụ trách canh cổng.
Sau khi Chu Tuệ trở lại phòng bao, cô nói với bạn cùng phòng là phải về rồi, mấy nam sinh thuyết phục cô ở lại lâu hơn, thấy cô khăng khăng muốn rời đi, một chàng trai tình nguyện đưa cô về.
Bạn cùng phòng không về cùng cô, Chu Tuệ cũng không dám một mình trở về, cô cũng không từ chối nữa mà đi theo sau nam sinh.
Khi hai người đi qua một phòng bao, cửa phòng được mở ra, một người đàn ông bước ra, Chu Tuệ ngẩng đầu nhìn lên, ánh sáng trong phòng bao lờ mờ, Hình Minh đang ngồi cạnh cửa, bên cạnh có một cô gái ăn mặc hở hang, trên đầu đeo tai thỏ.
Cô gái chỉ lớn hơn cô vài tuổi, đang đút rượu cho Hình Minh, người đàn ông tình cờ ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt quét qua khuôn mặt của Chu Tuệ và chàng trai bên cạnh, đôi môi mỏng ngậm ly, tự mình cầm ly ngửa đầu uống hết.
Cô gái tai thỏ mỉm cười, lấy tay lau miệng anh: "Ui, anh uống nhanh quá, rượu rỉ ra ngoài rồi nè..."
Gần như toàn thân cô ta sắp nhào vào ngực Hình Minh, cô ta chuẩn bị hôn anh, cửa phòng bao lúc này đóng lại, Chu Tuệ nhấc chân đi ra ngoài, nam sinh đi bên cạnh hỏi: "Cậu quen anh ta à?"
Vẻ mặt Chu Tuệ lạnh lùng: "Tôi không biết."
Bảo sao Hình Minh bảo cô quay trở về, bảo sao anh không đến tìm cô.
Trong lòng cô vừa tức giận, vừa phẫn nộ, còn có ủy khuất không thể diễn tả thành lời.
"Chu Tuệ." Khi chàng trai đưa cô ra cửa, cậu ta nhẹ nhàng hỏi: "Chúng ta đến chỗ khác chơi nhé?"
Ánh mắt cậu ta dao động, thỉnh thoảng nhìn về phía khách sạn đối diện KTV.
Chu Tuệ biết những hoạt động này trong trường là để làm gì, nam nữ sinh có ấn tượng tốt với nhau sau khi ăn uống và ca hát sẽ cùng nhau đi dạo phố, sau đó lấy cớ cửa ký túc xá đóng lại không thể quay lại, cho nên chỉ có thể đi thuê một phòng.
Không biết vì sao, cô gặp gỡ nam sinh cùng tuổi, không có bất kỳ rung động nào, như thể không có ai có thể khiến cô cảm nhận được cảm giác an toàn mà Hình Minh mang lại cho cô.
"Tôi không muốn đi dạo phố, tôi chỉ muốn quay trở lại trường học." Chu Tuệ giơ tay gọi taxi, "Cậu trở về đi, đừng lãng phí thời gian cho tôi."
Chàng trai có chút xấu hổ vì những lời này, gãi gãi đầu và nói: "Mình sẽ đưa cậu về."
"Không cần." Trước khi Chu Tuệ lên xe, cô vô tình nhìn thấy tên béo ngồi trong xe ở cửa, da gà nổi lên trong nháy mắt, cô vô thức chạm vào con dao găm trong ba lô.
Kể từ vụ việc đó, bất kể là lúc nào cô cũng mang theo dao găm bên người.
"Chu Tuệ?" Thấy vẻ mặt cô giống như gặp kẻ thù lớn, chàng trai không nhịn được hỏi: "Cậu bị làm sao vậy?"
"Không, không sao." Sau khi Chu Tuệ lên xe, dịch người vào bên trong, "Cậu lên đi."
Nam sinh mỉm cười: "Được."
Anh Dương gần đây liên tiếp gặp chuyện không may, tháng Tám, một lô hàng của anh ta đã bị cảnh sát chống ma túy chặn lại, hai đàn em của anh ta bị bắn chết tại chỗ. Vào tháng Chín, chiếc thuyền mà anh ta buôn lậu lại bị bắt giữ, tất cả các cô gái anh ta đã mua với rất nhiều tiền trên tàu đã bị cảnh sát vũ trang bắt đi.
Vào tháng 11, nhà máy bí mật của anh ta bị bọn cớm tiêu diệt không còn một mảnh.
Anh Dương tìm được thầy bói tướng số cao minh, bảo anh ta ít xuất hiện làm việc, còn bảo anh ta giữ thái độ khiêm tốn, anh ta đặc biệt đến chùa thờ Phật, sau khi trở về, anh ta thay đổi đàn em xung quanh theo từng đợt, ngay cả người da đen duy nhất cũng bị thay thế, tên béo bây giờ cũng không còn địa vị, chỉ có thể phụ trách canh cổng.
Sau khi Chu Tuệ trở lại phòng bao, cô nói với bạn cùng phòng là phải về rồi, mấy nam sinh thuyết phục cô ở lại lâu hơn, thấy cô khăng khăng muốn rời đi, một chàng trai tình nguyện đưa cô về.
Bạn cùng phòng không về cùng cô, Chu Tuệ cũng không dám một mình trở về, cô cũng không từ chối nữa mà đi theo sau nam sinh.
Khi hai người đi qua một phòng bao, cửa phòng được mở ra, một người đàn ông bước ra, Chu Tuệ ngẩng đầu nhìn lên, ánh sáng trong phòng bao lờ mờ, Hình Minh đang ngồi cạnh cửa, bên cạnh có một cô gái ăn mặc hở hang, trên đầu đeo tai thỏ.
Cô gái chỉ lớn hơn cô vài tuổi, đang đút rượu cho Hình Minh, người đàn ông tình cờ ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt quét qua khuôn mặt của Chu Tuệ và chàng trai bên cạnh, đôi môi mỏng ngậm ly, tự mình cầm ly ngửa đầu uống hết.
Cô gái tai thỏ mỉm cười, lấy tay lau miệng anh: "Ui, anh uống nhanh quá, rượu rỉ ra ngoài rồi nè..."
Gần như toàn thân cô ta sắp nhào vào ngực Hình Minh, cô ta chuẩn bị hôn anh, cửa phòng bao lúc này đóng lại, Chu Tuệ nhấc chân đi ra ngoài, nam sinh đi bên cạnh hỏi: "Cậu quen anh ta à?"
Vẻ mặt Chu Tuệ lạnh lùng: "Tôi không biết."
Bảo sao Hình Minh bảo cô quay trở về, bảo sao anh không đến tìm cô.
Trong lòng cô vừa tức giận, vừa phẫn nộ, còn có ủy khuất không thể diễn tả thành lời.
"Chu Tuệ." Khi chàng trai đưa cô ra cửa, cậu ta nhẹ nhàng hỏi: "Chúng ta đến chỗ khác chơi nhé?"
Ánh mắt cậu ta dao động, thỉnh thoảng nhìn về phía khách sạn đối diện KTV.
Chu Tuệ biết những hoạt động này trong trường là để làm gì, nam nữ sinh có ấn tượng tốt với nhau sau khi ăn uống và ca hát sẽ cùng nhau đi dạo phố, sau đó lấy cớ cửa ký túc xá đóng lại không thể quay lại, cho nên chỉ có thể đi thuê một phòng.
Không biết vì sao, cô gặp gỡ nam sinh cùng tuổi, không có bất kỳ rung động nào, như thể không có ai có thể khiến cô cảm nhận được cảm giác an toàn mà Hình Minh mang lại cho cô.
"Tôi không muốn đi dạo phố, tôi chỉ muốn quay trở lại trường học." Chu Tuệ giơ tay gọi taxi, "Cậu trở về đi, đừng lãng phí thời gian cho tôi."
Chàng trai có chút xấu hổ vì những lời này, gãi gãi đầu và nói: "Mình sẽ đưa cậu về."
"Không cần." Trước khi Chu Tuệ lên xe, cô vô tình nhìn thấy tên béo ngồi trong xe ở cửa, da gà nổi lên trong nháy mắt, cô vô thức chạm vào con dao găm trong ba lô.
Kể từ vụ việc đó, bất kể là lúc nào cô cũng mang theo dao găm bên người.
"Chu Tuệ?" Thấy vẻ mặt cô giống như gặp kẻ thù lớn, chàng trai không nhịn được hỏi: "Cậu bị làm sao vậy?"
"Không, không sao." Sau khi Chu Tuệ lên xe, dịch người vào bên trong, "Cậu lên đi."
Nam sinh mỉm cười: "Được."